Tướng Minh
Chương 184 : Chém tướng đoạt cờ (2)
Trong lòng Ất Chi Văn Lễ bỗng có cảm giác bị sỉ nhục, giống như bị người ta lột hết quần áo nhốt vào lồng heo vậy. Mấy trăm kỵ binh dám xung phong với hàng vạn quân hộ vệ dưới trướng mình!
Cảm giác bị sỉ nhục này khiến cho mặt y trắng bệch ra.
- Cho trường mâu thủ dàn trận nghênh đón, ta không tin mấy trăm người này có thể tạo được sóng gió!
Tiếng kèn truyền lệnh vang lên, hàng nghìn người Cao Cú Lệ cầm trường mâu thô chế từ phía sau xông lên. Sau đó dưới sự chỉ huy của tướng tá cấp thấp, bắt đầu dàn trận.
Trường mâu dày đặc giống như trên vùng đất bằng phẳng bỗng mọc lên một rừng cây vậy. Trường mâu thủ Cao Cú Lệ nhanh chóng chạy tới tổ thành sáu nhóm thương trận dày đặc. Dưới sự chủ huy của thủ lĩnh bộ tộc, thương trận bắt đầu từ từ di chuyển về phía trước nghênh đón kỵ binh quân Tùy đang xông lên.
Khi cách thương trận Cao Cú Lệ hơn 100m, người Cao Cú Lệ tan tác đã chạy đi bốn phía. Trước mặt kỵ binh đã xuất hiện lỗ hổng, mà trường mâu thủ dàn thế trận đã sẵn sàng nghênh tiếp kỵ binh.
Khi cách còn có 120 bước chân, Lý Nhàn vẫn không có ý giảm tốc độ, chỉ là hắn đeo hắc đao sang bên người, lấy cung từ phía sau lưng ra. Khoảng cách còn 100 bước, vèo một tiếng, phá giáp chùy vang lên xé tan bầu không khí, tạo thành đường cong, phá giáp chùy đó đi thẳng vào tim của thủ lĩnh bộ tộc đó.
- Nỏ!
Lý Nhàn hét lớn một tiếng, sau khi lại bắn ra một mũi tên thì treo cung cứng lên, nâng liên nỏ chế thức dành cho khinh kỵ binh Đại Tùy từ thắt lưng lên. Kỵ binh Đại Tùy phía sau hắn lần lượt treo binh khí, giữ liên nỏ thăng bằng. Cùng với khoảng cách ngày càng gần, khi hai bên chỉ còn cách nhau khoảng 40 bước chân, Lý Nhàn bỗng thúc ngựa lao sang một bên, khinh kỵ binh nhẹ bám sát phía sau vẽ tạo thành một đường cong theo sát Lý Nhàn. Kỹ thuật khống chế ngựa điêu luyện khiến cho người ta nhìn mà thở dài. Mấy trăm kỵ binh tinh nhuệ của Đại Tùy lại cách thương trận chưa đầy 20 bước lại chuyển hướng sang một bên, đội ngũ từ trực tiếp xông thẳng vào thương trận của người Cao Cú Lệ chuyển thành song song với thương trận!
- Bắn!
Sau khi hô lên một tiếng, Lý Nhàn dẫn đầu bóp liên nỏ ắn.
Các kỵ binh lược trận mà qua, liên nỏ của Đại Tùy do thợ thủ công tinh chế tiến hành lễ rửa tội cho thương trận Cao Cú Lệ. Hàng trăm kỵ binh lao nhanh như gió từ phương ngang cách thương trận phía trước 20 bước phóng ngựa xông thẳng vào, mưa tên nỏ trút xuống.
Không ai ngờ, kỹ thuật điều khiển ngựa của Đại Tùy lại tinh xảo tới bước này. Không ai ngờ, mấy trăm kỵ binh đó lại dám lao vào thương trận!
Trong tiếng đột đột đột, tên nỏ bay như châu chấu bắn ra. Theo kỵ binh Đại Tùy xẹt qua, trường mâu thủ Cao Cú Lệ hàng đầu tiên và hàng thứ hai lần lượt ngã xuống. Chúng sợ hãi kêu lên, quay đầu muốn bỏ chạy tránh tên nỏ. Nhưng đồng bạn phía sau quá dày, họ căn bản không còn đường lui nữa. Tên nỏ bắn đi dễ dàng xuyên vào cơ thể thiếu được bảo vệ của họ.
Tên nỏ bắn xuống như mưa đã vô tình bắn chết người Cao Cú Lệ. Người Cao Cú Lệ trước mặt giống như gốc lúa bị đổ xuống từng hàng từng hàng.
Sau khi kỵ binh xẹt qua như gió, thương trận Cao Cú Lệ bị cắn bớt xuống một lớp!
Sau khi xẹt qua Lý Nhàn ghìm chặt ngựa chiến quay lại, các kỵ binh ở phía sau hắn lần lượt tập trung lại.
- Giết tiếp!
Lý Nhàn hét lên, tiên phong xông ra ngoài. Lần này vẫn không trực tiếp xông vào thương trận của người Cao Cú Lệ, vẫn dùng liên nỏ và mũi tên lông vũ bắn vào thế trận của trường thương thủ Cao Cú Lệ. Sau lần thứ hai xẹt qua thương trận, dũng khí của người Cao Cú Lệ đã bị đánh tan hoàn toàn. Không ai dám nhúc nhích, đứng yên đó mặc cho người Tùy dùng liên nỏ bắn tên vào họ, mà chỉ cần kỵ binh người Tùy chưa xông tới họ cũng không có cách nào đánh trả được.
- Cung tiễn thủ!
Ất Chi Văn Lễ giận giữ quát:
- Cung tiễn thủ lên, bắn chết bọn chúng!
Cùng với mệnh lệnh của y, hàng trăm cung tiễn thủ bắt đầu tiến về phía trước, trường mâu thủ bắt đầu rút lui điên cuồng, không ai muốn ở phía trước thêm một phút nào nữa.
Nhưng đúng lúc người Cao Cú Lệ thay đổi trận tiền, những kỵ binh như ma quỷ đó bỗng nhiên cũng thay đổi chiến thuật!
- Đổi đao!
Lý Nhàn lớn tiếng ra lệnh.
Lập tức, bất luận là trong tay binh lính Tả Đồn Vệ cầm sóc hay là cung, liền không chút lựa chọn ném binh khí trong tay ra hướng về phía quân Cao Cú Lệ ở phía trước. Không chút đau lòng những kỵ cung và mã sóc được chế tạo có giá trị xa xỉ kia, sau đó tất cả mọi người đều rút hoành đao ra theo sát phía sau Đại hắc mã đó xông vào trận địa của người Cao Cú Lệ chém giết.
Trong nháy mắt, người Cao Cú Lệ đã bị rối loạn, cung tiễn thủvẫn đang chen chúc ở phía trước, trường mâu thủ lại lui về phía sau. Đúng lúc hỗn loạn này, hàng trăm tinh giáp Đại Tùy như gió xông vào trận địa của họ. Hàng trăm cây hoành đao mở một đường máu, xông thẳng tới soái kỳ đứng sừng sững đó mà giết!
Ất Chi Văn Lễ thất sắc kinh ngạc, dưới sự bảo vệ của thân binh bắt đầu rút lui về phía sau.
Nhưng đúng lúc này đã có bộ binh Tả Ngự Vệ và Tả Đồn Vệ một lần nữa giết quay lại thế như dời non lấp biển rồi!
Ất Chi Văn Lễ kêu lên thảm thiết, biết đại thế đã mất, hôm nay vốn có thể giành được một trận đại thắng, chính bởi vì mấy trăm kỵ binh đó tới tung hoàng mà thành ra tan nát rồi. Người Cao Cú Lệ đã bắt đầu tan rã, binh lính Đại Tùy đã lấy lại được dũng khí và lòng tin, căn bản không phải là họ có thể ngăn lại được. Y quay lại nhìn người tướng quân mặc áo giáp đen cưỡi ngựa đen đó, ánh mắt oán hận.
- Lui binh!
Ất Chi Văn Lễ nghiến chặt răng hạ lệnh, hàng trăm thân binh bảo vệ y lên chiến mã, tháo chạy về phương bắc.
Lý Nhàn nhìn chằm chằm vào soái kỳ, thấy soái kỳ di chuyển, biết tướng địch muốn bỏ chạy. Hắn phóng ngựa như bay đưa tay ra rút lấy một cây sóc dài đang cắm trên thi thể của kẻ địch lên, sau đó nâng dây cương của Đại hắc mã lên một chút, cảm nhận được tâm ý của chủ nhân, Đại hắc mã liền hí lên hai tiếng, hai chân sau đạp mạnh xuống đất rồi nhảy lên cao!
Trên không trung, Lý Nhàn giơ cao cây sóc trong tay, nhìn chằm chằm về phía tên đại tướng Cao Cú Lệ trèo lên lưng ngựa, liền dồn hết khí lực toàn thân vào cánh tay phải, mạnh mẽ phóng cây sóc dài đi.
Năm mươi bước!
Cây sóc này được ném đi rất mạnh, không ngờ bay thẳng vào ngực Ất Chi Văn Lễ! Mũi sóc đã xuyên qua sau lưng Ất Chi Văn Lễ, từ trước ngực xiên ra phía sau, sau đó lại cắm vào cổ chiến mã!
Một sóc giết chết.
Đúng lúc các binh lính Cao Cú Lệ hoảng loạn nhìn, tướng quân giáp đen ngựa đen lăng không bay lên phi sóc giết người, sau khi hạ xuốn lại xông tới trước mặt. Trong cảnh kinh hoàng, hắc đao sáng loáng chém đứt soái kỳ Cao Cú Lệ thô to như cánh tay, tiếng răng rắc vang lên, cờ … đổ!
Tất cả mọi người, đều trợn mắt há hốc miệng.
Truyện khác cùng thể loại
64 chương
50 chương
501 chương
249 chương
95 chương