-CÁI GÌ CÁC CẬU LÀ....-cả bọn đồng thanh hét to bỏ lửng câu hỏi. - tớ là,tiểu thư biển cả minhiu-hiu cười nói -tui là con út,shinhila,công chúa đại dương-nó tiếp lời hiu -thật,thật hả-vẫn còn sook... -thật-nó và hiu gật đầu khẳng định - wao,ko ngờ,tui được làm bạn vs công chúa và tiểu thư cơ đấy-lúc sau ngẩn ra,thì hoa bơi tới bọn nó lượn vòng vòng,miệng thì lia lịa mà ngưỡng mộ -sướng nha,quen tiểu thư cơ đấy,thiện cũng sắp rồi,hơi.... chỉ có tui,quen nhằm......-phong cười huýt tay huy,rồi nhìn hắn đầy ẩn ý,xong câu sau cậu là cố tình nói vậy chọc hắn và huy,ai dè,câu này lọt vào tay ai kia,hiểu lầm.. -gì,anh nói gì,quen nhằm gì,tui sao cơ-hoa bơi lại phong gằn giọng với cậu -anh có nói....gì đâu....giỡn mà,..em đừng có tin-phong cười méo sẹo,nói lắp bắp, bơi lùi lùi về phía sau -ĐỖ THANH PHONG,anh chết chắc rồi-hoa hét lên,gọi tên lẫn họ cái kẻ đang xanh mặt kia rồi rượt đuổi,cả bọn chỉ biết cười vs cái cặp con nít này. Hoa rượt phong vòng vòng trong đám rong biển,tay với theo đánh cậu,(lực nhẹ thôi),phong lấy tay đỡ,chợt phong rẽ qua bên một bên,hoa vì một phần ko theo kịp,mặt khác nhỏ chưa rành,nên dừng ko kịp,đâm sầm vào thứ gì đấy vừa mềm và vừa to,ẩn trong rong biển,bỗng nó động đậy,hoa vội vàng bơi ra,con vật ấy,tỏ vẻ lườn biến,có chút tức giận mà nhấc thân mình ra khỏi đám rong biển,hoa mở to con mắt nhìn con vật đang di chuyển ra,mà cả người run lên,con vật ấy ra khỏi rong biển,đưa đôi mắt nhìn qua ai,con nào,vật thể nào đụng mình,thì bắt gặp hoa đang run rẩy sợ hãi nhìn mình. Con vật ấy nheo mắt,chả thấy qua gương mặt hoa ở biển bao giờ,nhưng sao lại có đuôi?..Con vật ấy đảo mắt một vòng,chợt bắt gặp đôi mắt hồng phấn long lanh,nhìn mình,nhìn kế bên thì một người đang lắc đầu nhìn mình,bênh cạnh có thêm hai người,bỗng đôi mắt con vật ấy sáng ra,ko còn vẻ mặt khó chịu nữa,thay vào đóa là có chút vui mừng mà khó hiểu.. Hoa vẫn còn rất sợ cứ nhìn con vật ấy mà mình mẩy cứng đờ,đôi mắt thì mở hết cỡ,vì hoa đâu lưng với bọn nó nên hoa ko thể thấy vẻ mặt bọn nó..... -bạch....bạch tuột...ư-hoa mấp máy môi,nói nhưng người vô hồn,đôi mắt vẫn còn nhìn chằm chằm vào con vật đấy Phải con vật ấy,chính là bạch tuột,nó rất to,nó đang lơ lửng trong nước những xúc tua của nó đang nguây nguẩy trong nước,nó có màu vàng vàng mà lại xanh xanh,bỗng dưng nó đưa một xúc tua của nó nhắm thẳng phía hoa má lao tới... Hoa nhưng đứng chết chân tại chỗ,nó đang lao tới,tốc độ rất nhanh,hoa cứ đứng lơ lửng ấy,chiếc đuôi bỗng dưng như khúc cây,ko còn vẻ mềm mại,quẻo dai của nó,hoa ko thể bơi được,hoa cứ mở to đôi mắt mà nhìn xúc tua của bạch tuột tới gần,gần,rất gần rồi đấy.... . . . . .ọt...ọt bọc-bỗng có cái đuôi màu bạch kim,quẩy đuôi rất mạnh,làm bọt biển trở nên rất nhiều trắng xóa vùng của hoa,bọt nổi lên tan gần hết,cả bọn mới nhìn rõ,....là phong,phải là cậu ấy,cậu ấy đang ôm hoa vào lòng,bên tránh xa cái xúc tua cob bạch tuột ra,xúc tua con bạch tuột lơ đễnh trong nước,nó thấy một màng tuyệt vời vậy thì cũng rúc,xúc tua về nhìn qua nó,nó cười méo mó nhìn lại bạch tuột..... -ko sao,ko sao,anh đây đừng sợ nữa-phong thấy hoa như người mất hồn,vỗ về hoa,hoa thở phào cái nhẹ bẫng -anh,bạch tuột đó,nó to qúa-hoa bình tĩnh lại mà nói -ko sao có anh đây,em đừng sợ nữa,-hoa nhìn mà nhỏ rớm nước mắt,vì trong nước nên ko thể thấy nước mắt,nhưng phong có thể thấy mắt nhỏ đang đỏ lên.. -ko sao nín nhá anh thương,hoa ngoan nha-lại ôm vào mà vỗ về -rồi rồi mấy anh chị ơi,phim trực tiếp hay lắm,shi cho 100 like nha-nó bơi tới vỗ vỗ tay,mắt phấn hồng ngây thơ chớp chớp,làm hắn huy,hiu,bụm miệng cười,vai run lên bần bật,nó dễ cưng thật,diễn sâu ghê. ,bà rảnh há,đống phim gì ở đây,bà ko thấy hoa xém chút nguy hiểm hả-phong phẫn nộ nạt nó -phải đó bà ko thấy,con bạch tuột còn chút nữa quấn tui à-hoa cũng phẫn nộ,nhưng ko nạt nó -giề,anh,anh tính quấn hoa hả,em đã nói ko sao mà-nó bơi lại bạch tuột phẫn nộ,mà lớn giọng ,ko có,anh đâu có quấn-con bạch tuột,quơ những xúc tua trước mặt,ý là đang biện minh -chứ anh tính làm gì-hiu cũng bơi lên,chống nạnh hỏi -theo như ánh mắt shi,là em nói ko sao đâu,còn theo như cái lắc đầu của em là bảo ko làm hại họ biết vậy nên anh có làm gì đâu,-con bạch tuột oan ức giải thích -vậy anh tính làm gì tui/hoa-cả bọn bức xúc hỏi to -anh muốn bắt tay thôi mà-con bạch tuột hoảng quá,nói nhanh cho tròn câu Tèn ten ten,tèn tén tèn ten..... Quê, quá trời quê luôn,hoa và phong hận ko thể đập đầu vào nước mà chít mà, ta muốn bắt tay mà nói ta làm hại mình,trời ơi nó quên king khủng luôn á... -ưm,ưm...Hahahahahaha-cả bọn ko thể nhịn,nhịn nữa sẽ nội thương nên phải cười cho tẹt ga luôn,cười ko thể nín,cười miệng muốn rộng ra vài xăn ti mét,mất hình tượng dễ sợ,e hèm thôi nha...dần xuống mắt của hoa phong và...bạch tuột sắp giết được người rồi.. -Thôi ko giỡn nữa ,ta làm quen rồi đi thôi-nó lấy lại bình thường giới thiệu cả bọn với bạch tuột,rồi cùng bạch tuột đi tiếp,thật ra lúc hoa va phải bạch tuột,huy và hắn lo lắm chứ,nhưng hiu và nó nói ko sao là bạn thân của nó và hiu ở biển,cả bọn vừa bơi vừa nói chuyện rơm rả,đa số là bạch tuột trách móc nó và hiu,nào là đi ko nhớ đường về nhà hén,rồi gì mà đức vua và hoàng hậu,rồi các anh chị rất nhớ....cả dấu chấm hỏi to đùng,ừ,thôi kệ đi.... Ừ mà khoan "lại thêm bạch tuột biết nói "?????????????