Tự Cẩm
Chương 109
Huyện úy nói ra chém đinh chặt sắt, đám người ngược lại hút một ngụm khí lạnh, Huyền Từ lại vẫn như cũ mặt mang mỉm cười: “ Bần tăng rửa tai lắng nghe.”
“ Bản quan đã hỏi qua nhiều người, hai mươi năm trước chùa Linh Vụ cũng không phải bộ dáng bây giờ, khi đó chùa Linh Vụ chỉ là một tòa sơn miếu bình thường, rải rác mấy tăng nhân dựa vào hoá duyên sống qua ngày, mà lúc Huyền Từ sư phụ nửa đường xuất gia đã sắp ba mươi tuổi, so với tăng nhân tu hành từ nhỏ thì ở trong lòng trụ trì không có chút địa vị nào......” Thanh âm của Huyện úy vang lên trong đêm sao sáng đầy trời, rõ ràng truyền vào trong tai mọi người ở đây.
Dưới bóng đêm mông lung, Huyền Từ sắc mặt thâm trầm, đèn đốt trắng đêm theo gió lay động, khiến cho mặt của hắn lúc sáng lúc tối, làm người ta nhìn không ra cảm xúc.
Khương Tự hai mắt hơi khép, nhẹ nhàng ngửi một chút.
Trong gió mang theo hương vị ướt át, ngày mai hẳn là trời muốn mưa.
Đại khái sẽ là một cơn mưa lớn đây.
Ánh mắt Huyện úy không rời Huyền Từ: “ Dựa theo kinh nghiệm của bản quan, tuyệt đại bộ phận án mạng người bị hại và hung thủ nhất định tồn tại liên hệ nào đó, nếu như nhất thời không thể phát hiện, tám chín phần mười là che giấu đến đủ sâu. Mà tra hỏi đến trước khi ngươi xuất gia chính là người bổn trấn manh mối liền dần dần sáng tỏ, ngươi với Nhị thúc của người bị hại Lưu Thắng từng có quan hệ bằng hữu thân thiết!”
“ A Di Đà Phật, người trẻ tuổi có tuổi tác tương tự của từng nhà từng hộ trên Thanh Ngưu Trấn đều có thể là quan hệ bằng hữu thân thiết, đây chính là liên hệ mà đại nhân tìm ra sao?”
“ Vậy là đủ rồi.” Huyện úy cười lạnh, “ Ngươi xuất gia mấy năm, vẫn luôn là kẻ dưới tầng chót nhất, công việc bẩn thỉu, việc nặng các sư huynh đều giao cho ngươi làm, trụ trì đối với điều này thờ ơ lạnh nhạt. Đây cũng là nhân chi thường tình, tri kỷ cùng năng lực cũng nên có một cái mới có thể làm cho người ta nhìn với con mắt khác. Vì thế mà khiến ngươi không thể nhịn được nữa sau đó nói với trụ trì rằng, ngươi có năng lực làm cho hương hỏa chùa Linh Vụ cường thịnh trở thành thần miếu nổi danh xa gần——”
Huyền Từ rốt cục đổi sắc mặt, hét to: “ A Di Đà Phật, vô luận đại nhân chỉ trích bần tăng ra sao, bần tăng đều có thể nhẫn nại, xin đại nhân không nên vũ nhục trụ trì chùa ta!”
Theo lời Huyền Từ, những tăng nhân kia từng người đều trợn mắt nhìn Huyện úy.
Huyện úy mỉm cười: “ Huyền Từ sư phụ vội cái gì, bản quan chỉ nói là ngươi nói với trụ trì ngươi có biện pháp làm chùa Linh Vụ hương hỏa cường thịnh, cũng không nói trụ trì cuốn vào việc này.”
“ Lẽ nào đại nhân là thần tiên, còn có thể biết hai mươi năm trước bần tăng từng nói cái gì?”
“ Cái này cũng không cần thủ đoạn thần tiên, tìm thêm người hỏi một chút là đủ rồi.” Huyện úy nhìn về một phương hướng nào đó, “ Huyền An sư phụ, lời bản quan nói có sai hay không?”
Một lão tăng đi ra: “ A Di Đà Phật, năm đó Huyền Từ xác thực nói với trụ trì như vậy, bần tăng cùng mấy sư huynh đệ đều nghe được.”
“Huyền An ——”
Lão tăng chắp tay trước ngực với Huyền Từ, thanh âm đạm mạc: “ Không nghĩ tới sư đệ còn có thể nhận ra vị sư huynh quét sân mười năm này.”
Lão tăng xuất hiện làm bách tính xem náo nhiệt đều hiếu kì mở to hai mắt nhìn, mà tăng nhân trong chùa thì bắt đầu bất an, một bộ phận tăng nhân nhìn về phía Huyền Từ ánh mắt đã mang theo khác thường.
“ Không tới một năm, chùa Linh Vụ quả nhiên thanh danh linh nghiệm truyền xa, mà ban đầu nguyên nhân gây nên khiến láng giềng trên dưới chạy theo như vịt chính là cha mẹ Lưu Thắng nhiều năm không có dòng dõi đột nhiên sinh ra Lưu Thắng —— Một tiểu tử mập mạp người gặp người yêu!”
Theo Huyện úy làm rõ, tiếng nghị luận ông ông vang lên, Khương Trạm đột nhiên đỡ trán, làm vẻ hoảng sợ: “ Trời ạ, chẳng lẽ Lưu Thắng là con trai của Huyền Từ?”
Lời này vừa nói ra, ánh mắt đằng đằng sát khí của chúng tăng lập tức quăng tới, Tứ Hải tính tình nóng nảy càng nhịn không được, hét lớn một tiếng bổ nhào qua phía Khương Trạm.
Khương Trạm nhẹ nhàng mà linh hoạt lướt đến sau lưng Úc Cẩn, thấy Tứ Hải bị ngăn lại, ủy khuất liếc nhìn Khương Tự.
Khương Tự vẻ mặt bất đắc dĩ: “Nhị ca nói chuyện chú ý suy nghĩ.”
“Khụ khụ.” Huyện úy ho khan hai tiếng kéo lại lực chú ý của mọi người, “ Cha mẹ Lưu Thắng vì sao thành thân hơn mười năm không có con? Bởi vì cha Lưu Thắng không thể lên! Huyền Từ hoặc là cơ duyên xảo hợp biết được, hoặc là quan hệ với Nhị thúc của Lưu Thắng vốn thân mật hơn người ngoài thấy, bởi vì thời gian đã lâu khó mà xác định. Tóm lại, cái gọi là biện pháp làm chùa Linh Vụ dương danh của ngươi chính là rơi xuống trên đầu cha mẹ Lưu Thắng. Khi đó Lưu gia rất nghèo, nhị thúc của Lưu Thắng ngay cả vợ đều cưới không nổi, ngươi tới tìm nhị thúc Lưu Thắng, giật dây hắn ra tay với tẩu tử, sau khi đắc thủ nhà gái cuối cùng lựa chọn nén giận. Nam nữ thân thể không việc gì từng có mấy lần cá nước thân mật, nương Lưu Thắng rất nhanh liền mang thai, sau đó dưới sự sai sử của nhị thúc Lưu Thắng đến chùa Linh Vụ dâng hương.”
Huyện úy than nhẹ một tiếng: “ Nương Lưu Thắng có thai trước, dâng hương ở phía sau, nào có đạo lý không linh nghiệm?”
Lời này vừa nói ra, mọi người đầu tiên là một hồi yên tĩnh, đột nhiên có người nói: “ Ta nhớ ra rồi, lúc ấy trên trấn còn đang nghị luận, nói chùa Linh Vụ hương hỏa quá linh nghiệm, dựa theo thời gian suy tính sau khi Lưu gia dâng hương cầu con thì lập tức có Lưu Thắng.”
Có người phụ họa nói: “ Đúng vậy, cũng bởi vì linh nghiệm như vậy, nên tiểu tức phụ láng giềng xa gần mới đều tới hết cả mà.”
Huyền Từ không nói một lời nhìn Huyện úy.
Huyện úy nói tiếp: “ Điều này cũng giải thích nguyên nhân Lưu gia vì sao đột nhiên có tiền bạc mở tiệm vải. Nhị thúc Lưu Thắng giúp ngươi làm việc, tất nhiên được không ít chỗ tốt, hơn nữa sau khi Lưu gia có tiền hắn cũng không có cưới vợ, đây là vì nguyên nhân gì?”
Huyện úy ném ra ngoài vấn đề này, chậm rãi vuốt râu.
Trong đám người không biết là ai hô: “ Khẳng định là có con trai mập mạp lại tùy thời có thể ngủ cùng tẩu tử, không cần thê tử thôi.”
Lời nói cẩu thả lại không cẩu thả, mọi người ở đây đều có cảm giác bừng tỉnh đại ngộ.
Một nam nhân hơn ba mươi, có nữ nhân cùng nhi tử, còn đường đường chính chính cưới một thê tử đến quản thúc mình làm gì?
Có phải là ngốc không?
Huyện úy yên lặng nghe, trong lòng cảm khái: Vĩnh viễn đừng coi thường trí tuệ của bách tính!
“ Cái này lại có liên quan gì đến Lưu Thắng?” Huyền từ nhàn nhạt hỏi.
“ Đương nhiên là có liên quan! Lưu Thắng là đứa con duy nhất của Lưu gia, dưới sự yêu chiều trở thành một tên ăn chơi bại gia, dùng tiền vung tay quá trán. Hai năm trước, nhị thúc Lưu Thắng bệnh nặng, tự biết thời gian không nhiều, lo lắng sau khi chết Lưu Thắng phá hết gia sản sẽ có kết cục thê thảm, thế là thổ lộ bí mật này.” Huyện úy bình tĩnh nhìn Huyền Từ, “ Nhị thúc Lưu Thắng vốn cho rằng thay Lưu Thắng tìm một tài lộ liên tục không ngừng, lại không nghĩ rằng đã đẩy hắn lên tuyệt lộ!”
Huyền Từ nhanh chóng chuyển động Phật châu, mặt không biểu tình.
“ Khác với nhị thúc được đến chút chỗ tốt liền an ổn sinh hoạt, Lưu Thắng thích cờ bạc, đây chính là cái hang không đáy, theo hắn một lần lại một lần đến chùa Linh Vụ tìm ngươi đòi tiền để giữ kín bí mật của năm đó, chắc hẳn ngươi đã sớm động sát cơ nhỉ? Thẳng đến lần này, số tiền Lưu Thắng yêu cầu vượt ra khỏi năng lực chịu đựng của ngươi, rốt cục thúc đẩy ngươi giết người diệt khẩu!”
Nghe đến đó, Lý cô nương kìm lòng không được lung lay thân thể, sắc mặt vô cùng khó coi.
“ Sau khi Lưu Thắng chìm vào trong giếng, ngươi lo lắng nhất chính là Tứ Không phụ trách tưới nước, chắc hẳn nếu như Tứ Không không phát hiện cái gì, tăng nhân phụ trách tưới nước hẳn là rất nhanh sẽ đổi thành tâm phúc của ngươi đi? Đáng tiếc thay người cần một lý do hợp lý, mà Tứ Không quá không may mắn, ngươi chỉ có thể giết người diệt khẩu cũng giả tạo thành ngoài ý muốn té ngã vỡ đầu......”
“ A Di Đà Phật, những điều này chỉ là căn cứ tra hỏi làm ra suy luận của đại nhân, chứng cứ đâu.?”
~~~ 4 chương a ~~~
Truyện khác cùng thể loại
99 chương
25 chương
493 chương
45 chương
27 chương
20 chương
14 chương
56 chương