Sau khi Đậu Tổ Niên trở lại Đậu gia, chuyện đầu tiên là tìm đến Đậu Uy, đem những lời Y Phòng nói truyền thuật lại cho Đậu Uy. Nghe đến Y Phòng đưa ra điều kiện phải nâng Hoa Phiêu Linh thành bình thê sau, gương mặt Đậu Vương thị tái hơn phân nửa, lại nghe đến Y Phòng yêu cầu hôn sự của con cháu Đậu gia sau này phải do nàng làm chủ, Đậu thị tức giận đẩy bát trà xuống đất mắng: "Khá lắm Y Phi nương nương, không có gia tộc chúng ta làm chổ dựa, nàng ta có thể có ngày hôm nay sao? Bất quá cũng chỉ làm nhờ nàng nghĩ cách giúp đỡ Y Lan vào cung, nhưng lại còn kiêu ngạo dám đưa ra điều kiện, nàng ta cho rằng không có nàng ta Y Lan không vào được hoàng cung, không thể trở thành nương nương được sao?" "Hỗn xược!" Đậu Uy chưa kịp nói chuyện, Đậu lão thái quân đã vỗ bàn nói: "Ngươi là nhất phẩm cáo mệnh phu nhân, sao có thể làm càn như thế, Y Phi nương nương tuy rằng xuất thân từ Đậu gia chúng ta nhưng hiện giờ là chủ tử trong cung, ngươi cần phải hiểu rõ thế nào là tôn ti trật tự!" Đậu Vương thị không dám nói nữa, nhưng muốn bà đáp ứng đem cái đinh trong mắt bao năm trở thành bình thê, sau này sẽ cùng hưởng tôn vinh như bà, bà ngàn vạn lần không thể đồng ý. Huống chi dưới gối bà vẫn còn có năm đứa con trai cùng với một đích nữ, nếu thật muốn đem quyền chủ hôn để vào tay người khác, tuỳ tiện bị chỉ hôn, chẳng phải là bà sẽ hối hận cả đời sao. Đậu Tổ Niên đã sớm biết Đậu Vương thị sẽ không chịu để yên, nhưng hắn vẫn tin tưởng, Đậu gia biết rõ tuyển tú lần này có thể sẽ bị huỷ, hơn nữa với thân phận địa vị của muội muội hiện giờ, Đậu gia sau khi tính toán nặng nhẹ, tất nhiên sẽ lựa chọn thoả hiệp, cho nên hắn tuyệt không lo lắng, chẳng qua là thông báo lại mà thôi. Sau đó trở về sân viện của mình, đến ngay cả liếc mắt nhìn những người trong Đậu gia này hắn cũng lười nhìn, cứ thế mà rời đi. Đậu Tổ Niên với Y Phòng tính không sai, tuy rằng có không cam lòng thế nào đi nữa, nhưng đến phút cuối, cho dù là Đậu Vương thị cũng lựa chọn thoả hiệp. Trong lòng Đậu Vương thị ngập tràn oán giận khi tổ chức yến hội tuyên bố Hoa Phiêu Linh trở thành bình thê, bởi vì thân phận địa vị Y Phòng trong cung không giống như trước kia, nay lại đang được thịnh sủng nên có rất nhiều người đến chúc mừng, người đến chúc mừng càng nhiều bao nhiêu, sắc mặt Đậu Vương thị càng khó coi bấy nhiêu. Đậu Tổ Niên trông thấy sắc mặt Đậu Vương vô cùng khó coi thì trong lòng lại càng thấy vui vẻ. Sau khi yến tiệc kết thúc, ngày hôm sau trong cung truyền ra tin tức, Y Phi nương nương xin ý chỉ Hoàng thượng được tổ chức Bách Hoa yến trong cung, mời các phi tần bao gồm cả các quý nữ của các gia đình quyền quý vào cung dự tiệc. Thánh chỉ bãi bỏ tuyển tú đã được chiêu cáo thiên hạ, những thế gia danh môn muốn đưa nữ nhi mình vào cung nghe đến tin này đều lén chuẩn bị tìm cách làm thế nào để long nhan chú ý, ai cũng đều gấp gáp bận rộn chuẩn bị trổ tài trong Bách hoa yến lần này, nhất là Đậu Y Lan, Y Phòng đồng ý đến lúc đó sẽ thu xếp an bày cho nàng có cơ hội một mình với Hoàng thượng. Đậu Vương thị với Đậu Y Lan đều ôm rất nhiều hy vọng vào yến hội lần này, hận không thể ngay tức khắc vào cung, sau khi nhận được hoàng sủng sẽ lại một lần nữa dẫm nát Y Phòng dưới chân. Toàn bộ trên dưới Đậu gia đều cho rằng dung mạo Đậu Y Lan tuy hơi kém dung mạo tuyệt sắc khuynh thành của Y Phòng một chút nhưng nàng ta có thân phận là đích nữ đủ để bù lại điểm này, với lại Y Phòng trong cung đã hứa giúp đỡ, lần này vào cung chắc chắn là sẽ thành công. "Lại nói tiếp, trong khoảng thời gian này, bởi vì thân thể ta không khoẻ nên vẫn luôn ở trong Phượng Loan cung cũng không ra ngoài, thực đã làm muội muội vất vả." "Tỷ tỷ khách khí, chúng ta đều là người của Hoàng thượng, chỉ cần có thể góp sức phân ưu cho Hoàng thượng, quản lý hậu cung ổn thoả, có làm nhiều hơn nữa cũng tính là gì." Y Phòng thản nhiên cười nhìn Trân phi vẫn luôn cáo bệnh không ra khỏi tẩm cung, âm thầm thấy buồn cười. Cuối cùng cũng không nhẫn nại được nữa rồi sao, từ lúc nàng tiến cung rồi đến khi được sủng ái, vị này nắm quyền của hoàng hậu chưởng quản lục cung Trân phi nương nương liền bắt đầu sinh bệnh. Thái y bắt mạch vài lần, bệnh tình cũng không chuyển biến tốt, thân thể ngược lại ngày càng suy yếu. Vì thế mà quyền quản lý hậu cung rơi vào tay nàng, buồn cười là vị Trân phi nương nương này tuy rằng bệnh tình trầm trọng nhưng lại có thể để cho người của nội vụ phủ, các thái giám và các ma ma chưởng quản Ngự thiện phòng đến Phượng Loan cung bái kiến. Tuy rằng đều là thừa dịp lúc mọi người không chú ý đi qua để tránh khỏi tai mắt. Nhưng đối với người ngay từ đầu đều vẫn luôn cảnh giác như Y Phòng mà nói thì đây cũng không xem như là một thủ đoạn gì inh.