Tuổi Học Trò - Những Năm Tháng Thật Đẹp

Chương 16 : Văn Nghệ ( Part 3 )

Nhỏ bước ra, khỏi phái nói tiếng vỗ tay như sấm, mặt thằng nào thằng náy hớn thấy rõ luôn. Bổng nhiên sân khấu tắt cái rụp....ơ, bài này, nghe quen, bài hát mà mỗi tối trước khi ngủ em đều nghe. "Chiều buông nắng hoàng hôn khuất dấu chân trời Chiều ngoại ô... gió khẻ lùa tóc em Kìa xa xa lũy tre giang tay đón chào Cong cong con đường uốn quanh Chiều ra phố chiều mang chút hương thanh bình Chiều ngoại ô... gió theo từng bước chân Kề vai anh bước đi em khẽ hát thầm Thương anh, yêu anh, em ước mơ. Ước mơ trong cuộc sống luôn được sánh đôi... Ước mơ cho thời gian yên lặng lẻ trôi... Ước mơ nhỏ bé trong đời, ước mơ còn mãi bên đời Dâng đời hàng ngàn tiếng ca Ước mơ như hạt mưa đâm chồi lá non Ước mơ cho tình yêu lên hạt sắc xuân Ước mơ là lá trên cành, ước mơ được gần bên anh Nước mắt thấy bao giấc mơ.....!! " Cả không gian như lắng động trước tiếng hát của nhỏ, cứ như tất cả nín thở để nghe rõ giọng hát thanh thót trong vắt của nhỏ vậy. Tuy lúc trước em có nghe nhỏ hát qua điện thoại rồi, nhưng đến lúc nghe hát thật thì mới biết nhỏ hát hay đến thế.Nhỏ vừa hát vừa múa với đám lớp nhỏ, chậc, giờ nhìn nhỏ chả khác gì một thiên thần, một thiên thần không cánh. Nhỏ hát xong thì khỏi phải nói, cả hội trường như vỡ òa, ai cũng đứng lên vỗ tay, lần lượt nguyên đám đực rựa chạy ào lên tặng hoa cho nhỏ, nhiều thằng còn lăm le cái điện thoại để chụp hình nữa, địt bà cái lũ dại gái. Nhỏ chạy vào cánh gà : _Hihi, thế nào thấy tao hát hay không, hihi. _Ừ hát hay lắm,chả bù cho cái hôm hát ở điện thoại, buồn ngủ thấy bà. _Xí, đang nói móc tao đấy hả, ở lại xem nốt tiết múc còn lại của tao đi rồi tao chở về cho. :_Thôi thôi, mày có biết là đến n cái vệ tinh nó bám đuôi mày không, đi chung có mà móm với chúng nó à. _Kệ chúng nó, tao không quan tâm, về trước thì không có bạn bè gì hết. Mả cha nó, chắc muốn em vô viện tiếp đây mà. Cơ mà tiết múc của đội văn nghệ là tiết múc cuối lận, nhìn đồng hồ thì mới 8h còn sớm chán, đỉnh rủ mấy chiến hữu ra Net chơi, thì thằng Nghĩa đập vai : _Ê, có kèo LOL với lũ 8/8, quất không 150k, mỗi đứa 30k. _ĐM chơi luôn, bố đang chán mà nhớ kết thúc nhanh nhé, 9h bố phải có mặt ở đây lại. _Chậc, lại em Hằng chứ gì, thôi ra nhanh chúng nó đợi. Lên con xe điện của thằng Nghĩa Bẹt chạy ra Rồng ( tên Net ) thì thấy các chiến hữu đầy đù cả rồi, em, Nghĩa Bẹt, Phương, Huy"Trưởng", với thằng Hoàng ( thằng này tuy em chơi không thân nhưng có kéo là cứ rủ nó thôi, nó cũng vui vẻ chấp nhận, kiểu như bạn Net ấy ) _Rồi vào đi, lũ 8/8 nó mở máy ở trên hết rồi. Em lên tầng 3 thì thấy lũ 8/8 có mặt hết rồi, có cả thằng Phúc nữa, mặt nó nhìn thấy em thì hầm hầm. Mặt như cặ*, hầm hầm con mẹ mày. Vào game thì ban pick đâu đó hết rồi, em đi top cầm Diana, thằng Phúc cũng đi top với em cầm Zed. Quả đầu nó ăn được First Blood của em nên cu cậu có vẻ hổ báo đẩy cao land, em nhấy mắt với thằng Nghĩa kiểu như "Camp tao", nó cầm Kha Zix,. Thế là nó camp top liên tục luôn, thằng Phúc có vẻ cay liền chat all : _Cái đm, đánh đéo lại kêu rừng lên hả con chó, đm cái loài chơi nhục. Em về nhà sấm được cái ĐHC với cái Thùy Kiếm, kêu Nghĩa đéo cần gank nữa. Thế là cu cậu lại hổ báo, cơ mà nó mới có cái đao hải tặc, với cây doran thì sao mà đánh lại em.. Thế là bị em giết liên tục, các land khác cũng xanh. Đánh khoảng 30p thì team em thắng : _Thế nào, móc tiền ra đi mấy đứa. Thằng Phúc đưa tụi em 100k : _Cái đm, giao kèo 150k mà giờ đưa 100k là sao, giỡn mặt hả. _Cc, bọn tao quên mang tiền, mày nói lắm là bọn tao đéo đưa luôn đấy _Cái địt, đã thua còn hổ báo hả mày. _Thế mày muốn cái nồi gì_Nó tiến lại hất em một cái. Thế là cả bọn lớp em bay vào chúng nó luôn, chậc, lại ẩu đá. Thằng cờ hó Phúc chắc cay em lúc trong game, nên giờ toàn nhé em mà đánh, chân em thì què lại phải chống nạn, đánh nằm chịu trận. Lũ lớp em xử xong tụi kia, quay ra thì mới thấy em bị đánh, chúng nó bay vào kéo thằng Phúc ra, gần cuối nó thúc em một phát vào bụng, em đơ luôn, tối sầm, bất cmn tỉnh. Mở mắt ra, thì đầu em choáng lắm, lại còn ê ẩm khắp người, khát nước quá : _Nươ.... nước...nước.. _Ơ, hic...hic...mày tỉnh rồi hả, hic....hic đã bảo là đợi mà, đi đâu cũng để bị người ta đánh thế này. Chậc, nhìn nhỏ xanh xao, tội nghiệp chắc thức cả đêm rồi : _Tao bất tỉnh lâu chưa _Mày bất tỉnh 4 tiếng rồi, giờ cũng 2h sáng rồi. _Ai đưa tao về ? _Bọn con trai lớp mày chứ ai, lúc đó tao sợ lắm....hic...hic _Tao... xin lỗi. Em nhìn nhỏ khóc, bổng thấy tội lỗi, giờ mới nhận ra nhỏ lo lắng cho em biết bao, nắm tay nhỏ : _Thôi mày ngủ đi, nhìn mày mệt mỏi lắm đấy. _Hứ, tại ai hả... hic hic. _Được rồi, tại tao, nín và ngủ đi. Nhỏ cũng gật đầu rồi nằm ngủ, em cũng mệt với ê quá nên thiếp đi luôn. Sáng mở mắt ra thì thấy nhỏ nằm cạnh, giờ nhìn thì thấy đúng thật, người con gái họ đẹp nhất là lúc ngủ, nhìn nhỏ cứ như thiên sứ vậy, thuần khiết. Ngắm nhỏ hồi lâu em mới nghỉ nếu cứ tiếp tục cái đà này thì nhỏ lại càng thích mình, nhưng em lại khác, chỉ yêu quý nhỏ như một người bạn thân đúng nghĩa thôi không hơn cũng không kém. Em cũng sợ làm nhỏ tổn thương, nhưng lương tâm nhút nhát không cho em nói ra, em cũng không muốn mất một người bạn như nhỏ. Đành để thời gian trả lời vậy, đến đâu hay đến đó. Em cũng không bị nặng lắm nên vẫn đi học được, vừa vào lớp : _Mày không sao chứ, tao xử hết tụi 8/8 rồi, nè 30k tiền kèo hôm qua_Thằng Hoàng _Thôi mày cầm đi, tí có gì bao tao ăn sáng cũng được, sáng nay vội quá quên mẹ cả ăn _Ừ, có cần bố đưa đi không. _Thằng này thì lúc nào chả có nhỏ Hằng kè kè bên cạnh, đưa đón chi ệt_Phương Em nghe nó nói thế quen rồi nên kệ mẹ nó, luyên thuyên chập thì cũng vào tiết.