Truyện tình nàng tiên cá
Chương 11 : Cứu thương hoa
Tại một buổi tối lãng mạn trên chiếc du thuyền sang trọng,mà du thuyền này ko chỉ chứa các học sinh lớp 10a3,mà có rất nhiều hành khánh khác nữa,rất đông và nhộn nhịp,những chiếc bàn trải dài,đầy những món ăn ngon,đặt biệt là hải sản,những ly rượu màu sóng sánh trông thật là bắt mắt,những con người trong những chiếc váy,rồi đầm cầu kì đủ màu sắc thật là công phu,những chàng trai hoặc đàn ông thì trông những bộ vetr đất tiền.những người đó đang ăn uống nói chuyện vs nhau,trong đấy ta có thể thấy nhóm a~ sao ta,à rất đặt biệt a~,có thể thu hút mọi người gần đấy...
-nè tui kêu bà mặc váy sao ko mặc,rồi bà nữa tui kêu mặc đầm đi,dáng bà cao nè mặc sẽ rất sang trọng nha,rồi còn 3 ông nữa sao ko mặc vetr,trời ơi mấy người làm tui thiếu điều tức chết mà...-hoa dậm chân uỳnh uỳnh,luôn miệng giáo huấn 5con người trước mặt....
-tụi tui ko thích vậy tại sao bà ko mặc hả-5 nằm người 5 miệng một lời đồng thanh phản bát lại thương hoa nhà ta..."nói ta bả cũng có mặc đâu nè"suy nghĩ 5 người ấm ức nhìn hoa
À hiện tại là vầy,trong 6 đứa này nổi bật nhất là chúng khác người ko mặc đầm,mà 3 đứa con gái tui nó mặc áo thun ôm sát người,khoác ngoài là áo sơ mi cột ngang eo a~ ,quần đùi đen mài hơi rách,rồi đi giày hoa trắng hiu xanh lá nó xanh dương,hỏi thử khác người ko,bọn hắn thì,hắn sơ mi đen,huy thì trắng,phong xanh dương nhạt,đặt biệt là bỏ hai cút ko cài,đầu tóc chải qua loa,quân jean nam rách bụt cực kỳ luôn,mang giày trắng hết cả bọn,làm cho mấy chị gái,anh trai, em gái, em trai ,phụ nữ,đàn ông thiếu điều muốn mướn thuyền đi vào đất liền để đi gặp bác sỹ á,sức công phá lơn nha nha...
-thì mấy người ko mặc kêu tui mặc à,-hoa cải lại
-ừ vậy thôi,cãi gì chuyện ấy-nó
-nhưng mấy bộ đóa đẹp mà-hoa nhăn đẹp,đẹp mà nãy nhỏ lựa nhóc luôn.
-màu tùm lum-phong
-cầu kì-huy
-chặt chội,-hắn
-hở hang-hiu
-mặc vậy khó mà chơi lắm-nó
-tóm lại là....-hoa nhìn tui nó nêu mà muốn xỉu
-ko thích,ko mặc-5miệng lại đồng thanh
-ôi trời ạ-hoa tự đập vào trán mình
-thôi ăn đi -huy cầm đĩa nói vs cả bọn
-thôi ăn đi, tui ra bang công hóng gió chút-hoa cầm ly rượu nhẹ bước đi
-ừ,tui ăn rồi ra vs bà-nó nói vs theo
-ừ-hoa nói vọng lại
Thế là hoa đi cả bọn ở lại ăn ngon lành.
-nè sao ko ăn cá-hắn hỏi nó
- dị ứng cá-nó bình thản trả lời
-hết loại cá luôn-hắn ngạc nhiên có dự đấy sao trời
-ừ,tất cả-nó cười
- còn tuyền- huy hỏi
-con đấy nó thương cá lắm,- nó trả lời thay hiu
-hai người...ngộ-phong bỉu môi
-ừ,đúng-hắn và huy đồng thanh
-bình thường thôi,tui ăn rồi đi thôi shi ra hoa nè,-hiu kéo nó
-chưa no mà,-nó luyến tiếc
-thôi đi,-hiu mặc nó vẫn kéo
- hồi mấy ông ra sau nhá,-nó nói vs theo
-ok-huy
Ngoài này hoa đang tận hưởng mùi của sóng biển,và gió đêm,chiếc du thù cứ lênh đênh trên mặt biển,những cơn gió cứ lùa vào kẽ tóc làm mái tóc vàng tung bay trong gió,hiu khoan tay trên lan cang cả người lười nhát dựa vào,đôi mắt nhắm nghiền lại,đôi môi đỏ cong lên,cánh mũi cao cao quyến rũ,ly rượu đỏ mọng kế bên càng thêm phần khiêu gợi..
Một bóng người đưa đôi mắt câm phẫn nhìn hoa,răng nghiến ken két,bàn tay nắm chặt chiếc đầm đỏ nhăn nheo,dáng người khanh mãnh đó đi về phía hoa,nhẹ nhàng nhưng lại sặt mùi nguy hiếm,đôi tay người đó vươn ra phía chiếc cổ của hoa"đi thuận lợi nha"và rồi,bằng một lực đẩy khá mạnh,hoa ngã xuống...
Á........tùm..
Vì là đang mơ màng hoa chới với chi kịp la lên rồi té xuống,dáng người đó nở nụ cười thật đáng sợ rồi nhanh chân rời đi,lúc này nó và hiu thấy hoa ngã xuống có lẽ vì gió lớn áp tiếng kêu của hoa nên mọi người ko nghe ,nếu nó và hiu ko thấy có lẽ cũng biết hoa ngã đâu,nó và hoa chạy lại
-hoa...hoa..ngã xuống rồi-nó trợn mắt lắp bắp nói
-chạy vào kêu bọn họ nhanh lên-hiu bình tĩnh hơn nó lên tiếng
-ko được hoa ko biết bơi,nhảy xuống cứu đi,vs lại đang giữa biển đấy-nó hốt hoảng nói
-ko được ta sẽ bị lộ-hiu cản nó
-tui mặc kệ hoa quan trọng hơn,có gì kêu anh kay xóa kí ức họ là được rồi-nó kiên định
-nhưng...-hiu còn chần chừ
-ko nhưng gì hết bà ko cứu tui cứu-nó quay ra chuẩn bị nhảy
-tui...tui đi cùng bà-hiu nhìn nó,hoa cũng quan trọng vs cô
Lúc này bọn hắn ăn xong và đang ra ban công,thì thấy hiu và nó leo lên ban công rồi và đang tính nhảy xuống hoa thì chẳng thấy đâu,bọn hắn trợn mắt"tuyền và băng ko biết bơi mà"thế là ko hẹn mà cùng gọi tên nó và hiu
-TUYỀN,BĂNG....
Tùm....
Nó và hiu nhảy rồi,và nó và hiu cũng nghe họ kêu,cảm giác lo lắng lại dâng lên liệu họ có chấp nhận.......
Truyện khác cùng thể loại
21 chương
18 chương
4 chương
65 chương
54 chương
34 chương
10 chương