Ái phi của trẫm là một đứa trẻ
Chương 1 : Mãnh liệt xuyên qua
Tôi chết rồi, đúng vậy, tôi nhớ kỹ là mình đã chết rồi. Cỗ Lỗ Lỗ thầm nói với bản thân. Thế nhưng, âm thanh của tiếng tim đập thình thịch không ngừng nghỉ này là sao? nàng đưa tay sờ vào ngực mình, lại phát hiện hình như không phải là mình. Tiếng tim đập này là của ai vậy nhỉ? Có lẽ nào diêm vương lão gia đã đưa nàng xuyên thẳng vào tử cung của một người phụ nữ, đây phải chăng chính là tử cung trong truyền thuyết ?
Đầu óc nàng quay cuồng, cố gắng rướn cái cổ, duỗi gân cốt, vừa mới định xoay người một chút, nàng lập tức phát hiện một đôi mắt to tròn đang mãnh liệt chăm chú nhìn mình.
Cổ Lỗ Lỗ không khỏi giật mình vội cất tiếng hỏi “ anh là ai”.
“Tại vì cô mà tôi cũng bị kéo tới đây thế tội như một chú cừu non, cô đã quên rồi sao?”. Đôi mắt tròn xoe như búp bê mang theo vài phần u oán, trong ánh mắt ẩn chứa sát ý lạnh ghê người, chằm chằm nhìn Lỗ Lỗ không rời.
Cỗ Lỗ Lỗ cố gắng hồi tường lại chuyện đã xảy ra mấy canh giờ trước. Hình như …. Hình như đúng như lời mà người này nói. Nàng nhớ lúc đó có một chiếc ô tô bị mất đà ập tới phía nàng với một tốc độ điên cuồng, nàng đã thuận tay bám chặt vào một người lạ mặt, cuốn người đó cùng với nàng vào bánh xe tử thần . Thế nhưng, thật không tài nào ngờ được, hai người lại được diêm vương lão gia sắp xếp cùng nhau đầu thai xuyên thẳng vào bên trong tử cung của một người phụ nữ.
Chả lẽ, người phụ nữ đang chuẩn bị lâm bồn này bào thai chính là sinh đôi ư?
“Chuyện này…. Kỳ thực lúc đó chỉ là do tôi thuận tay kéo anh theo thôi, chứ hoàn toàn không phải cố ý, anh nhìn xem hai ta hiện thời đều phải lưu lạc trong trốn tử cung âm u tăm tối, nên sống chung hòa bình với nhau có phải hay hơn không?”.
Con mắt búp bê to tròn nhìn Lỗ Lỗ ra vẻ lười phản ứng, nàng bĩu môi, vẻ mặt hiện rõ sự xem thường. Cái tên này tưởng mình có gì đặc biệt hơn người sao, có đặc biệt đi nữa thì cũng đã chết mất rồi, nếu có bản lĩnh thì hãy tìm cách thoát khỏi tử cung này, đừng đầu thai làm người nữa mà đi đầu thai làm súc sinh đi’.
Nàng bi phẫn thầm nghĩ, thế nhưng lại càng bi phẫn hơn bởi chuyện tình đột nhiên phát sinh.
“Nguy rồi, phu nhân xuất huyết quá nhiều, phải làm sao bây giờ ? Bà đỡ tại sao còn chưa tới?”
Thanh âm không to không nhỏ truyền vào bên trong tử cung tới tai hai người đang chuẩn bị đầu thai chuyển thế.
Cỗ Lỗ Lỗ và mắt búp bê im lặng chết điếng. Xuất huyết nhiều mà bào thai song sinh có thể sống một người đã là kỳ tích, hia người nói chung đều gặp nguy hiểm lành ít dữ nhiều. Mắt búp bê vội vã mở miệng nói: “Kiếp trước cô đã lôi tôi cùng chết thì kiếp này phải trả lại sinh mệnh cho tôi. Hãy nhường tôi đi ra ngoài trước, còn cô hãy đi đầu thai chỗ khác, nói không chừng có thể trở về trốn cũ đấy”.
Cỗ Lỗ Lỗ còn chưa kịp trả lời, mắt búp bê đã cử động thân thể tròn xoe của mình hướng về phía có một chút ánh sáng định chuồn trước.
Cỗ Lỗ Lỗ nhìn một chút, trong đầu chợt nghĩ ra một ý. Nàng tung một cước vào người mắt búp bê, lấy đà, thoàng một cái đã vượt trước mắt búp bê.
“Bé béo tròn à, xin lỗi nha, tỷ tỷ cũng rất muốn đối xử tốt với em, thế nhưng em có biết tỷ tỷ đã phải chờ người phụ nữ này lâm bồn bao lâu rồi không, thôi thì em đành chịu khó chờ một thời gian nữa vậy”. Nàng nói xong, đạp mạnh một cái nữa vào người mắt búp bê, xoay người bò nhanh ra khỏi trốn tử cung âm u tăm tối….
Truyện khác cùng thể loại
177 chương
22 chương
133 chương
12 chương
198 chương
77 chương
60 chương