Tuổi Học Trò - Những Năm Tháng Thật Đẹp
Chương 69 : Đi Suối ( Part 1)
Kể từ hôm đó, cứ mỗi tuần nó lại nhận được một cây xương rồng cùng vỡi những mẫu giấy nhỏ là những câu nói khó hiểu, tuy người gửi ẩn danh nhưng nó đoàn rằng người đó là Tiên, mỗi lần có cây gửi đến nó đều chụp lại và up lên facebook, nó tin chắc rằng Tiên vẫn đang dõi theo cuộc sống của nó. Còn về phần Quỳnh thì nó cũng dần dần quen được với con người của Quỳnh, nó cũng cảm nhận được tình cảm Quỳnh dành cho nó nhưng đáng tiếc rằng nó đang chờ đợi một ai đó, ai đó mà nó yêu rất nhiều.
Ngày hôm ấy là một ngày chủ nhật đầu tháng mười cả đám được lớp chị Bảo rủ đi suối chơi, nói là cả lớp nhưng thật ra chỉ toàn con gái, chị Bảo học chuyên Văn nên lớp có đúng 1 đực nhưng ko đi. Sáng hôm đó cả đám tập trung tại nhà thằng Phương chờ xe lớp chị Bảo đến đón, trong nhóm thì nhà thằng Phương xa nhất, Quỳnh lại mới chuyển đến không biết đường nên tối trước ngày đi phải ngủ ở lại nhà nó :
_Này, cho em lên sân thượng chơi tí đi, thấy trên đó hoa với đèn đẹp lắm mà lại còn cả lều nữa, không phải anh chuẩn bị cho hai đứa sao ? đi mà, năn nỉ luôn.
_Dở hơi à, cái đó làm trước rồi, thôi thôi, ngủ đi mai còn qua nhà Phương nữa, xa lắm đó.
_Cơ mà em không buồn ngủ, em muốn lên.
_Lên nóc nhà hả ?
_Không dưới cái nóc nhà kìa.
_Vớ vẩn, ngủ đi.
_Ki bo, chắc để cho cô nào khác chứ gì ?
Nó mệt quá, bỏ lên phòng ngủ trước cho khỏe, đánh răng súc miệng xong nó nằm lên giường ngủ, đang nằm ngon lành thì có cái gì cộm cộm lên ở bên phải rồi lại nặng nặng ở vai nữa :
_Hihi, chí ít cũng phải cho em ôm anh ngủ chứ.
_Ớ, sao lại vào được.
_Ngốc, cửa không khóa thì vào được chứ sao.
_Này, buôn ra đi, nóng quá.
_Không buôn, hihi, vai anh rộng thật, gối lên ngủ chắc đến tối mai mới dậy quá.
_Thế thì ngủ trên này một mình đi.
_Ơ, em đùa thôi, em qua đây vì có chuyện muốn hỏi.
_Vậy hỏi nhanh đi.
_Sao anh không cho em lên sân thượng với phòng đối diện vậy.
_Lý do riêng.
_Lý do......là bạn nữ này phải không ?
Nó giật mình, Quỳnh đang cầm tấm hình của Tiên :
_Này, trả đây ai cho tự tiện lấy đồ của người khác vậy.
_Ơ, cái này của Hằng đưa em mà đâu có trong nhà anh đâu.
Nó ngớ người cũng đúng những thứ liên quan đến Tiên nó đưa Hằng giữ hết rồi trừ những chậu hoa, đôi superstar và hai cái áo cặp thôi.
_Ừm, lý do là cô ấy.
_Bạn gái của anh hả ?
Nó lắc đầu
_Vậy là em gái ?
Nó cũng lắc đầu
_Ơ, vậy là gì ?
Nó không nói gì, chỉ cầm lấy tay Quỳnh chạm vào ngực nó, Quỳnh hơi giật mình nhưng cũng để im, chừng năm phút rồi buôn ra.
_Nhưng bạn ấy đã bỏ rơi anh.
_Không phải bỏ rơi.
_Không phải bỏ rơi thì là gì ?
_Ừm, chỉ là tạo khoảng cách thôi.
_Anh ngốc vừa thôi, anh nghỉ cứ như vậy thì bạn ấy sẽ trở về bên anh sao ?
_Thế phải làm gì ?
_Anh mở rộng trái tim mình ra và đón nhận cái mới.
_Cái mới ? ở đâu ?
_Ngay trước mặt anh, là em nè.
_Khó lắm.
_Anh lúc nào cũng bảo em bướng rồi trẻ con này nọ nhưng xem lại anh đi, anh mới bướng ấy, đúng là tên ngốc.
_Ờ hó, ngốc vậy mà có người thích.
_Ờ thì.....thì thích đấy, em ngu ngốc nên mới thích cái tên mù quáng với vô tâm như anh, anh là cái đồ đáng ghét.
Nói xong Quỳnh chạy thằng ra khỏi phòng không quên khuyến mại cho cái cửa một chữ "rầm" nữa. Nó lắc đầu và tự hỏi chính mình. Có phải Quỳnh đang ghen không nhỉ ?
Sáng hôm sau nó dậy sớm như mọi khi, vscn thay đồ rồi xuống nhà, vừa bước xuống đã thấy Quỳnh ngồi ở sofa rồi :
_Đi được chưa ?
Quỳnh không nói gì cứ như vậy mà đi ra ngoài sân, chắc còn để bụng vụ tối qua đây mà, đúng là con nít. Nó lấy chiếc vespa màu trắng của Quỳnh đèo nhỏ lên nhà thằng Phương. Trên đường đi cả hai đều im lặng, nó không muốn nói nhiều vì quá quen với tính cách của Quỳnh rồi. Đến nới thì cả lũ đến đông đủ cả rồi Phương, Nghĩa, Hoàng và Hằng lần này có thêm cặp Huy và Thùy đi nữa.
_Hai đứa mày ăn sáng chưa ?_Phương
_Ừm, chưa
_Thế vào nhà đi, mẹ tao có làm bánh mì đấy.
_Ừ, Quỳnh có ăn không ?
Nhỏ Quỳnh không nói gì vì đang bận làm mặt lạnh với nó, nó cũng kệ đang đói ăn cái đã, nó vào trong nhà thì thằng Nghĩa với Phương đã đi kè kè bên cạnh rồi :
_Mày với Quỳnh cãi nhau hả ?_Phương
_Đm chắc tối qua làm mạnh quá chứ gì_Nghĩa
_Đm thằng Nghĩa bớt nhảm đi để nó nói_Phương
_Tới tháng.
Nó phán một câu đúng hai từ rồi thong thả cầm bánh mì ra ngoài sân, vừa đi vừa ăn làm mặt hai thằng nghệt ra. Vừa lúc đó thì lớp chị Bảo cũng đến :
_Hé nhô mấy nhóc, đợi tụi chị lâu chưa_Chị Bảo.
_Thằng Thăng cũng vừa mới đến thôi chị_Phương.
_Ừm thôi lên xe, ơ bé nào đây ?_Chị Bảo chỉ tay vào Quỳnh
_À, ma mới lớp em ngồi cạnh Thăng luôn_Nghĩa
_Ồ, ma mới......._Chị Bảo nhìn Quỳnh dò xét rồi kéo nó vào trong xe ngồi cạnh luôn.
_Này đừng nói với chị nhóc đang quen cái đứa "con nít" đấy đó nghe.
_Hở ? em vẫn còn tỉnh táo mà chưa có điên.
_Haha, chỉ hỏi chơi thôi chứ biết nhóc làm gì thích nhỏ đó cơ mà nhìn đáng yêu phết nhỉ cứ muốn béo mà một cái.
_Thôi thôi, nhỏ đó lầy lắm chị ơi mà lớp chị đâu sao xe rộng vậy mà không có ai vậy ?
_Chúng nó lên trước hết rồi, thôi đi nào.
Cả đám lên xe bắt đầu chuyến đi chơi.
Truyện khác cùng thể loại
50 chương
53 chương
32 chương
45 chương
45 chương
5 chương