Truyện hôn là nghiện
Chương 347
Hôn Là Nghiện!
CHƯƠNG 348: HỐI TIẾC
Cố Duyên gật đầu: “Em sẽ không nói cho chị dâu biết, anh hai yên tâm.”
Đối diện với ánh mắt thâm thúy của mọi người, cô cắn chặt môi, can đảm nói: “Em nghĩ, người phụ nữ nào trong ngôi nhà này cũng có khả nghi, nhưng mợ chủ thì không. Hay là chúng ta viết tất cả tên lên giấy rồi tra từng cái một, còn có Thanh Ninh, cũng phải thêm vào! ”
“Em đang nói cái gì vậy?” Ánh mắt Trần Tín trầm xuống: “Đây đều là những chuyện mà anh hai và anh ba phải điều tra, một cô bé như em đừng can dự vào, cứ giả như mình không biết đi”.
“Em không nói bậy!”
Cố Duyên không phục, sợ rằng Trần Tín sẽ hung dữ với mình, vì vậy đã chạy bước nhỏ trốn sau lưng Tống Vĩnh Nhi để được bảo vệ.
Người núp phía sau, đầu lại thò ra ngoài, cô nói: “Trong bữa trưa, cậu Tư có hỏi qua Lăng Vân có đứa con nào không? mọi người thử nghĩ xem, ông nội của Thanh Ninh là tướng của Bộ Quốc phòng! Có lẽ Lăng Vân sớm đã đem con gái mình trà trộn vào và thay thế Thanh Ninh thật, tính cách tuy tiện và vô lo của Thanh Ninh đều là ngụy trang, là vì đánh cắp thông tin cho Lăng Vân! Đặc biệt là cô ấy sớm đã tiếp cận với cậu Tư từ lúc còn là học sinh, không phải nói lúc đó mọi người đều cười nhạo cậu Tư sao, cô ấy còn giúp cậu Tư đánh nhau? Có lẽ là cố ý làm vậy để lấy lòng tin! ”
“Em! Em đang nói bậy bạ gì đó!”
Trần Tín lo lắng, định đi tới kéo cô về.
Cô dùng Tống Vĩnh Nhi làm lá chắn, nhướng mày nói: “Em không có nói bậy! chuyện không có khả năng nhất chính là chuyện có khả năng xảy ra nhất! Không phải có câu nói nơi nguy hiểm nhất là nơi an toàn nhất sao? Thanh Ninh đáng nghi nhất!” ”
“Được rồi, Duyên Duyên.” Tống Vĩnh Nhi kéo cô lại, nhẹ nhàng nói: “Em đến cửa hàng với anh Nghê Chiến đi. Thực ra, Trần An nói đúng, ai cũng có khả nghi, chị cũng không ngoại lệ. Vì vậy, sự việc lần này chúng ta để tránh bị nghi ngờ , cứ để hai anh của em điều tra. ”
“Cậu Nghê nói hôm nay anh ấy sẽ không đến cửa hàng, còn nhờ em giúp anh ấy làm sổ tài khoản điện tử. Em vừa làm xong.”
“Vậy thì xuống dưới đi.”
Cố Duyên lắc lắc đầu, có chút tức giận nhìn Trần Tín nói: “Vì mỹ nhân dễ hư việc! Anh ba, anh tự cẩn thận!”
Trần Tín: “…”
Lười quan tâm đến cô, Trần Tín xoay người đi xuống lầu.
Cố Duyên nhìn bóng lưng của anh, lắc đầu liên tục: “Dù gì em cũng là một Thượng Tư chính tứ phẩm, các anh lại không tin chỉ số thông minh của em.”
“Những gì em nói làm rối khả năng phán đoán của bọn anh, khiến bọn anh nghi ngờ Thanh Ninh, em cũng rất đáng nghi đó.” Trần An bước tới, tránh khỏi Tống Vĩnh Nhi, nắm cổ áo sau của Cố Duyên, nhấc cô sang một bên như nhắc gà con: “Cậu Tư, mợ chủ, mời đi xuống ăn sáng trước.”
Đây thực sự là một ngày không mấy tốt đẹp.
Chẳng bao lâu sau, Trần An và Trần Tín bắt đầu không ngừng lục tung mọi cảnh trong camera an ninh của biệt thự, camera trong ngôi nhà này không hề có góc chết, nói cách khác, chỉ cần có kẻ khả nghi đến gần, nhất định sẽ bị phát hiện.
Nhưng sau một ngày điều tra tỉ mỉ, hai anh em đã phát hiện ra một điều khiến người khác hối tiếc.
Vì Lăng Ngạo và những người khác đang ở Đức nên ngay cả người giúp việc trong phòng nuôi mèo cũng cho nghỉ việc, trong nhà ngoại trừ Cố Duyên và Khúc Thi Văn, thì không còn ai khác!
Nói cách khác, không có người ngoài nào lẻn vào nhà, theo dõi camera, tìm hiểu mọi việc trong nhà, rồi bí mật báo tin được!
Tên gián điệp này không lẻn vào, hắn là một tên nội gián thực sự!
Xem ra, không chỉ Khúc Thi Văn và Cố Duyên, chỉ cần là những người sống trong ngôi nhà này đều bị nghi ngờ!
Hai anh em Trần An nhìn nhau, cả hai từ ánh mắt của họ biết rằng họ không có vấn đề!
Trần An lại nói: “anh biết anh nói lời này, em có thể cho rằng anh bao che khuyết điểm, nhưng Thi cùng chúng ta lớn lên, đến hôm nay nếu còn không nhận ra em ấy, chẳng lẽ em, anh và cậu Tư đều bị mù sao?”
Trần Tín trong lòng nghiêm túc nghĩ, gật đầu nói:đọc full hôn là nghiện tại truyen.one “Em cũng chắc chắn chị dâu không có vấn đề gì.”
“Cậu Nghê cũng tuyệt đối không thể.”
“Đúng, Cậu Nghê sẽ không có vấn đề gì.”
“Thanh Ninh thì chưa xác định.”
“…” Trần Tín cảm thấy khó chịu, nhưng vẫn là nghiến răng nói: “Ừ, Thanh Ninh chưa xác định.”
“Mợ chủ cũng không có vấn đề.” Trần An suy nghĩ một chút rồi nói: “Cậu tư nói đúng, lúc ở cống ngầm, anh quay lại định giết Bạch Ly Mạt, nhưng lại bị Bạch Ly Mạt bắt, nếu mợ chủ thật sự có vấn đề, sẽ không liều mình để cứu mạng anh. ”
“Liệu mợ chủ có phải là con gái của Lăng Vân không?”
“Không thể nào. Bởi vì trước đó nhà họ Lăng muốn kết hôn với mợ chủ, Lăng Vân làm sao có thể để con gái mình gả vào nhà họ Lăng, gả cho anh em họ của mình?”
Trần Tín cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm: “Ừ, mợ chủ cũng không có vấn đề.”
“Còn lại Duyên Duyên.”
“Hả.” Trần Tín khó xử liếc nhìn Trần An: “Em gái làm sao lại có vấn đề được?”
Ánh mắt Trần An cũng có phần ý tứ: “Chính vì lẽ đó mà Duyên Duyên và Thanh Ninh là đáng nghi nhất. Một người là con gái của người thân cận với hoàng đế, một người là cháu gái của tướng quân Bộ Quốc phòng. Nếu Lăng Vân có con gái, hoán đổi với Duyên Duyên và Thanh Ninh, là cách thích hợp nhất. ”
Trần Tín đột nhiên im lặng.
Một lúc sau, anh có vẻ hạ quyết tâm: “Em sẽ quan sát Thanh Ninh. Về phần Duyên Duyên, tốt hơn là nên thông báo cho cậu Nghê. cậu Nghê là bạn trai của em ấy, họ luôn ra vào có đôi, cậu Nghê quan sát sẽ thuận lợi hơn chúng ta rất nhiều. ”
Trần An gật đầu đồng ý.Truy cập truyen.one đọc full nhé.
Một bên là em gái, một bên là em dâu, bất luận là người nào có vấn đề, đều là tổn thương không nhỏ đối với bọn họ.
Nếu Cố Duyên là nội gián, thì cha mẹ sẽ không thể chấp nhận một người em gái có vấn đề được, mà tình yêu của cậu Nghê vừa chớm nở cũng vội tàn.
Nếu Thanh Ninh là nội gián, Trần Tín vừa rơi vào lưới tình, gia đình của tướng quân Kiều Trạm Đông chắc chắn sẽ rất đau buồn.
Câu trả lời chỉ có thể lật mở từng chút.
**********
Truyen.one xin giới thiệu tới bạn đọc truyện
Sủng Vợ Lên Trời
**********
Lăng Ngạo biết rằng Trần An và những người khác phải kiểm tra từng người một, sợ rằng Tống Vĩnh Nhi sẽ chịu uỷ khuất, vì vậy anh đã trực tiếp làm việc trong phòng đọc sách thay vì đến hậu cung.
Tống Vĩnh Nhi biết sự bảo hộ của anh đối với cô, cười nhẹ nói với anh: “Được rồi, em biết bản thân không có vấn đề, cho nên anh không cần lo lắng.”
Nhìn vào đôi mắt long lanh của người nhỏ bé trước mặt, nụ cười tràn đầy ngay thẳng và tươi sáng, khóe miệng Lăng Ngạo dần cong lên, tâm trạng không tốt sau khi dậy sớm cũng khá lên.
Một bức thư nhạt mực, viết lên một khoảng thời gian êm đẹp.
Tống Vĩnh Nhi bị kích thích bởi mấy chữ “trời sinh một đôi”, bèn muốn học cách múa bút đề văn.
Khúc Thi Văn vội vàng lấy ra mực Huy đã cất giữ nhiều năm trong phòng sách, Cố Duyên cẩn thận mài giúp, một dãy giá bút chưa từng được sử dụng, treo những chiếc bút đủ màu sắc, được đặt lên bàn một cách vô cùng khí thế.
Nét bút miết nhẹ, giấy Tuyên trải phẳng.
Đầu ngón tay trắng nõn thuận theo giá bút vuốt xuống, Tống Vĩnh Nhi thử chọn một cây.
Cách đó vài mét, cái đầu đẹp trai của Lăng Ngạo hơi nghiêng, nhướng mày từ sau, nói: “Nếu là người mới bắt đầu, không cần thô như vậy, hiện tại em vẫn chưa thể viết ra được cái khí thế đó đâu!”
Tống Vĩnh Nhi trừng mắt với anh: “Anh làm việc của anh đi ! Mặc kệ em!”
Truyện khác cùng thể loại
209 chương
31 chương
42 chương
99 chương
78 chương
138 chương