Tứ Đại Thần Vật FULL

Chương 24 : Nam Dương Thần Giáo

Nam Dương Thần Giáo.Nam Nhạc Sơn Trang và Hoàng Dương đạo quán chỉ trong mấy tháng nay hai cái tên này đã làm kinh động võ lâm. Bấy luận là ai môn phái nào dù là hắc đạo hay bạch đạo chỉ cần chống lệnh không chịu nghe sai khiến là sẽ bị bọn họ tiêu diệt không còn một mống. Thời gian qua chúng đi khắp nơi tuyên truyền về việc hợp nhấy tạo thành nhạc dương thần giáo. Nếu ai đi theo làm giáo đồ sẽ được tha chết và dẫn đến miền cực lạc. ai chống lại giết không tha Chỉ một khoảng thời gian ngắn ngủi giang hồ đã có không biết bao nhiêu môn phái, hội quán lớn nhỏ cả chính cả tà bị hủy diêt. Nhắc đến Nam Nhạc, Hoàng Dương người người trong võ lâm đều kinh tâm động phách.Đoàn Minh Đức, Thần Phong Chân Nhân, hai cái tên như hai khối đá khổng lồ lơ lửng trên đầu mọi người ai cũng không biết đến ngày nào sẽ đến phiên họ bị hai người này tru diệt.Chỉ trong một thơi gian ngắn ngủi hung danh của hai người này đã lan khắp thiên hạ.Tại Thanh Hà trấn có một môn phái nhỏ tên là Bạch Vân Môn. Nơi đây là một quần thể kiến trúc cỡ trung bình mà thôi. Quần thể này nằm trên một sườn núi quanh co chia làm hai phần ngoại viện và hậu viện.Hôm ấy chính là sinh nhật 19 tuổi của con gái Phan Vân đương kim môn chủ của Bạch Vân Môn. Trước khoảnh sân rộng của sơn môn Phan Vân đã cho bày khoảng trăm bàn tiệc để chờ đón khách quý. Xung quanh đều chăng đèn kết hoa cả một không gian ngập tràn sắc đỏ.Trong viện ngoài sân đều tràn ngập tiếng cười vui vẻ. bọn người làm cũng đi lại tấp nập chuẩn bị cho tiệc rượu Giờ lành đã tới. các vị khách đã đến đủ đều theo sự hướng dẫn của bọn gia nhân mà ngồi vào bàn tiệc. Ngoài ngõ tiếng nhạc rộn rã vang lên bào hiệu bữa tiệc chính thức bắt đầu. Phan Vân chắp tay lớn giọng nói:- vô cùng cảm kích, vô cùng cảm kích hoan nghênh các vị đồng đạo đã nể mặt tại hạ đến chung vui. Xin mời các vị cứ tự nhiên. có gì sơ sót, xin chư vị bằng hữu lượng thứ.Phan Vân vừa đưa chén lên lão chưa kịp uống thì thình lình từ ngoài cửa xẹt đến mấy thân ảnh mặc áo màu xanh nhạt, lao tới đứng giữa sân. tên vừa tới lập tức móc trong người ra một phiến lệnh bài hô lớn:- Nhạc Dương Thần Giáo ơn khắp lê dân. Giáo chủ giá đáo.Theo sau lời hô là Hai lão già tiến vào Đi trước là Đoàn Minh Đức theo sau lão là Thần Phong Chân Nhân và một đám người nữa đều mặc đồ đen chia ra hai bên phải trái đứng hầu.- Nghe thấy cái tên Nhạc Dương Thần Giáo vừa thoát ra khỏi miệng tên áo xanh kia mọi người có mặt trên tiệc đều kinh hãi nhao nhao đứng lên như vỡ chợ, toán loạn tìm đường triệt thoái.Nhưng bỗng có một tiếng quát vang lên:- Kẻ nào còn nhúc nhích thân hình, dám đi khỏi đây nửa bước giết không tha.Dứt lời đã có mấy đạo hào quang phóng đi nhắm hướng mấy người định chạy trốn lao đến. Những tiếng gào thảm thiết vang lên năm cái xác đã xuất hiện trên mặt đất. Trước mặt mấy cái xác không biết từ đâu đã xuất hiện 7 bóng người.Một tên đại hán mắt thô mày lớn đầu cạo trọc sau lưng đeo hai thanh kiếm chếch về bên phải, cạnh hắn là một thanh niên trông dáng vẻ thư sinh đang phe phẩy quạt lông. tiếp theo là hai người một già một trẻ. Trẻ thì mặt lạnh như tiền, lão già tay cầm một chiếc gậy sắt. Cạnh lão là ba tên ăn mặc như đạo sỹ.Phan Vân thấy bọn nàu thoáng chốc đã hạ sát năm vị bằng hữu của mình thì nhất thời vô cùng tức giận, lão quát lớn:- Các ngươi vừa động thủ là đã hại đến mạng người. thật là loài yêu quái vô cùng độc ác. sao còn dám nói đăng đàn lập giáo ư Đoàn Minh Đức cười lớn:- Phan môn chủ để ta giới thiệu qua cho lão: đây là thất đại hộ pháp của bản giáo Lão chỉ ba vị đạo sỹ nói tiếp:- Ba vị đây là cao đồ của Thần Phong Chân Nhân Vong, Vô, Xuất Trần ba vị đạo trưởng, còn kia là 4 sư đệ của bản giáo chủ lão chỉ từng người thao thao bất tuyệt đại hán mắt thô mày lớn đầu cạo trọc là Nam Sơn song kiếm Lãnh Vô Hồn. thanh niên trông dáng vẻ thư sinh đang phe phẩy quạt lông là Ngọc Diện Thư Sinh Dương Hùng. Gã trẻ mặt lạnh như tiền là Lãnh Diện Băng Tâm Vương Đức, lão già cầm gậy sắt là Thất Sát Thiên Ma Triệu Vô Thường.lão vừa dứt lời thì Thần Phong Chân Nân tiếp:- Phan Vân. Chỉ cần ngươi đồng ý quy thuận bản giáo. ta sẽ cho ngươi quyền cao chức trọng, vinh hoa phí quý. Nhưng nếu ngươi vẫn kiên quyết chống đối chớ trách ta không nể mặt mối giao tình của cha ta và sư phụ ngươi năm xưa.Phan Vân cười nhạt nói:- Bạch Vân Môn từ khi sư phụ mất tích đến nay tuy không được huy hoàng như xưa nhưng ta quyết không đưa bản môn theo các ngươi làm xằng làm bậy.- Hừ. đó là ngươi tự chuốc lấy chớ trách ta không niệm tình xưa. Vong Trần giết hắn.Vong Trần Đạo Nhân tuốt ngọn phất trần xuống bước ra nói:- Tuân lệnh phó giáo chủ.Dứt lời lão vung ngọn phất trần nhắm bẩy đại huyệt trước ngực Phan Vân đâm tới. Phan Vân thấy thế công hung mãnh dị thường thì không dám đỡ thẳng mà tránh về bên phải ba bước rồi cao giọng quát:- Người đâu. Mang kiếm cho ta.Một tên gia nhân từ trong nhà chạy ra cung kính dâng cho lão một thanh trường kiếm. Kiếm vừa ra khỏi vỏ lão đã khởi thế công ngay. Lão vung kiếm lên nhắm ngay bụng của Vong Trần đâm tới, kiếm chưa tới nơi mà Vong Trần đã cảm thấy một luồng khí âm hàn xông qua lớp áo chạm vào da thịt. Lão vội vàng vung ngọn phất trần gạt kiếm của phan vân sang một bên thuận thế nhắm vào sườn của Phan Vân bổ tới. Cứ thế hai người đã qua lại vài chục chiêu rồi. xem tình hình thì có vẻ như Phan Vân nhỉnh hơn một chút. Lão vừa đánh vừa ngấm ngầm lo lắng. Chỉ một tên đồ đệ mà võ công đã tới bực này e rằng môn phái ta nguy mất. Lão vung kiếm lên sử ngay thức thứ tư trong Bạch Vân Kiếm Pháp là Trích Tinh Hoán Đẩu, Lưỡi kiếm hoa lên. một hóa thành hai, hai hóa thành bốn, bốn hóa thành tám. Bóng kiếm chập chờn không biết đâu là thực nhắm đầu của Vong Trần bổ xuống. Thấy Vong Trần khó mà thủ thắng. Đoàn Minh Đức đưa ánh mắt cho Triệu Vô Thường, lão lẳng lặng tiến đến phía sau, vung gậy sắt lên nhắm vào lưng Phan Vân giáng xuống.Bọn để tử của Phan Vân Thấy thế hô lớn - Sư Phụ cẩn thận Phan Vân biết nguy đến nơi rồi nhưng ngặt nỗi không sao thu thế trở về để phòng bị lại, Lão nghiến răng tụ tập nội lực vào lưng định liều mạng chống đỡ. Đương khi nguy cấp bỗng nhiên mọi người thấy một bóng đen vọt tới, tốc độ vô cùng nhanh nhen. Chân vừa chạm đất đã vùng hai tay tạo thành mười luồng chỉ lực rít gió veo véo nhắm thằng đầu Triệu Vô Thường. Lão thấy vậy thì kinh hoàng thất sắc vội vã bỏ dở thế công nhanh chóng cúi mọp người lách về phía tráo ba bước. Chỉ thấy gió lạnh rít vèo vèo trên thân cây cách lão mấy trượng đã xuất hiện mười cái lỗ sâu. Lão kinh hãi đảo mắt thì thấy không biết từ lúc nào giữa sân trống đã có một tên quái khách mặc đồ đen, đeo một chiếc mặt nạ đang đứng đó. Đôi mắt quái khách bắn ra hai luồng sát khí rợn người, chiếu thằng vào bọn Đoàn Minh Đức, tay chỉ vào bọn chúng gằn giọng nói:- Hôm nay bọn các ngươi chết chắc rồi.Đoàn Minh Đức đang định cất tiếng hỏi thì từ phía bên cạnh Lãnh Vô Hồn nhảy ra vòng tay cung kính nói:- Khởi bẩm giáo chủ, tên này dám xúc phạm người xin hãy để thuộc hạ dạy cho hắn một bài học.Đoàn Minh Đức thấy thế thì hài lòng gật đầu nói:- ha hả tốt lắm, phiền Lãnh sư đệ nhọc sức một phen.Nam Sơn Song Kiếm Lãnh Vô Hồn tươi cười quay sang vị quái khách nọ nói:- Tên kia, mau quỳ xuống dập đầu lạy gia gia ngươi ba lậy, biết đâu ta vui vẻ mà tha chết cho. ha ha.Quái khách nọ hừ lạnh một tiếng:- Thùng rỗng kêu to.Nam Dương Song Kiếm danh tiếng không phải tầm thường sao có thể chịu đựng quái khách, hắn tức giận hú lên một tiếng, mười ngón tay xoè nhanh ra vung hai thanh âm dương song kiếp chém tới.Quái khách khinh miệt không thèm đưa mắt nhìn lại, hờ hững vung tay ra năm đạo kinh phong bén nhọn nhắm giữa màn kiếm quang đâm tới. Ánh sáng vừa tắt phụt, một tiếng rú thảm thiết liền vang lên, Lãnh Vô Hồn hét thảm một tiếng, đưa tay giữ chặt lấy ngực máu từ kẽ tay trào ra như suối, hai thanh kiếm gãy lìa nằm trỏng trơ trên mặt đất.Thì ra hắn đã bị chỉ lực của Quái khách nọ đục năm cái lỗ trên ngực. Quái khách cất giọng hời hợt nói - Cút cho ta.Mọi người trên sân trố mắt nhìn không ngờ quái khách nọ võ công cao cao cường đến thế. Chỉ một chiêu đã hạ gục một tay cao thủ giang hồ.Quái Khách nọ cất tiếng lạnh nhạt:- Hai lão già kia, đến phiên các ngươi Đôi mắt Đoàn Minh Đức loé lên một luồng hàn quang đáng sợ. Lão đang định ra tay dậy cho tên này một bài học thì một bóng người chớp lên lao đến trước mặt lão:- Giết gà đâu cần dao mổ trâu, Tại hạ xin vì giáo chủ ra chút sức mọn Đoàn Minh Đức liếc mắt trông sang thì ra con trai của Thất Sát Thiên Ma Triệu Vô Thường: Triệu Vân Sơn.Tên này còn trẻ nhưng võ công đã vượt hơn cha hắn lại được dị nhân truyền dạy nội công thượng thừa khả dĩ có thể đối phó được Đoàn Minh Đức gật gù nói:- Vậy Triệu hiền điệt chớ nên khinh suất. Tên này võ công không phải tầm thường - Thuộc hạ hiểu, Giáo chủ việc mà tại hạ cầu xin....!hắn nói đến đây thì dừng lại Đoàn Minh Đức cười ha hả:- Được được, Chỉ cần ngươi hạ được hắn. Ta sẽ đồng ý gả Ánh Tuyết cho ngươi. " một tiếng nổ lớn vang lên trong đầu quái khách nọ, sao Ánh Tuyết sắp lấy chồng ư, mà sao ta phải quan tâm chứ. Chính nàng đã phản bội ta cơ mà" .Thì ra quái khách này chính là Vũ Long Hoàng chàng từ khi thoát ra khỏi vực sâu thì liền dò là tung tích thần vật thấy kẻ thù đã khái đàn lập giáo lấy tên Nam Dương. Bắt đầu đi đàn áp bắt ép các môn phái khác quy thuận. Biết được mục tiêu lần này của chúng là Bạch Vân Môn, chàng liền theo tới. Nguyên khi nãy chàng núp ở chỗ khuất thầm quan sát. Vừa rồi thấy đồ đệ của ân nhân gặp nạn nên chàng đã ra tay tương trợ..