Đi dạo xong Tiên quyết định sẽ xách vali qua nhà ngoại của Hằng cùng nó : _Này, em ko sợ người nhà nói gì sao ? _Anh đừng lo, chỉ cần em vẫn còn ở trên đất Hà Nội này thì họ cũng chả quan tâm em đang làm gì đâu. Đồ đạc của Tiên không nhiều nhờ chú Ba chở đến nhà ngoại của Hằng, bước vào bên trong Hằng đã bay ra ôm chầm lấy Tiên rồi : _Hết trốn được nữa rồi nhé !_Hằng _Haha, ừ._Tiên Chào hai ông bà xong thì nó cùng với Hằng giúp Tiên đưa hành lý lên, xong xuôi đâu đấy nó đi tắm, vừa mới tắm ra đã thấy Tiên ngồi trên giường nó nghịch lap rồi : _Bữa nay qua không thèm gõ cữa luôn. _Hihi, đâu có em gõ quá trời chả thấy anh ra mỡ, lại đây em lau tóc cho. Nó cười ngồi xuống đất để Tiên ở trên giường lau tóc cho nó, trong lúc lau thì Tiên hỏi : _Anh này, Quỳnh là ai thế sao trong inbox em thấy nhiều lắm. _Hả ! Nó nhìn vào màng hình, cũng đã mấy ngày rồi nó không check lại fb giờ Tiên vào lại thì thấy cả đống inb của Quỳnh lại còn teencode nữa mới vờ lờ, nó chúa ghét teencode : _Em dịch dùm anh mấy dòng này đi, chả hiểu gì cả. _Haha, đúng mà My Love của em, chả biết mấy cái sến sẩm này là gì ? _Ai bảo ? Yêu em đã sến sẵn rồi, haha. Tiên gõ nhẹ vào đầu nó rồi đọc dòng inb : _Anh đến nơi chưa ? Có lạnh không ? Sao anh không trả lời ? Em lo lắm đấy. Tên đáng ghét sao còn chưa chịu onl. Em nhớ anh. Tên khốn. Anh đâu rồi hả ? _Haha, vẫn cái tính bướng và trẻ con đó. _Để em đoán nhé, bạn Quỳnh này theo đuổi anh phải ko ? _Thật ra từ lúc em đi thì có cả Dung nữa nhưng giờ anh và Dung chỉ là bạn, Dung đưa ra rất nhiều lời khuyên giúp anh tỉnh ngộ và cũng giúp anh giải quyết được cái "đống" ngốc nghếch này nữa. _Ghê nhỉ, cũng nhiều bạn nữ thích anh nhưng..... _Ừ, anh vẫn thế, quên em.....nực cười, điều đó anh không làm được. _Em xin lỗi. _Được rồi, anh không muốn nhắc lại nữa, chỉ cần em đừng chạy khỏi đôi mắt của anh là được. _Vâng, em hứa sẽ không chạy nữa. _Ai bảo em không chạy, cứ chạy trong lòng anh là được, hiểu chưa, ngốc. _Hihi, em yêu anh. Tiên cuối đầu xuống hôn nó, nụ hôn ngược nhưng đê mê và ngây ngất. Bỗng có tiếng inb từ lap, là Quỳnh : _Đã xem và không rep nhé, đang làm gì ? Sao giờ mới onl hả ? _Hihi anh cứ rep bạn ấy, em đi nấu mì hai đứa mình ăn. _Vẫn con thích ăn mì sao ? _Với anh thôi, ngốc. Tiên xuống nhà, nó lại nhìn vào màng hình, nên trả lời thế nào nhỉ ? : _Bận ! _Bận cái gì ? _Học ! _Xạo, bận đi tìm Tiên chứ gì ? _Sao còn hỏi ? _Vậy anh tìm ra chưa ? _Rồi. _Vậy thì về gấp, anh ở bên Tiên lâu hơn em, vậy là cạnh tranh không công bằng. _Em thua rồi :)) _Haha anh chỉ là phần thưởng not trọng tài. _Vậy bây giờ là trọng tài. _Nè đừng có ba xạo, nói tùm lại là anh về nhanh cho em. _Em có quyền gì ? _Không.....không có. _Ồ vậy thì cứ đợi đi đến khi nào em bớt trẻ con đi. _Đến lúc đó anh thuộc về Tiên rồi. _Ngủ đi nhóc. _Nhóc cái đầu anh, ngủ ngon, nói chuyện với anh thôi cũng đủ làm em ngủ ngon rồi vì vậy khỏi cần anh chúc. Nó định nhắn lại là ngủ ngon rồi nhưng sau khi đọc được gióng inb này nó lại bật cười, cảm giác bị làm phiền lại ùa về. Vừa lúc đó Tiên cũng nấu mì xong : _Lâu rồi mới được ăn mì cùng anh như thế này. _Vậy sau này ăn mãi luôn em có chịu không ? _Không, em chưa muốn bị ung thư. Cả hai bật cười, ngồi xì xụp ăn mì ở phía ngoài ban công, ăn xong cả hai nằm trên giường nhìn nhau : _Anh này, bạn Quỳnh đó có sao không ? _Anh cũng không biết nhưng chắc không sao, trẻ con mau khóc cũng mau cười. _Vậng Tiên dụi vào lòng nó, cảm giác mà nó khao khát bây lâu lại tràng về, nó muốn ôm em mãi thôi. P/S: Tay què mới đỡ được tí nên type hơi ít nhé, cấm thắc mắc :))