Tuổi Học Trò - Những Năm Tháng Thật Đẹp

Chương 5 : Hèn Hò Là Như Thế Sao ?

Chở nhỏ vi vu trên chiếc Phượng Hoàng thần thánh qua bao cây đèn xanh đỏ cùng bao con "ông vàng" thì cũng đến Big C :)) đùa thôi qua có cái ngã tư. Trong cái hầm gửi xe vừa nóng vửa hôi mùi cống nữa làm em tí nôn hết đống mì ăn lúc trưa. Chúng em quyết định đến quầy KFC ăn. Trong lúc đang chọn món thì có 2 anh thanh niên manh động đi vào thấy em và ẻm thế là bắt đầu... chém : _Đù nhõ xinh vc mày, cơ mà có chủ mịa rồi _Chủ chõ gì, ôsin em nó đó m ơi Xong 2 thằng phá ra cười mới vãi, quả đó em nhin éo chấp loại rẻ rách, 1 lúc sau thấy em nó cười luôn. Địt cười bố, bố cho ăn bơ no luôn nghe con cờ hó. Gọi món xong chúng em kiếm cái bàn gần cửa sổ thì cũng phải 5 6 thanh niên đến ngồi quanh đấy rồi, cả buổi ăn em éo nói 1 lời luôn : _Ê sao im re vậy _Giận hả ? há ra tui đút cho nè Đậu lúc đó trong lòng sướng chết mịa cơ mà lỡ bật chế độ "nạnh nùng boi" rồi, thôi ai bảo cười bố, bố méo phải ôsin của m. Ít ra cũng được bữa ăn éo mất tiền. Ăn xong em cũng chán cái trò dỗi như đàn bà thế nên cũng mở mõm : _Giờ đi đâu ? Nhõ thấy em mở mõm mừng ra mặt cười híp cả mắt, ếu mẹ phải nói mấy thanh niên trong bán kính 10m đều đổ cái rấm trc nụ cười của ẻm, em ngửi thấy sặc mùi hấp diêm rồi nên kéo tay nhỏ vào thang máy lên tầng 4 luôn. Bố mẹ sinh nó ra để đi giết trai hả, em đứng gần tim xém rớt ra ngoài. Đặt chân lên tầng 4 cũng chả ngoại lệ ở đây thì cái lũ băng tuổi em lên đây chơi bắn cả bắn súng các kiểu nhiều lắm. Thấy ẻm là như muốn ăn tươi nuốt chín ấy, thế nên em té đi mua nhanh cặp vè với bắp các thứ kéo nhỏ vào rạp nhanh luôn. Em chọn phim an na beo na biếc gì ấy, phim ma nên chắc toàn cặp đôi ngồi xem cho đỡ phiền. Cơ mà đời nó méo như mơ, ngồi cạnh em là 1 con vẹo mấy thím à. Đến cảnh ma hiện ra các kiểu nó hú hét ôm em chầm chập lại còn nhẽo nữa mới vê lơ :)). Đậu xanh, hết phim em vứt cái áo khoác luôn, đã thế lúc ra còn bị con vẹo nó bớp vào ass nữa chứ, Mười ba năm giữ trinh trắng đi toi bởi 1 con vẹo. Lúc này cũng khoảng tháng 10 rồi gió lạnh nó ùa về teo hết cả bộ hàng, vừa đạp vừa run đến mà thốn, Lúc đấy cứ tưởng nhõ ngồi sau vòng tay lên ôm các kiểu cho nó ấm người ai dè nó cấm đá trong ly coca uống dỡ quăng vào con bẹc giê bên đường làm em đạp muốn loài hết ra ngoài luôn . Kiểu này cũng hết lạnh đấy cơ mà hơi thốn, nhà nhõ cách nhà em 1 dãy phố cũng gần nhà. lúc tạm biệt thì chả có gì đặc sắc cả. Về nhà mệt quá nhưng cũng phải lết thân vào bồn, nước ấm xã vào dễ chịu hẵn ra lúc đấy em mới suy nghĩ bỗng nhiên đùng ở đâu ra con bạn, rồi còn chụp lén, rình đi theo nữa đến tận nhà nữa... đang miên man thì có điện thoại lật đật mang đồ chạy xuống nghe : _Đố biết ai đấy _Tiên sư bố đang tắm, ai gọi đấy rách việc vãi ra. _Xí Hằng nè, làm thấy ghê _Ớ ở đâu có sđt nhà tui hay vậy, đã nói đâu _Ờ thì tui tự tìm hiểu, nhiều chuyện, mà đang làm gì vậy _Xạo, khai đi bà chụp lén theo dõi rồi còn có sđt nhà tui nữa, tính làm gì ? _Lúc nào đó ông nhớ lại thì sẽ biết... cũng lâu rồi chắc ko còn giữ _Nhảm tốt đó, thôi cúp đây _Ê khoan hát tui nghe đi _Hả ? cũng được hát trc đi đây hát sau _Hát nhé, cấm nặng lời đấy ko tui giận _Nhanh đi má Nhỏ hát bài Chuyện của Thùy Chi giọng trong vắt mà hơi yếu, nói chung đủ để làm em buồn ngủ _Rồi ông hát nhanh đi _Ờ đọi chút Em ra lấy cái lap để gần vào mở bài Forever And One của Lệ Rơi :)) tầm 3p thì chắc phê rồi nên em cúp đi ngủ luôn. P/s: Có gì góp ý nhé em xin nhận gạch, phải lục mãi mới tìm được quyển nhật ký mà rì viu cho các thím :))