Tự Cẩm
Chương 102
Trước mắt bao người, tăng nhân rõ ràng chỉ hướng một người, chính là Khương Trạm chưa kịp rút đi.
Khương Trạm nhất thời ngây ngốc.
Tình huống gì thế này, mắc mớ gì tới hắn?
Lúc đầu nếu là cỗ nữ thi, hắn còn chột dạ nữ quỷ từng báo mộng cho hắn, cũng coi như có quan hệ thân thích, hiện tại là cỗ nam thi, có quăng tám sào cũng không với tới hắn.
“ Sư thúc, buổi trưa hôm nay đệ tử nhìn người nọ lén lén lút lút đi ra phía sau núi!” Tăng nhân xác nhận Khương Trạm bẩm báo với tăng nhân trung niên.
Tăng nhân trung niên pháp hiệu Huyền Từ, bởi vì trụ trì chùa Linh Vụ tuổi tác đã cao, xem như tạm thay chức trụ trì.
Huyền Từ nghe vậy lập tức quát hỏi: “ Phía sau núi cũng không mở ra với người ngoài, nếu khi đó đã phát hiện có khách hành hương trà trộn vào, vì sao không kịp thời ngăn cản?”
Tăng nhân bị trách cứ mặt lộ vẻ hổ thẹn: “ Đệ tử thấy vị thí chủ này nhiệt tâm giúp đỡ Tứ Không sư đệ múc nước, liền không có ra mặt đuổi người. Về sau Tứ Không sư đệ bị phát hiện táng thân, cũng chỉ tưởng rằng là ngoài ý muốn, ai nghĩ đến hiện tại lại vớt được từ trong giếng một thi thể cột tảng đá ——”
Tăng nhân như mắt Kim cương phẫn nộ nhìn về phía Khương Trạm: “ Đệ tử vừa thấy người này mới nghĩ đến sự tình buổi trưa. Sư thúc, đệ tử cảm thấy hung thủ tất nhiên là người này không thể nghi ngờ. Hắn đầu tiên là sát hại vị thí chủ trẻ tuổi này, lại sợ lúc Tứ Không sư đệ múc nước phát hiện ra manh mối, thế là giả dạng làm người nhiệt tâm đi giúp Tứ Không sư đệ tưới nước, thừa cơ sát hại Tứ Không sư đệ rồi ngụy trang thành ngoài ý muốn!”
Theo tăng nhân lên án, chúng tăng yên lặng bao vây quanh mấy người Khương Tự.
Các tăng nhân làm thành bức tường người, tiếng nghị luận nhiệt liệt truyền đến.
“ Nhanh như vậy liền bắt được hung thủ, là người nơi nào thế?”
“ Nhìn dáng vẻ không giống như người thôn xung quanh đây, tiểu ca tuấn tú như vậy nếu là người quanh đây, có ai không biết đâu.” Một vị phụ nhân có chút tiếc nuối nói.
Người chung quanh nhao nhao gật đầu.
Lời này thật có đạo lý.
“ Nhưng tiểu ca tuấn tú như vậy giết người có ý đồ gì nha?” Càng nhiều đại cô nương tiểu tức phụ lẫn trong đám người không hiểu ra sao, các nam nhân bên người nghe xong mắt trợn trắng.
Nói như vậy đúng sao, dáng dấp đẹp mắt liền không có lý do giết người? Chẳng lẽ lại chỉ có người xấu xí mới sẽ trả thù hàng xóm láng giềng?
“ Đại nhân, những người này là khách hành hương vào ở sáng nay, hung thủ tám chín phần mười chính là ở trong bọn hắn!” Tăng nhân bị trách cứ nói xong với Huyền Từ, chỉ sợ thả mấy người Khương Tự đi mất, lập tức nói với Huyện úy.
Khương Trạm cười lạnh: “ Quả thực nói hươu nói vượn, ta nếu là hung thủ, nghe nói một đám người đến giếng nước trong chùa Linh Vụ vớt thi, không tranh thủ thời gian chạy mà còn biết theo tới xem náo nhiệt?”
Đám người nghe xong, tiếng nghị luận trì trệ.
Tiểu ca tuấn tú này nói hình như cũng có đạo lý.
Lúc này một người đi theo bên người Huyện úy bỗng nhiên mở miệng: “ Vậy cũng không nhất định, nghe nói không ít hung thủ sau khi giết người xong đều thích trở về hiện trường xem náo nhiệt.”
Huyện úy dò xét Khương Trạm một phen, trên mặt nhìn không ra bất kỳ đầu mối nào: “ Như vậy đi, nếu vị công tử này có hiềm nghi, như vậy tối nay cũng ngủ lại chùa Linh Vụ đi. Đúng rồi, bao gồm khách hành hương vào ở hai ngày này, mong rằng quý tự cung cấp một bản danh sách. Nếu như những khách hành hương này còn đang ở trong đám người mời đi ra cho, mọi người yên tâm, chỉ là hỏi thăm vài lời mà thôi, bản quan có thể cam đoan với chư vị tuyệt sẽ không oan uổng người vô tội.”
Huyện úy nói xong lời này, mọi người im ắng, cũng không một ai đi ra.
Huyện úy vuốt chòm râu vẻ mặt nghiêm túc nói: “ Khách hành hương vào ở chùa Linh Vụ rời đi cũng không sao, dù sao có danh sách ở đây, ngày mai quan sai nha môn đến vẫn có thể mời người tới.”
Lời này lập tức làm cho đám khách hành hương ẩn trong đám người treo cao dự định việc không liên quan đến mình xì hơi, mấy người vượt qua đám người đi ra.
“ Không biết Lý chính của Thanh Ngưu trấn ở đâu?”
Rất nhanh một lão giả tóc hoa râm đi tới, hướng về phía Huyện úy vái chào một cái thật sâu: “Gặp qua đại nhân, lão hủ ở đây.”
Huyện úy âm thầm co rúm khóe miệng.
Quả nhiên thiên tính thích xem náo nhiệt của dân chúng là giống nhau, đoán chừng người đi đứng lưu loát trên trấn đều ở chỗ này đi.
Vậy cũng tốt, thuận tiện tra án.
“ Lý chính cũng ở lại đây đi, lại lưu lại hai người trẻ tuổi nhanh nhẹn chút.” Huyện úy thản nhiên nói.
Đối với nghiêm lệnh vốn là vì huyện nha cống hiến, đám người đình trưởng*, tất nhiên không cần quá nhiều khách khí.
*( người coi việc làng)
“ Được rồi, các vị hương thân tạm thời trở về đi, bản quan tối nay sẽ trắng đêm tra án, nếu có gì cần sẽ còn tùy thời gọi các vị đến đây chỉ ra chỗ sai.”
Sau khi Huyện úy lên tiếng, người xem náo nhiệt lưu luyến không rời rời đi, sau núi chùa Linh Vụ lập tức trở nên trống rỗng.
Lúc này mặt trời đã xuống núi, ngay cả ráng chiều lưu lại đều đã biến mất, toàn bộ bầu trời toát ra một loại màu vàng xám.
Ánh mắt Huyện úy đảo qua mặt tất cả những người lưu lại, cuối cùng nhìn về phía Huyền Từ.
Huyền Từ niệm một tiếng Phật hiệu: “ Đại nhân mời dời bước tới phòng khách đi.”
Huyện úy cũng không từ chối, chỉ vào mấy người: “ Các vị cũng theo bản quan tới đó đi.”
Trong những người này có đoàn người Khương Tự, huynh muội Lý gia Đại Dương trấn, khách hành hương ngủ lại cùng với Lý chính trong Thanh Ngưu trấn, đương nhiên cũng không thể thiếu tăng nhân của chùa Linh Vụ, mà cỗ nam thi kia thì bị Huyện úy nghiêm lệnh trông giữ, chờ Ngỗ tác tới nghiệm thi.
Từ sau núi hắc ám trống trải trở lại thính đường đèn đuốc sáng trưng, bầu không khí nhất thời có chút vi diệu.
Huyện úy dẫn đầu phá vỡ trầm mặc: “ Không biết vị sư phụ này xưng hô thế nào?”
Tăng nhân bị trách cứ vội nói: “Bần tăng Tứ Hải.”
“ Vị công tử này thì sao?”
Khương Trạm nhìn Khương Tự một chút, tâm tình buồn bực nói: “ Đại nhân gọi ta Khương Nhị là được.”
Hắn cố ý ở trên chữ ‘ Khương ‘thay đổi một chút âm điệu, rơi vào trong tai người ngoài, liền trở thành ‘Tưởng’.
Huyện úy gật gật đầu, hỏi Tứ Hải: “ Tứ hải sư phụ là lúc nào phát hiện Tưởng Nhị ra phía sau núi, lại là lúc nào thấy hắn rời đi?”
Tứ hải suy nghĩ một chút nói: “ Cơm trưa trong chùa đều là thời gian định sẵn, bần tăng nhớ kỹ là sau khi ăn cơm trưa xong không lâu, cũng chính là khoảng chừng giữa trưa, về phần lúc nào rời đi...... Bần tăng thấy Tưởng Nhị qua lại giúp Tứ Không sư đệ múc mấy chuyến nước liền đi làm việc, cũng không có lưu ý hắn rời đi lúc nào.”
Hắn nói đến đây, gắt gao trừng mắt Khương Trạm: “ Nhưng hắn là người ngoài duy nhất từng tiến vào phía sau núi, Tứ Không sư đệ nhất định là bị hắn diệt khẩu! Hắn chính là hung thủ hại chết nam thi trong giếng!”
Khương Trạm tức giận đến giơ chân: “ Nói hươu nói vượn! Ngươi cái con lừa trọc này con mắt nào nhìn thấy ta giết người?”
Úc Cẩn nhẹ nhàng vỗ vỗ bả vai Khương Trạm, ra hiệu hắn an tâm chớ vội, đợi Khương Trạm tỉnh táo lại sau đó khẽ cười một tiếng: “ Lời này của Tứ Hải sư phụ có hơi mất công chính đó, người ngoài duy nhất tiến vào phía sau núi liền nhất định là hung thủ sao? Cùng so sánh, người có thể chạy khắp núi trong chùa lại càng dễ giết người hơn đi? Huyện úy đại nhân, ngài nói có đúng hay không?”
“ A Di Đà Phật, thí chủ không nên vũ nhục người trong Phật môn ta, đệ tử Phật môn chú trọng chúng sinh bình đẳng, ngay cả súc vật sâu kiến cũng sẽ không tổn thương, làm sao lại giết người?” Tứ Hải lòng đầy căm phẫn nói.
Khương Tự hợp thời mở miệng: “ Kỳ thật huynh trưởng ta có xuất hiện ở sau núi chùa Linh Vụ hay không, căn bản là chuyện râu ria.”
Mọi người nhất thời nhìn về phía Khương Tự, thần sắc khác nhau.
Tứ Hải mặc dù là người xuất gia cũng phải bạo phát tính tình, vừa nghe giọng điệu hời hợt của Khương Tự, lập tức bất mãn nói: “ Hiện tại nghị luận chính là án mạng, còn xin nữ thí chủ nói năng cẩn thận!”
Khương Tự nhíu mày: “ Ý của sư phụ là bảo ta ngậm miệng sao?”
Tứ Hải không nói một lời, hiển nhiên chấp nhận câu hỏi lại của Khương Tự.
Khương Tự nhẹ nhàng cười một tiếng: “ Thế thú vị rồi, vừa rồi sư phụ còn lớn tiếng nói chúng sinh bình đẳng, hiện tại cũng bởi vì ta là nữ tử liền bảo ta ngậm miệng, có thể thấy được sư phụ đối với nội tâm của mình còn chưa đủ hiểu rõ mà.”
Truyện khác cùng thể loại
99 chương
25 chương
493 chương
45 chương
27 chương
20 chương
14 chương
56 chương