CHƯƠNG 421: TUYÊN CÁO Lam Tư Pháp trở về ngự thư phòng rồi tự nhốt mình trong đó, đến mấy tiếng đồng hồ sau cũng không đi ra, cũng không truyền cơm trưa. 3 giờ chiều, ông ta gọi điện thoại cho Lạc Kiệt Hy, muốn nói chuyện tầm nửa tiếng đồng hồ, ngỏ ý rằng ông ta đồng ý để Hoa Kỳ Quốc được trở về với Tổ quốc, với điều kiện trước tiên là bảo toàn sự toàn vẹn của Hoa Kỳ Quốc, để nó trở thành một nước phụ thuộc tự trị của Ninh Quốc, và phải giữ lại chức nữ phiên vương cho Tống Vĩnh Nhi. 4 giờ chiều, ông ta cho cận thần ban bố một chiếu công cáo thiên hạ với nội dung làm người ta sợ hãi. Đại khái là như thế này – đích nữ mà 18 năm trước hoàng hậu sinh ra bị phi tần trong hậu cung ghen ghét, liền cấu kết với người ngoài bắt cóc rồi trốn đi, bởi vì gây ra vụ tai tiếng cho hoàng thất nên tuyên bố với bên ngoài rằng tiểu công chúa là thai chết lưu, nhưng bây giờ thông qua nhiều năm không ngừng điều tra cẩn thận, đồng thời căn cứ vào những số liệu kiểm tra khoa học nhất, đã chứng minh được vị tiểu công chúa này nay đã trưởng thành, thông minh lanh trí, tính tình lương thiện, bây giờ Lam Tư Pháp rất xúc động, quyết định chính thức đem hoàng vị truyền lại cho vị công chúa này, còn ông sẽ lui về làm đại thần trong nội các, giúp đỡ con gái xử lý việc lớn của đất nước, tất cả các phi tần trong hậu cung đều đuổi ra khỏi cung, những công chúa được các phi tần sinh ra cũng bị đuổi ra khỏi cung, đối đãi như dân thường. Trên chiếu công cáo thiên hạ còn nói lễ đăng cơ kế vị của công chúa sẽ được tổ chức vào 2 tháng sau. Ngay lập tức phong ba liền nổi lên! Tất cả các đại thần trong nội các và các đại thần của bộ ngoại giao, bộ quốc phòng,…đều vội vàng vào cung yết kiến Lam Tư Pháp, nhưng Lam Tư Pháp đành chịu, ông ta quyết tâm không gặp họ. Tất cả các phi tần, công chúa trong hậu cung đều khóc lóc ầm ĩ muốn gặp Lam Tư Pháp, Lam Tư Pháp liền sai người giam lỏng họ trong cung của mỗi người, còn cho bọn họ thời gian một tháng để lên hệ với nhà mẹ đẻ, tìm chỗ ở và kế mưu sinh sau khi ra khỏi cung. Cả Hoa Kỳ trong chớp mắt vô cùng lộn xộn. Dư luận, những lời đồn thổi, lời phỉ báng, công kích nổi lên khắp nơi. Bộ thông tin và truyền thông gửi đi lời mời về lễ đăng cơ của công chúa cho tất cả những quốc gia có quan hệ thương mại, quân sự, ngoại giao với Hoa Kỳ. Lăng Ngạo cả ngày đều ở trong phòng ôm bé ngoan và ngủ bù, trái tim anh vẫn đang đắm chìm trong sự vui sướng vì lần đầu được làm cha, không hề để ý đến chuyện bên ngoài. Lạc Thiên Lăng vừa xem tin tức trên TV, vừa gọi điện, vừa cười và không nói gì. Cho đến 6 giờ tối, dưới sự kích động của thế lực nội các bụng dạ khó lường đó, con dân của Hoa Kỳ liền tề tụ đến trước cửa hoàng cung và biểu tình, miệng mắng Lam Tư Pháp là ngu dốt vô dụng, nói ông ta lại có thể đưa tương lai của Hoa Kỳ giao cho một cô gái mười mấy tuổi chuyện gì cũng không biết. Nói thật lòng, trong lòng Lam Tư Pháp cũng rất khó chịu, nhưng mà ông nhất định phải nhẫn nhịn. Bởi vì sau khi ông có chiếu công cáo thiên hạ, Lạc Thiên Lăng đã gọi điện thoại cho ông nói: “Quốc vương đúng là không có hỏa nhãn kim tinh, không phân biệt được ai mới là trung thần, ai mới thật sự là gian thần, vì vậy quốc vương cần im lặng quan sát sự thay nổi này, càng là vào lúc này, những người có suy nghĩ có suy nghĩ xấu xa với hoàng thất của Hoa Kỳ sẽ càng không bỏ qua cơ hội!” Vì vậy, Lam Tư Pháp đối với việc con gái kế vị sau này có thể nhìn rõ phe đối lập, mới có thể diệt trừ tận gốc, ông chỉ có thể nhẫn nhịn. Cấm vệ quân vì để khống chế việc người dân công kích vào hoàng cung thậm chí còn chuẩn bị cả đạn cay, từng đoàn cùng nhau đứng song song thành bức tường. Còn vào lúc chập tối, Lạc Kiệt Hy thông qua bộ thông tin và truyền thông đưa ra một bản tuyên bố trực tiếp. Ông ta mang đồ vest chỉnh tề, trịnh trọng đứng dưới đèn chiếu rồi công nhận với mọi người: “Chiều hôm nay bản công cáo thiên hạ của quốc vương Hoa Kỳ làm tôi rất áy náy! Ai xem qua tin tức về tôi đều biết rằng, vào lúc 12 tuổi tôi đã có người mà tôi có tình cảm chân thành, cho đến bây giờ vẫn nhung nhớ không quên, còn về người này, mọi người đều đoán đúng rồi, là Nghê Tịch Nguyệt, đứng ở góc độ của một người đàn ông, tôi rất xấu hổ với bà ấy!” Lúc nói đến đây, khóe mắt của Lạc Kiệt Hy cũng đỏ hoe, dáng vẻ nhẫn nhịn thâm tình đó làm cho dân chúng của Ninh Quốc không ngừng thương xót. Cả thế giới đều thấy sự tiến bộ của Ninh Quốc, cho nên dân chúng của Ninh Quốc rất kính trọng Lạc Kiệt Hy và phu nhân Nguyệt Nha, trong lòng dân chúng, đến nằm mơ cũng hy vọng hai người họ có thể ở bên nhau. Còn dân chúng của Hoa Kỳ thì khác, kinh tế của Hoa Kỳ Quốc yếu kém, tầm nhìn của dân chúng vô cùng thiển cận, bọn họ cũng thích bới móc, thậm chí đa số đều không có lập trường riêng, dễ dàng bị xúi giục, đối với nhất cử nhất động của hoàng thất, họ không khoan dung giống như người dân của Ninh Quốc, bọn họ chỉ cần có chút không vừa ý là sẽ trách móc nặng nề. Thái độ bất đồng của dân chúng với hoàng thất phản ánh chính xác sự thống trị và quản lý của hoàng thất đối với đất nước là thành công hay thất bại. Lúc mọi người đang kích động đến mức đau tim bởi lời tỏ tình trực tiếp của Lạc Kiệt Hy thì ông ta lại đột nhiên nói một câu: “Tôi có lỗi với bà ấy, là bởi vì 20 năm trước, chúng tôi còn trẻ, khờ dại và sôi nổi, tôi không biết bà ấy đã mang thai đứa con của mình, còn bà ấy lại lựa chọn âm thầm sinh nó ra, những sự rối rắm trong chuyện này tôi không muốn nói nhiều nữa, cũng chính là lúc không lâu trước đây, cuối cùng tôi cũng tìm được con của tôi và Nghê Tịch Nguyệt, năm nay nó đã 26 tuổi rồi, còn cao hơn tôi, trí óc cũng linh hoạt hơn tôi, nó kế thừa sự lương thiện và chính trực của mẹ nó, nó làm tôi cảm thấy kiêu ngạo, nhưng cũng rất đau lòng.” Lạc Kiệt Hy bật khóc. Một quốc vương tốt được con dân yêu quý đang nói đến người phụ nữ ông yêu và con mình, đang bật khóc với sự áy náy của mình. Ông đưa tay chỉ lên trời rồi thề: “Trời đất chứng giám, Lạc Kiệt Hy tôi chỉ có một người phụ nữ là Nghê Tịch Nguyệt, tôi và bà ấy cũng chỉ có duy nhất một đứa con trai này! Tôi tin rằng trong tương lai, nếu vị thái tử được sinh ra từ sự kết hợp của chúng tôi kế thừa hoàng vị, Ninh Quốc sẽ càng phồn vinh và hưng thịnh hơn! Chiều nay quốc vương Hoa Kỳ Quốc đã tuyên cáo tìm được người kế thừa hoàng thất, trong lòng tôi cũng rất xúc động, còn bây giờ điều tôi muốn nói cho mọi người biết đó là con trai của tôi và Nghê Tịch Nguyệt, thái tử của Ninh Quốc, mấy hôm trước đã đích thân làm mồi nhử để đi vào hang cọp, phá được vụ vụng trộm thành lập quân đội của Mạc Ly Quốc đang ầm ĩ xôn xao.” Người dân ồ lên! Thì ra thái tử đã bắt đầu làm việc vì đất nước rồi? Thì ra chuyện đại hoàng tử Bạch Ly Mạt âm thầm thành lập quân đội là do thái tử Ninh Quốc của bọn họ giúp đỡ phá án sao? Lạc Kiệt Hy lại nói: “Hoa Kỳ và Ninh Quốc chúng ta tiếp giáp nhau, còn có chung tổ tiên, Hoa Kỳ bị bất cứ quốc gia nào thôn tính tiêu diệt thì Ninh Quốc cũng sẽ là môi hở răng lạnh, đạo lý này mọi người đều hiểu!” Nghe vậy, người dân đều càng vì thái tử mà cảm động hơn! Thái tử chính là vì Ninh Quốc. Ở trước TV, Lạc Thiên Lăng xem lâu nên mắt hơi đau, ông ta ngước lên liếc nhìn Yến Bắc: “Cái kịch bản của tin tức này là ai viết vậy?” Yến Bắc cười: “Tất nhiên là bộ thông tin và truyền thông nghĩ ra.” Lạc Kiệt Hy ở trước máy thu hình lại nói: “Quốc vương Hoa Kỳ vừa gửi điện cho tôi, người thừa kế lưu lạc bên ngoài của ông ấy, vị công chúa 18 tuổi đó với con trai tôi đã yêu nhau từ cái nhìn đầu tiên, ông ấy đồng ý nhường ngôi cho con gái mình, để con gái mình lấy Hoa Kỳ Quốc làm của hồi môn rồi gả cho Ninh Quốc chúng ta! Ông ấy chỉ hi vọng sau khi Hoa Kỳ có thể trở về sáp nhập với Ninh Quốc sẽ trở nên càng tốt đẹp hơn, lãnh thổ của Ninh Quốc chúng ta từ hôm đó sẽ vẹn toàn và thống nhất!” Lạc Kiệt Hy nói xong câu này thì tất cả mọi người dân Ninh Quốc đang ngồi trước TV đều reo hò sục sôi.