Tuyệt Sắc Tiểu Thái Giám
Chương 24 : Đầu bếp keo kiệt Phong Thập Nhất (1)
Đoàn người đại khái đi mất thời gian uống một chén trà nhỏ, rốt cục đứng ở trước cửa một tòa nhà lớn.
Lâm Bảo Nhi ngẩng đầu nhìn nhìn, trên cửa tòa nhà lộ ra một đại bảng hiệu, mặt trên rồng bay phượng múa viết “Hoài Tiếu tiểu trúc” bốn cái chữ lớn.
Xem ra ở đây chính là nơi ở của công chúa ngoài cung.
Lục Thiên Diệc khóe miệng nhếch lên, Thiên Tuyết, lần này coi như là bắt trói cũng phải đem ngươi mang về cung.
“Đi thôi! Vào xem!” Lục Thiên Diệc mang theo mọi người đẩy cửa mà vào.
“Ai u! Ai u!” Từng đợt tiếng kêu rên rõ ràng truyền vào trong tai mọi người.
Lâm Bảo Nhi trợn trừng mắt nhìn, chỉ thấy một nữ tử mặc váy áo hồng sắc cầm một cây roi vừa dài vừa thô đang cố sức quật nam tử trung niên thân hình cao lớn bên cạnh nàng.
Mà tiếng kêu rên kia đương nhiên là phát ra từ phát ra từ trong miệng nam nhân kia.
“Thiên Tuyết!” Lục Thiên Diệc mỉm cười nhìn hồng y* nữ tử kia.
*Hồng y/sắc : hồng ở đây có nghĩa là màu đỏ.
“Ca!” Hồng y nữ tử dừng roi trong tay, kinh hỉ nhìn Lục Thiên Diệc, “Đại ca! Ngươi thế nào lại ở chỗ này?”
“Ngươi nói sao?” Lục Thiên Diệc đem ánh mắt chuyển qua trên người nam tử kia, “Huyễn Thiên, lần này ngươi vừa lập được công lao gì vậy?”
Nam tử bị đánh liền lập tức đứng dậy hướng về phía Lục Thiên Diệc rồi hành đại lễ, ” Hồi thiếu gia, thuộc hạ ngày hôm nay mới vừa mời tới thiên hạ thiên hạ đệ nhất danh trù* cho tiểu thư, cho nên mới có thể được tiểu thư ban cho như vậy.”
*Danh trù: đầu bếp nổi tiếng.
Ban cho? Lâm Bảo Nhi thật không sao hiểu được.
“Hảo, kia chờ ngươi lĩnh xong ban thưởng, chúng ta cùng vào nhà nói chuyện tiếp!”
“Cảm tạ thiếu gia!”
“Huyễn Thiên, ta phải tiếp tục đánh!” Lục Thiên Tuyết vung lên roi đánh tới liên tiếp trên người Huyễn Thiên.
Má của con ơi, Lâm Bảo Nhi nhắm mắt lại túm túm “Từ điển sống” Tiểu Phúc tử ở bên cạnh, “Đây là có chuyện gì a? Huyễn Thiên kia đầu có bệnh hả?”
“Hắn là người đứng đầu tứ đại hộ vệ trong cung, biệt danh là “Thụ ngược cuồng nhân” Lôi Huyễn Thiên, hắn chính là thích bị người ngược đãi.” Tiểu Phúc tử nói có bài bản hẳn hoi, “Hắn nha, một ngày không chịu đòn sẽ khó chịu ăn không ngon ngủ không yên.” (Linh: lại thêm 1 anh trai BT)
“Thế giới quả nhiên rộng lớn, không thiếu cái lạ! Ta Lâm…Tiểu Bảo ngày hôm nay đúng là tăng thêm hiểu biết!”
Ngay lúc hai người vừa nói xong chuyện, Lôi Huyễn Thiên đã lĩnh xong “Tưởng thưởng” hắn đặc biệt thích, không nhìn vết roi trên người, Lôi Huyễn Thiên cung kính tiêu sái tới bên cạnh Lục Thiên Diệc “Thỉnh thiếu gia vào bên trong.”
“Tốt! Tốt!” Lục Thiên Diệc cười lớn đi vào phòng khách.
Lục Thiên Tuyết đi theo phía sau hắn với một bộ dáng tiểu thư khuê các,”Đại ca, ngươi lần này lại tới lại tới bắt ta về nhà sao?”
“Ngươi nghĩ thế nào?”
“Ta không quay về!” Lục Thiên Tuyết nhíu nhíu mày, “Trong nhà giống y như một cái lồng giam, ta không muốn trở lại, ở chỗ này thật tốt a! Tự do tự tại, còn có thật nhiều đồ ăn ngon, hơn nữa. . . trong Tứ Thủy thành có thật nhiều mỹ nữ nha!” Lục Thiên Tuyết nháy con mắt, vẻ mặt giảo hoạt nhìn Lục Thiên Diệc.
“Thật không?” Lục Thiên Diệc liếc nhìn nàng, “Ta biết ngươi không muốn gả cho hoàng tử Minh Hạo quốc, việc hôn nhân này ta đã từ chối, ngươi có thể an tâm cùng ta trở về, huống hồ hiện tại trong cung có một vị siêu cấp lớn trù sư, tài nghệ nấu ăn của hắn còn hơn ngự trù(đầu bếp hoàng gia).”
“Thực sự?” Lục Thiên Tuyết giật mình nhìn Lục Thiên Diệc, “Ta ở đây cũng có thiên hạ đệ nhất trù, chỉ tiếc bọn họ không thể cùng nhau thi đấu, bằng không là có thể phân ra cao thấp.”
“Ai nói không thể? Tiểu Bảo!”
“Nô tài có mặt”, Lâm Bảo Nhi cung kính tiến lên.
“Chính là hắn sao?” Lục Thiên Tuyết hồ nghi nhìn thiếu niên tướng mạo tuấn mỹ trước mắt,”Ngươi là đầu bếp?”
“Hồi tiểu thư, nô tài bất tài, chỉ là đối trù nghệ có chút hiểu biết, món cay Tứ Xuyên, đồ ăn Hồ Nam, món ăn Quảng Đông và vân vân, đều đã làm qua một chút, đối với Trung Quốc và Phương Tây cũng là có biết qua.”
Lục Thiên Tuyết nháy mắt mấy cái,” “Này cái gì đồ ăn ta thế nào chưa từng nghe qua? Ăn ngon không?”
“Ngọt lạt cay chua,không biết tiểu thư ngài thích khẩu vị nào?”
“Chỉ cần là ăn ngon thì ta đều thích!” Lục Thiên Tuyết mặt mày rạng rỡ nhìn Lâm Bảo Nhi, “Ngày hôm nay vừa lúc thiên hạ đệ nhất đầu bếp Phong Thập Nhất đã ở đây, không bằng các ngươi hai người tỷ thí một chút đi?”
Truyện khác cùng thể loại
42 chương
44 chương
59 chương
55 chương
76 chương
73 chương
87 chương