-Đừng lại gần…_ Diệp Song Song lên tiếng.-Chủ nhân.._ thuộc hạ của cô ngạc nhiên khi thấy biểu hiện khác thường của chủ nhân.-Bọn họ tiêm thuốc có độc của rắn rubi, trên người họ là độc._ Diệp Song Song bị chúng bao vây, cố gắng vừa hạ chúng, vừa giải thích-CHủ nhân,,nhưng người…_ Ngũ thiên rất lo lắng cho cô, muốn xông lên dù có nguy hiểm hơn nữa.-Nhanh chống cho rút khỏi đây, chất độc có thể phát tán nhanh, hãy chuẩn bị nước. Nhanh lên…_ Diệp Song Song nói.-Vâng chủ nhân…_ Họ hiểu ý nên lập tức hành động, chỉ có Ngôn Đường là xông vào đánh nhau cùng cô.-Anh làm gì vậy?_ Diệp Song Song chau mày hỏi.-Anh giúp em. Anh nói rồi, anh sẽ bảo vệ em…_ Ngôn Khải Đường rồi xông lên phía trước. thủ thuật của anh không kém cô, rất nhanh và gọn. Diệp Song Song thật sự không hiểu anh làm vậy để làm gì? Cô không muốn bị anh làm cho phân tâm nên tập trung vào, đôi mắt màu tím nhạt của cô bắt đầu chuyển sang màu đỏ trong giây lát, những con người kia bốc cháy đồng loạt, cô kéo Ngôn Khải Đường tránh xa họ ra, những người bốc cháy nổi lên màu xanh và khói cùng màu, đồng thời nước cũng tuôn ra khi những đám cháy thành than, khói xanh bị hơi lạnh của nước hắt đi nên không phát tán.-Chủ nhân…_ Thuộc hạ hai bên lo lắng chạy đến quan sát chủ nhân mình xem họ có bị thương không.-Chủ nhân..người bị thương…_ Thiên thứ năm nhanh mắt hơn thấy ở cánh tay trái của Diệp Song Song bị thương, lập tức gây nên chú ý cho người khác. Thuộc hạ của cô trên mặt hiện nên vẻ lo lắng cảm xúc không định rõ.-Đừng đụng, lập tức cho phá hủy nhà hàng này, tìm ra người gây chuyện, báo cho nhà bảo vệ động vật, loài rắn rubi đang bị tuyệt chủng._ Diệp Song Song nói xong thì rời đi, thế nhưng lại bị NGôn Khải Đường cản lại, đưa cô lên xe của mình, vì bị thương với tốn không ít sức trong cuộc đấu vừa rồi nên cô không có sức phản khán với người cao to mạnh khỏe như Ngôn Khải Đường.-Buông tay…_ Cô lạnh lùng ra lệnh.-Không buông…_ Anh bình thản trả lời.-Sif…._ Tiếng nghiến răng của Ngôn Khải Đường và anh buông tay cô, không thể tin nhìn Diệp Song Song, cô không thèm nhìn anh một cái liền lên xe mà Đại thiên đậu sẵn. NGôn Khải Đường nhìn bàn tay anh bị phỏng, lực phỏng dĩ nhiên không nhẹ.-Chủ nhân…_ Thuộc hạ của NGôn Khải Đường kêu lên khi lại thấy chủ nhân của mình vì cô gái kia mà bị thương.-Không sao.._ Anh cười như không có chuyện gì, anh thật sự không hiểu, cô biết chúng có độc vẫn ra tay một mình giải quyết không cho thuộc hạ nhún tay vào vì sợ họ bị thương, thế nhưng thì sao? Cô vẫn không thoát được mà bị thương, chắc chắn vết thương có độc, NGôn Khải Đường nghĩ, anh thật sự muốn đem cô giao cho Phó Quân Phong phẩu thuật, biến cô thành người của mình, không bao giờ để cô liều mạng mình như vậy nữa.Tại nhà Ngôn Dịch:-Khải Đường, Song Song đâu? Con bé có sao không?_ Diệp Thiên Thiên lo lắng hỏi khi thấy Ngôn Khải Đường.-Chị dâu…cô ấy không sao..đã được thuộc hạ đưa về rồi.._ Ngôn Khải Đường điềm tĩnh trả lời để trấn an cho chị dâu mình không bị sốc, nhưng trong lòng anh không yên chút nào, rất lo lắng cho Diệp Song Song, anh không phải là không biết về loài rắn rubi này.-Vậy sao.Con bé thật ngốc vì bảo vệ người khác mà không nghĩ đến bản thân, con bé không thay đổi.._ Diệp Thiên Thiên lại buồn bã nói.-Cô ấy có nhắn đến chị vài lời…_ Ngôn Khải Đường lên tiếng và nhớ tới lúc khi cô lên xe, không nhìn anh mà chỉ để lại vào lời nhắn cho cô mình.-Con bé nói gì?_-Cô ấy nói, chị giờ đây không là người của Diệp thị nữa nên chắm dứt đừng liên lạc, nếu không hại mình lại hại gia đình mà chị muốn có.Tại biệt thự Angle:-Chủ nhân…_ ngũ thiên lo lắng đứng trước cửa phòng của Diệp Song Song gọi,họ biết vì sợ chát độc phát tán nên cô không cho ai lại gần mình.-Phải làm cách nào đi chứ? Độc của rắn rubi rất nguy hiểm._ Thiên thứ năm lo lắng đứng không yên lên tiếng.-Người khống chế được chủ nhân chỉ có một người…_ thiên thứ tư lên tiếng-Không cần…_ Đại thiên phản ứng không tán thành ý kiến của thiên thứ tư-Đại thiên, giờ là lúc nào? Anh không đồng ý thì chủ nhân sẽ gặp nguy hiểm._ Thiên thứ hai lên tiếng-Phải…_ Mọi người cùng đồng tình..