Tướng Minh
Chương 185 : Số mệnh của tả đồn vệ (1)
Dưới sự cứu viện của Tả Đồn Vệ, Tả Ngự Vệ đã lấy lại được dũng khí và lòng tin để phản công lại người Cao Cú Lệ. Mặc dù người Cao Cú Lệ tới tập kích trên hai vạn người, hơn nữa ngay từ khi chiến đấu đã chiếm được ưu thế tuyệt đối, nhưng không thể phủ nhận, sau khi phủ binh Đại Tùy tiến vào quá trình chiến đấu đã quen thuộc, về cơ bản người Cao Cú Lệ dù có chiếm gấp ba lần binh lực cũng khó mà thắng được.
Sự tan rã trước đó không phải là vì tố chất chiến đấu của Tả Ngự Vệ. Trên chiến trường, nhiều khi khó khống chế nhất kỳ thực là cảm xúc của con người.
Một khi cảm xúc bi quan tuyệt vọng sẽ ảnh hưởng tư duy, nỗi sợ hãi này nhanh chóng lan tràn với tốc độ cực kỳ đáng sợ. Đặc biệt là trong quân doanh, có ảnh hưởng lớn tới khả năng chiến đấu của các binh lính. Năm đó khi Đại Tùy tiêu diệt Nam Trần, cũng đã từng xảy ra một lần tan rã, lần tan tác đó tạo thành tử vong hơn một ngàn binh lính, có điều quá trình xảy ra càng khiến người ta khó tưởng tượng hơn.
Đó là chuyện bi thảm trước đây sau khi đại quân vượt sông Trường Giang. Khi đó, trong doanh địa của Đại tướng quân Đại Tùy Hàn Cầm Hổ, vào một buổi tối, khi mọi người đang chìm trong giấc ngủ, một binh lính thấy nhàm chán bỗng hét lên một tiếng địch tập kích. Y vốn là muốn xem xem đồng bào có bị dọa cho sợ hay không, kết quả là không ngờ đã tạo ra một thảm kịch.
Tiếng địch tập kích này, trước tiên là khiến cho các binh lính đang ngủ say trong cùng trướng hoảng sợ bò lên, theo bản năng cầm vũ khí xông ra. Các binh lính xông ra vừa chạy vừa hét lên để đánh thức các chiến sỹ cùng đội, địch tới tập kích rồi. Trong không khí căng thẳng cao độ, có thể thấy chuyện đêm khuya địch tập kích đã khiến cho áp lực của các binh lính càng nặng hơn.
Kết quả, khi đó thảm kịch xảy ra là hầu như nửa doanh địa đều loạn cả lên. Các binh lính vừa bắt đầu đã thất kinh chạy loạn, sau đó diễn biến thành đánh chém lẫn nhau. Hơn một nghìn người lần này chỉ vì trò đùa không đáng có mà bị chết. Người khởi xướng kia chẳng qua là muốn đùa các binh lính một chút, thậm chí đã bị mọi người xé thành mảnh nhỏ. Trên thực tế, chẳng có quân địch nào xuất hiện, chỉ là một câu nói mà dẫn tới sự sụp đổ của các binh lính.
Khi đó năm mươi vạn binh lính Đại Tùy chinh phạt Nam Trần có thể nói chính là khả năng chiến đấu của quân Tùy ở vào thời điểm đỉnh cao. Phủ binh khi đó bách chiến bách thắng, chuyện xảy ra như vậy khiến người ta khó mà quên được. Mặc dù chuyện này khác với chuyện Tả Ngự Vệ tập kích trong đêm hôm nay, nhưng ngay từ khi bắt đầu nguyên nhân căn bản của quân Tùy tan rã kỳ thực cũng tương tự nhau. Đó là môt hiện tượng ngẫu nhiên, nhưng chuyện xảy ra như này lại là đương nhiên. Có lẽ Tả Ngự Vệ hôm nay có cơ hội tránh né, nhưng khó mà đảm bảo không xảy ra trong đội ngũ khác.
Bởi vì quân Tùy viễn chinh từ xưa đến nay vẫn luôn bách chiến bách thắng, cho nên khiến cho các binh lính về mặt tâm lý luôn thoải mái. Đồng thời, bởi vì nhân mã Cao Cú Lệ đóng quân tại phía nam thành Bình Nhưỡng ở bờ nam. Cho nên đã khiến cho phương diện phòng ngự bị lỏng lẻo. Lại bởi vì du kỵ quả thực đã thăm dò trong vòng 20 dặm, vừa đúng tối nay là lính của Ất Chi Văn Lễ vừa mới tới đây, cộng thêm Tiết Vạn Triệt tự cho mình là thông minh, khiến cho ban đầu của cuộc chiến đấu quân Tùy không có được phản ứng nhanh nhất. Đương nhiên, điều này không thể không đề cập tới một nguyên nhân quan trọng nhất trong đó là áp lực của các binh lính.
Áp lực này bắt nguồn từ hoàn cảnh hiện giờ của bọn họ, không ai là kẻ ngốc cả. Mặc dù cuộc chiến xem ra Đại Tùy chiếm ưu thế, nhưng một người có thể hàng ngày chỉ được hai bát cháo loãng có thể soi được cả bóng người để phân tích ra, kỳ thực quân viễn chinh đã sắp bị dồn vào đường cùng rồi. Mặt khác, dồn quân Tùy vào đường cùng không phải là người Cao Cú Lệ, mà là bản thân người Tùy.
Mỗi ngày hai bát cháo loãng, đó là khi có chiến sự, còn không cần binh lính ra trận, về cơ bản chỉ có thể đảm bảo buổi trưa hàng ngày ăn một bát thôi.
Trong tình trạng thể lực không đủ nghiêm trọng như vậy, ngủ sớm đã trở thành một cách đơn giản nhất trong thời gian chịu khổ.
Dưới tác dụng của rất nhiều nhân tốt đã khiến cho Tả Ngự Vệ bị mất đi sự khống chế ban đầu. Trong hoàn cảnh này nếu không có ngoại lực ngăn cản, năm Chiết xung doanh của Tả Ngự Vệ khả năng tan rã toàn quân. Nhưng may mà, Lý Nhàn đã tới.
Binh lính Tả Đồn Vệ của hai Chiết xung doanh được chia ra thành hai nhóm. Toàn bộ kỵ binh đều do Lý Nhàn thống lĩnh đi tấn công người Cao Cú Lệ, để bộ binh tranh thủ thời gian. Còn toàn bộ bộ binh thì dưới sự dẫn dắt của Lưu Mãn không phải là nhằm vào người Cao Cú Lệ mà phản công, mà trước mắt là ngăn cản sự tan rã của Tả Ngự Vệ.
Khi tia nắng mặt trời đầu tiên từ phương đông chiếu tới, nhân mã Đại Tùy kết thúc một đêm chiến đấu, bắt đầu thu dọn chiến trường. Cuộc chiến này quân Tùy tổn thất hơn hai nghìn nhân mã, xem ra đây là lần tổn thất nhiều nhất của quân Tùy sau khi vượt qua Mã Tý Thủy. Nhưng, đáng khen nhất là quân Tùy phản công không những khiến cho người Cao Cú Lệ phải trả một cái giá thương vong gấp ba lần, hơn nữa còn giết chết đại tướng Cao Cú Lệ Ất Chi Văn Lễ. Đây là tướng lĩnh Cao Cú Lệ cao nhất mà từ khi Đại Tùy viễn chinh đến nay giết chết được. Có được vinh quang này hoàn toàn có thể che giấu được Tả Ngự Vệ ngay từ ban đầu vì bỏ rơi nhiệm vụ mà tạo thành thương vong.
Người tạo ra vinh quang này là Lý Nhàn.
Nói tới Ất Chi Văn Đức nhất định sẽ hận Lý Nhàn tới mức ăn thịt hắn cũng không thể giải hết nỗi căm hận. Khi ở Liêu Thủy, chính là Lý Nhàn dùng tên giả Yến Vân cùng mười tám kỵ cướp thi thể Mạch Thiết Trượng, còn truy đuổi theo khiến y không thể không liều mạng chạy trốn hàng trăm mét. Nếu không phải đại đội Cao Cú Lệ tuần tra đến, nói không chừng lần đó y đã chết dưới tay Lý Nhàn rồi. Mấy ngày trước đó, Lý Nhàn lần thứ hai đã truy sát Ất Chi Văn Đức. Ất Chi Văn Đức bị Lý Nhàn hai lần bắn cho ngã ngựa, thậm chí còn bị chiến mã đạp trúng suýt chết. Dù chưa chết nhưng để lại tàn tật đã là kết cục tất yếu rồi. Hôm nay, tam đệ tín nhiệm nhất của y là Ất Chi Văn Lễ bị Lý Nhàn một sóc đâm chết.
Cũng không biết khi Ất Chi Văn Đức nghe thấy tên Yến Vân này lần nữa sẽ tức giận, thương tâm hay là khiếp sợ?
Giết địch sáu ngàn, trảm tướng địch lấy thủ cấp.
Đó là công lao rất lớn, nhìn vào con số là chiến tích nổi bật.
Sáng sớm, đội ngũ chi viện tới từ đại doanh quân Tùy tới, lĩnh quân chính là Tả Ngự Vệ Đại tướng quân Tiết Thế Hùng. Từ khi nhận được tin doanh địa quân Tùy tại Tát Thủy bị tập kích, liền dẫn quân chạy tới, lão tướng quân dường như không hề chậm trễ một phút nào.
Sau khi biết chuyện xảy ra đêm qua, Tiết Thế Hùng lạnh lùng nhìn Tiết Vạn Triệt nằm dưới đất, lập tức bước nhanh ra ngoài. Tiết Vạn Quân đi theo phía sau ông lặng lẽ không dám nói lời nào. Vết thương của Tiết Vạn Triệt không quá nặng. Vết thương ở chân không bị thương vào gân cốt đã được thoa thuốc, nghỉ ngơi vài ngày sẽ khỏi. Đó cũng là vết thượng nặng nhất trên người y. Cho nên nhìn bộ dạng của y không chật vật lắm.
Truyện khác cùng thể loại
64 chương
50 chương
501 chương
249 chương
95 chương