-gì thế,làm gì mấy đứa căng như đàn vậy-bà tina bật cười khanh khách,lúc vào mặt đứa nào đứa nấy như muốn đứt tới nơi vậy,trông đến ngố king khủng. - mama ơi....mama làm con muốn nhảy tim ra ngoài à,con còn tưởng mami cấm không cho con dẫn mấy bạn xuống cơ-nó thở phào nhẹ nhõm,tưởng chuyện gì căng lắm -không,như con đã biết quy tắt gia tộc ta rồi còn gì-bà lại cười nhẹ -vậy bác có chuyện gì ạ-huy dè dặt lên tiếng -à ta kêu mấy đứa cũng là chuyện của các cháu đấy-bà quay sang bọn hắn -bọn cháu ạ..-bọn hắn nhìn mẹ nó đồng thanh -ukm,ta thấy nhìn các con rất quen,có nhiều điểm giống với bạn ta-bà cười giải thích,bọn hắn rất có điểm giống những người bạn còn trẻ của bà. -giống ạ.-tiếp tục -ukm rất giống-khẳng định -à mẹ à,ba mẹ của các bạn con cũng quen nhân ngư chúng ta đấy,lại rất thân nữa,nhưng họ kể là bạn của họ là người con gái,và cô ấy là con người,vô tình lần ấy cô ấy té xuống biển được nhân ngư chúng ta cứu,và cô ấy đã yêu người ấy,đang kể thì họ có cuộc điện từ công ty họ đi rồi,con còn tính đưa thuốc cho họ để xuống thăm người con gái đó-nó nhớ ra,ngồi kể cho bà tina nghe. -con nói thật chứ-bà như đơ ra khi nghe nó kể,vậy là họ sao??? - thật đấy mẹ-hiu trả lời(kêu từ nhỏ nên hiu quen miệng rồi) -vậy ba và mẹ mấy đứa con tên gì-bà quay qua bọn hắn hỏi -mẹ con là phùng thiên thanh,ba là nguyệt hắc hàn và con là nguyệt thương hoa-hoa nói ra tên của cha mẹ mình. (hơi kì nhở,thôi kệ đi,mấy ổng bả vai phụ không à,1 2 tập là hết rồi hihi-bậc phụ huynh-gì hả"toét lửa"-tg-haha con giỡn"chạy thôi") -mẹ con là,quỳnh ngọc bội,ba con là đỗ thanh hoàng,con là đỗ thanh phong-tới phong -mẹ con là lê tuyết nhiên,ba là trần gia thiên,con là trần gia huy-và huy -mẹ con là lý mỹ nghi,ba là dương hoàng khánh,còn là dương hoàng thiện-cuối cùng là hắn -đúng rồi,những người các con vừa nói điều là bạn ta đấy-bà vui mừng thấy rõ. -bạn..bạn sao-cả bọn ngơ ngác thấy rõ -ukm..ta chính là cô gái ba mẹ các con kể đấy,và cũng chính ta đã sơ ý vấp ngã,và cha của shi đã cứu ta đấy,ta đã rất nhớ họ,gì bọn ta là bạn thân thiết từ nhỏ mà- bà vui mừng kể lại cho bọn nó nghe. -vậy mẹ là con người sao-nó thẩn thờ hỏi -ùm mẹ là con người,con không thất vọng chứ- bà đợm buồn hỏi nó. -không không ạ tại con không nghĩ là mẹ là con người,dù mẹ là ai mẹ vẫn là mẹ con mà-nó cười tươi nhìn bà. -à vậy sao mẹ lại có đuôi ạ,hay mẹ dùng thuốc -hiu tò mò hỏi -à không,là mẹ lấy ba con rồi có đuôi đấy mà-bà cười giải thích -wao tuyệt thế-cả bọn kêu lên -ha,hay vậy đi,con sẽ đưa thuốc cho các ba mẹ các bạn ấy,xuống thăm ba mẹ nha,quyết định vậy nha-nó cười toe toét -ukm,vậy nhờ con nha-bà lại cười -vâng-cả bọn đồng thanh -mà mẹ ơi một lát nữa bọn con lên đất liền nha,rồi đợi ba mẹ của các bạn ấy xong rồi con sẽ xuống chơi với ba mẹ lâu hơn,nha mẹ-nó lại chỗ bà ngồi xuống nói -ùm con lớn rồi nên ta không quản,nhưng đừng ham chơi quá-nà xoa đầu cười hiền -ùm mà bác ơi,bác và ba của shi đến với nhau như thế nào ạ-hắn mắt nhìn kiên định nhìn vào đôi mắt ôn nhu,đen tuyền của bà hỏi Môi bà đang cười bỗng có chút khựng lại,như nhanh chóng lại mỉm cười,không ai để ý,nhưng hiu đã thấy,cô có linh cảm không tốt. -ta và ba shi đã đến với nhau như thế nào à,thật ra,ta với ba shi đến với nhau là điều... RẦM... -mẹ ơi ba kiếm mẹ kìa-từ ngoài cửa,shina phá cửa xong vào giọng gấp gáp.Làm cả bọn quay ra nhìn,hại bà tina cũng cuống hết cả lên,vội vội vàng vàng đứng lên,chạy ra cửa,rồi ngoảnh đầu lại dặn dò -các con nhớ kêu ba mẹ bọn con xuống nhá-rồi mất hút Cả bọn thở dài... -thôi ta đi chơi với titi và yosiu đi,rồi lên đất liền-nó hí hửng nói,nếu không đi chơi với hai bé đóa,hai bé sẽ giận mất thôi. -đi thôi.... //////////////////////////////// -móa cái gì thế hả,tại sao chúng ta phải trốn ở đây,trong khi hai đứa nó được ở ngoài đấy ngắm trăng-hoa mặt mày nhăn nhó,bất bình lên tiếng. -suỵt...nhỏ thôi nào-hiu vội vàng bịt miệng nhỏ lại. -ư...ư,rốt cục là chuyện gì vậy-hoa nhìn cả bọn nói nhỏ lại -haizz..thiện nói để cho nó có khung cảnh lãng xẹt..nhằm lãng nhách,chết...lãng tử,trời ơi lộn cả ngôn từ hà-huy nhăn nhó không thôi(hay chú cố tình hả) -ha,vậy luôn.. -ừ vậy đấy,nên ta ngồi đây coi đi-phong lên tiếng -mũi"hôn" muốn chết,biết lựa chỗ nhở,cây to đùng sau lưng sao không lên-hoa mặt mày méo mó,lên tiếng. -ờ hé,lên thôi-cả bọn cười leo lên À sau khi,cả bọn chơi đã đời với titi và yosiu,thì tạm biệt các anh chị đi lên đất liền. Và hắn nói là muốn tỏ tình với nó nên kêu cả bọn né mặt mà không nói với hoa ,thế là cả bọn kéo hoa,trốn vào bụi lùm cây,cách bọn kia,5,6mét(xa hé),hắn và nó hiện tại đang còn trong hình dạng nhân ngư ngồi trên tảng đá,mặt trăng đã lên cao,tròn như bánh bao vậy,rất sáng pha một chút xanh dương ở vành mặt trăng,làm ông mặt trăng càng thêm lung linh tỏ sáng,dưới mặt nước long lanh gợn sóng,làm hình bóng mặt trăng gọi xuống cứ méo mó mỗi khi có sóng xô vào bờ,những ngôi sao sáng cả một vùng trời đêm,nếu nhìn kỹ chúng như đủ màu sắc,những làn gió nhè nhẹ luồn qua kẽ mái tóc vàng lọn hồng,đã được cởi ra,không còn tết đều nữa,chiếc đuôi hồng cứ tung tăn,uốn lượn dưới nước,hai cánh tay thon trắng chống vào tảng đá,đôi mắt nhắm nghiền tận hưởng,che đi đôi mắt hồng phấn,chiếc môi hồng hồng ngân nga khúc hát,từng câu hát như hòa vào gió đưa những khúc hát ra xa hơn,một bài hát cần phải có chất giọng cao trong trẻo,mà mượt mà,mới thể hiện được bài hát ấy ( bật mí đây,bài hát là," ánh trăng huyền ảo_ hatsume miku") Làm chàng chơi với chiếc đuôi tím ngồi cạnh cứ ngu ngơi mà nhìn mãi,thần thở với vẻ đẹp người con gái ngồi cạnh,trong sáng,thanh khiết,mát tươi,không một chút vướn bụi trần. -hay không-tiếng hát kết thúc,đôi mắt hồng phấn mở ra,nhìn chàng trai bên cạnh,đôi môi hồng mấp mấy,giọng trẻ con -hay,hay lắm-hắn như bị hút hồn vào đôi mắt ấy,chúng sáng lên long lanh khi nghe hắn khen. -thật hả,hát nữa nhé-nó vui mừng phấn khởi,đề nghị hát tiếp,hắn cười,chỉ gật nhẹ đầu. -chìm dần trong... -shi-hắn kêu tên nó,ngắt ngang lời nó đang ca -sao cơ-nó dừng lại quay qua nhìn hắn -hôm nay,trăng đẹp quá-hắn cười -ừ,hát nhé-nó cũng cười nhẹ,hắn lại gật đầu -chìm dần trong biển... -shi à-lại ngắt ngang -sao hả-vẫn vô tư hỏi -gió...gió mát quá ha-ai kia ấp úng,mặt ửng hồng hồng -ùm mát lắm,hát nha- nó vẫn cứ hồn nhiên,và lại nhận được cái gật đầu -chìm dần... -shi.. -sao nữa hả -mặt biển đẹp quá..="= Nó vẫn cười gật đầu và cứ thế,mỗi lần nó ca đúng hai từ" chìm dần" là hắn nhảy vào họng,nhấn chìm luôn cho nó nhanh,và hắn cứ ấm úng,mặt ửng đỏ bừng,muốn nói gì đó nhưng lại giả lơ đáng trống lảng chuyện khác,ví dụ. shi sao sáng quá(mặt dù nói rồi) Shi hát hay quá(mặc dù chưa hát) Shi gió mát quá(mặc dù đang run) Shi trời đẹp quá(mặc dù đẹp thật) Shi cây đẹp quá(mặc dù rất tối) Shi.............(mặc dù........) Shi..... Shi..... Shi.... . . . . . -móa ra rốt cục nó có tỏ tình không,không là tui ra cướp bé yêu tui lại giờ-ở trên cây hoa nghiến răng nghiến lợi,đòi lao xuống,cả bọn phải cố gắng giữ nhỏ lại,nhảy được không nói gì,nhảy không được dập mặt như chơi. -GIỜ ÔNG MUỐN GÌ HẢ,CÓ GÌ NÓI ĐI,NGẮT NGANG TÔI HÁT HOÀI-chịu có giới hạn chứ,thế là bùng nổ(tg còn nóng nói chi,HỪ) -tôi muốn tỏ tình-mặt ửng đỏ -tưởng gì,tôi đợi lâu rồi,tôi chấp nhận-mặt tỉnh như RUỒI (@_@)(@_@)(@_@)(@_@)(@_@) Đồng..đồng ý rồi,nhanh nhở,tính ra chắc da mặt con này dày lắm,ta được tỏ tình mặt đỏ,tim đập,tay quơ,miệng lấp bắp,này nhìn nó đi mặt như không có chuyện gì,hại cái đứa tỏ tình ngượng ngùng thấy rõ,mịa ngược đời.nghe nó đồng ý mà,bọn trên cây muốn xỉu...con này,haha,cạn lời..... -thật...thật hả.. -thật mà.. -mừng quá.. -ông biết ca không (@_@)(@_@)(@_@)(@_@)(@_@) Sao con này nó lãng xẹt vậy trời,ta tỏ tình xong ta ôm hay hôn đồ,nó hỏi ta biết hát không,bọn này khô lời. -Biết-hắn cũng tình thật trả lời -biết bài "cô gái biển sâu" không nhạc của miku và kaito á-nó nhìn hắn hỏi -biết-hắn gật đầu,sao không biết tối nào hắn chẳng nghe. -vậy ca với shi nhé-nó mỉm cười -ừ-hắn cùng cười,cả hai đan tay vào nhau.(độc giả lưu ý:+ + là lời của hắn nha," " là lời của nó,xong ta bắt đầu thôi^^~) " chìm dần trong biển sâu tối tâm,dần ngạt thở với niềm u buồn.mở hàng mi ra nhìn thôi..cũng đâu lắm..!đại dương xanh nhạt nhòa ánh sáng,lặng bật khóc,em thật cô đơn,dù có ngóng chờ,cũng chẳng có ai tìm ra em nơi đây..." +giữa màng đêm bua vây,cuộc gặp gỡ giữa ta diễn ra,rạng ngời,một vầng dương vượt qua đêm đen và soi sáng em. Vội đưa tay chạm vào bóng dáng thiếu nữ nơi đáy biển mênh mang.một cơn sóng xa bờ bỗng vẫy,tôi lạc mất dấu vết kia. Chẳng thể tiến tới,chẳng thể đến bên ôm em,che chở em,bờ vai nhỏ bé mong manh thêm chìm sâu giữa bao nổi đau.dù sao đi chăng,tôi sẽ đến ngay,hãy ngóng trong tôi vậy nên,đừng khóc,đừng rơi lệ nhé em!.... Người con gái biển sâu u buồn,đắm chìm trong màn đêm tối tâm,mãi tìm nàng,đuổi theo mãi nên tôi,cũng như chìm trong bóng đêm. Người con gái biển sâu u buồn,đi cùng tôi khỏi đây nhé em? Bởi thật sự,thế gian này không như đáy biển nhỏ bé giam cầm cảm xúc em đâu... Liệu khi tôi gọi tên của em,mọi thứ có thay đổi không? Chẳng màng mọi hiểm nguy,cũng không quan tâm chi,chỉ trong thấy em. Giữa đại dương nhạt dần ánh sáng,bóng em thêm bé nhỏ đơn côi,dẫu cố gắng,tôi vẫn chẳng thể ôm người, chỉ nắm lấy hư vô. Bỗng chốc ánh sáng lấp lánh,xóa tan đêm đen soi rọi em,và em nhận ra bản thân đang nhìn tôi,bất ngờ thay Tại sao em quay lưng,và vội vàng trốn sâu hơn,dù tôi cố gọi theo,bàn tay này không sao chạm đến em... Người con gái biển sâu u buồn,đắm chìm trong đại dương tối tâm,giữa nỗi buồn,giọt nước mắt nhói đau của em dường như sáng lên,người con gái biển sâu u buồn,hãy quay về đây cạnh tôi nhé em! Dẫu vậy,lời nói ra dường như tan theo bao bóng nước,em chẳng nghe tôi gọi nữa... Đuổi kịp em sâu bao gian nan,mà sao bóng lưng em trốn chạy tôi,lệ vương trên đôi mi cay và em cố gắng trốn đi thật xa...+ "Bộ dạng của em xứng đáng để anh nhìn hay sao?,thật đau đớn thay,làm ơn hay để em được yên" +khi vầng dương dần trôi về xa,hoàng hôn nhẹ buông,thì em cũng chìm trong màn đêm,cả đôi bàn tay của tôi vươn về em thật lâu dường như cũng đang chìm dần vào đêm tối...+ "Người con gái biển sâu đau lòng,lo ngại cho người cô nhớ mong,bao ngày dài,nàng luôn đắm sâu trong nỗi đau,tìm đâu lối ra? Kiềm nén đủ những âu lo rồi,đôi bàn tay nhẹ rung với ra" +em nhìn này,thấy không?đã bao nhiêu lâu đây em giấu đi màu sắc tươi thắm ấy.+ "+Người con gái biển sâu an lòng ,hai bàn tay nhẹ đan lấy nhau,trân trọng và thật thương mến bên nhau.bài ca tình yêu cất lên,người con gái biển sâu xinh đẹp,tôi sẽ luôn ở đây với em.tất cả sẽ ổn thôi,giờ đây hai ta sẽ sánh bước qua đoạn thử thách chông gai... Rời xa đại dương nỗi buồn mênh mang ấy...nguyện sánh đôi cùng em....ah.....+" Nó và hắn hát xong,trao nhau nụ hôn nồng ấm,dưới ánh trăng sáng,hình ảnh hai người càng thêm lung linh. Cái bọn ngồi trên cây nghe nó và hắn hát đơ cả người,hát hay lại còn phối hợp ăn ý nữa,nhưng mà khúc nó hát cái câu"bộ dạng của em xứng đáng để anh nhìn hay sao,thật đau đớn thay, làm ơn hay để em được yên"làm cả bọn rùn mình một phen,nó nhập tâm dễ sợ,được một lúc thì cả bọn kéo nhau về nhà,nó và hắn ngồi lại một chút rồi mới về,và bọn nó đã có đôi hết rồi,liệu như vậy là êm ấm,hay còn điều gì sẽ đến... //////////tại lâu đài nọ//////// -anh,anh tìm em có chuyện gì sao-bà tina hốt hoảng,chạy lại chồng mình -có -ông cũng làm mặt nghiêm nhìn bà - chuyện gì ạ -bà trở nên nghiêm hơn -uukm,tự dưng ta nhớ em nên,kêu con đi tìm em.-ông nói rồi ôm bà vào lòng Quát quát quát.... Mịa ngày nào chả gặp,ăn chung bàn,ngủ chung giường đâu mà nhớ,nghĩ vậy thôi chứ ai kia cũng hạnh phúc lắm,nên để yên cho ai đóa ôm,kêu bằng ông với bà vậy thôi chứ hai người còn trẻ lắm,nhìn như mới đôi mươi,vì gia tộc nhân ngư tuổi thọ khá dài,chắc là khoảng 1000năm ấy,bà tina ví cưới chồng mình là người cá nên bà cũng được tuổi thọ.. Haha ai biết bản cô gái dưới đại dương,điểm danh nào,ai chưa biết thì vào coi yutobe nhé,đảm bảo tuyệt,cmt của mấy you là động lực tg viết tới bây giờ đấy"bắn tim"hihi