Tuyệt Đối Chung Tâm
Chương 33 : Tuyệt đối chung tâm 33(H)
Nghe Trình Dực Hạo nói thế, mới kinh ngạc phát hiện cậu căng thẳng làm thân thể cứng ngắt, thế là khẽ hít sâu vài hơi, cố hết sức để thân thể thanh tĩnh lại. Cậu thật không hiểu nổi thân thể mình, chỉ cần làm theo lời hắn nói, thân thể sẽ khó mà tin nổi giảm bớt căng thẳng rồi thoải mái hơn.
Quả nhiên là do kinh nghiệm hắn ở phương diện này quá phong phú đi...?
Trình Dực Hạo rút ngón tay ra, lại đổ thêm dầu bôi trơn vào ngón tay khác, rồi dùng hai ngón tay ra vào cúc huyệt, dũng đạo cũng phối hợp chậm rãi chảy ra ít chất lỏng, để hắn làm trơn càng trở nên thuận lợi, mãi đến khi ba ngón tay vào được, Anh Húc Kì cũng chỉ hô một tiếng, rồi từ từ nhịn xuống.
Nhìn cậu nhẫn nại cũng cực kỳ đáng yêu.
Chuẩn bị kỹ càng xong, Trình Dực Hạo rút hết ngón tay ra, thuận tiện đem chất lỏng trong tay bôi ướt phân thân cương cứng của hắn, xoa nắn một hồi, sau đó lấy bao cao su đeo vào.
“Không muốn... Đừng dùng cái kia...” Anh Húc Kì nhìn hắn lắc đầu, cậu không muốn Trình Dực Hạo mang bao làm với cậu.
“Nhưng... Đối với cậu sẽ tốt hơn...” Lần trước là do bất đắc dĩ mới không đeo, nhưng hắn không ngờ Anh Húc Kì lại chủ động yêu cầu hắn không được đeo, tại sao?
“Tôi lại không phải người khác...” Anh Húc Kì không muốn Trình Dực Hạo mang bao, vì cậu cho rằng như vậy sẽ không khác với người khác là bao.
Cậu không thích như vậy, giữa bọn họ là quan hệ thân mật không phải sao?
Trình Dực Hạo cười, thật sự có thể làm? Hắn như đang nằm mơ vậy, Anh Húc Kì sao lại nói những từ trước giờ chưa bao giờ nói? Còn lộ ra vẻ mặt phạm quy ăn dấm chua nữa.
Hạnh phúc tràn đầy ngực hắn.
“Tôi không đeo nữa...” Trình Dực Hạo hôn hai gò má đỏ bừng của cậu một cái.
Giơ chân Anh Húc Kì lên, đem chân cậu đặt ở trên eo hắn.
“Giữ chặt tôi đừng buông...” Trình Dực Hạo nói tiếp.
Hắn đem phân thân nhắm ngay hoa huy*t rồi chậm rãi tiến vào, có thể xem công việc bôi trơn vừa đủ, quá trình đi vào không có trở ngại lớn, nhưng Anh Húc Kì vẫn phải đau nửa ngày, dù sao so với ngón tay nhỏ bé vẫn là sự chênh lệch lớn.
Trình Dực Hạo thuận lợi tiến vào xong, liền ôm lấy eo cậu chậm rãi động, còn Anh Húc Kì cũng rất nghe lời đem chân quấn chặt eo hắn, đón từng làn sóng xô tới.
Anh Húc Kì cảm thấy đêm nay Trình Dực Hạo ôn nhu hơn trước, mỗi lần đỉnh đến rất sâu, tốc độ tuy rằng không nhanh, nhưng cũng đủ cho cậu thấy bên trong thật chặt, nóng quá, cảm giác còn dị thường thoải mái...
“Thoải mái... A a... Thật thoải mái... A” Anh Húc Kì thở hổn hển, cảm giác thoải mái quá lớn với đau đớn quá nhiều, cậu rất thích cảm giác này.
Trình Dực Hạo cũng rất sung sướng, bên trong Anh Húc Kì rất nóng, cắn cho phân thân hắn cực kỳ thoải mái, cọ sát với nội bích sản sinh ra sự thoải mái khó có thể dùng lời diễn tả được, đặc biệt khi không phải đeo bao càng làm cho hắn thêm hưng phấn, do không bị ràng buộc, hoàn toàn cùng Anh Húc Kì chặt chẽ kết hợp.
Hắn không ngừng xông tới, Anh Húc Kì lúc đầu còn to tiếng cũng dần dần nhỏ xuống, cậu không biết Trình Dực Hạo như thế nào, lại có thể kéo dài liên tục không ngừng, thậm chí tốc độ còn càng ngày càng nhanh, thân thể của cậu cũng không dừng mà chỉ thoải mái run rẩy.
“Còn muốn tôi nhanh hơn nữa à...?” Trình Dực Hạo hỏi. Thật ra nếu Anh Húc Kì nói không muốn hắn vẫn sẽ tăng tốc độ, hắn chỉ là muốn cọ nhẹ một hồi, nên mới cố ý chậm lại tốc độ công kích.
“Muốn... A... Nhanh hơn chút nữa... Anh đừng có dừng...” Thân thể càng ngày càng nóng, đầu cũng đã sớm không suy nghĩ được gì, chỉ biết không muốn Trình Dực Hạo chậm lại, điều này khiến cậu cảm thấy trống rỗng.
“Được... Tôi sẽ cố gắng...” Trình Dực Hạo tà tà cười, một giây sau lập tức dùng tốc độ nhanh cực kỳ cầm lấy cái mông cậu ra sức ra vào bên trong.
“A a... Anh.... A.... Chậm lại...” Anh Húc Kì không ngờ Trình Dực Hạo lại biết kịch liệt như vậy, đụng phải làm cậu hơi đau, tuy rằng rất thoải mái, nhưng tốc độ này có hơi đáng sợ, chỗ đó có thể bị đâm xấu đi không?
“Không được... Tôi sẽ nhanh hơn, càng nhanh hơn...” Trình Dực Hạo triệt để dỡ xuống vẻ mặt ôn nhu, hắn vốn là người như vậy, hắn hi vọng Anh Húc Kì có thể quen được, cũng hi vọng Anh Húc Kì có thể tiếp thu con người thật của hắn.
Hắn có thể ôn nhu với Anh Húc Kì, nhưng cũng rất muốn thô bạo với cậu. Bởi vì quá yêu cậu.
“Anh... Đáng ghét... A a...” Anh Húc Kì phát hiện càng ngày càng nói không nổi, Trình Dực Hạo đâm vào quá nhanh, thân thể cùng não cậu như muốn vỡ tung ra.
Trình Dực Hạo vội vã ở trong cơ thể cậu đâm tới, còn cúi đầu cắn vào điểm phấn hồng trước ngực, ra sức kích thích tất cả điểm mẫn cảm trên người cậu.
Phân thân Anh Húc Kì không biết từ lúc nào đã khôi phục sức sống ngẩng đầu lần hai, cho dù không có hắn xoa giúp, cũng đã sớm cương lên, còn theo từng đợt hắn dùng sức xông tới chảy ra chất lỏng, cậu... cậu lại muốn bắn!
Trình Dực Hạo phát hiện của cậu lại muốn ra, liền duỗi một tay đè lại chỗ đó một hồi, không ngờ chỉ đùa một tí cậu lại bắn ra, do không tránh kịp bị bắn hết vào áo.
“Cậu cũng quá kích động...” Trình Dực Hạo không nhịn được cười cậu, phản ứng này hắn cũng yêu thích cực kỳ.
“A... Không được nói nữa...” Cậu thật sự quá mất mặt, một lần hắn còn chưa có bắn, còn cậu thì đã bắn hai lần?
“Yên tâm... Tôi cũng không chịu nổi muốn bắn... Có thể ở bắn bên trong cậu...?” Trình Dực Hạo một bên đâm chọc một bên hỏi cậu.
“Aha... Đừng... Đừng hỏi nữa... Muốn bắn thì bắn... Ha...” Cậu biết muốn vậy thì hơi kỳ quái, nhưng mà lần trước khi chất lỏng ấm áp của hắn đi vào trong cơ thể cậu, cậu luôn cảm thấy rất thoải mái...
“Ha ha... Được...” Trình Dực Hạo lần thứ hai nghiêng người hôn cậu, ở trong miệng điên cuồng cùng cậu dây dưa, cùng lúc mãnh liệt xuyên đánh hạ thể của cậu.
Mãi đến khi hắn bắn vào trong cơ thể, nhưng lại không buông miệng cậu ra, bởi vì như vậy sẽ rất thoải mái, hai miệng trên dưới đều bị hắn chặn lại cảm giác thật tốt.
Anh Húc Kì co giật một trận, cảm giác hậu đình bị một dòng nước nóng tràn ngập, xem ra hắn đã phóng thích a... Quá tốt rồi...
Trình Dực Hạo thỏa mãn ôm chặt Anh Húc Kì không buông, hắn cảm nhận được Anh Húc Kì cực kỳ tươi đẹp, không muốn lại thả cậu ra, hắn muốn ở bên cạnh cậu, đến suốt đời...
Truyện khác cùng thể loại
168 chương
14 chương
117 chương
22 chương
42 chương
31 chương