~ Con định nói chuyện này với Augustine tiên sinh như thế nào ~ “Em phải tham dự bữa tiệc này đúng không?” Dạ Phong Vũ đưa áo khoác cho anh. “Đương nhiên cần.” Augustine sửa sang lại quần áo, kéo người vào trong lòng, “Không chỉ có em, còn cả Leon tiên sinh và Kate phu nhân.” “Nhưng như vậy rất kì quái.” Dạ Phong Vũ thẳng thắn, “Em chỉ là một diễn viên nhỏ vô danh.” “Đừng lo, sẽ không có truyền thông đến quấy rầy em.” Augustine vỗ cậu, “Huống hồ đây là tiệc sinh nhật của Phillip, nếu em từ chối tham dự, nó sẽ rất thất vọng.” Phillip đứng ở cửa, phối hợp ôm ngực: “A!” Dạ Phong Vũ: “……” “Anh sẽ về sớm.” Augustine hôn hai má cậu. Dạ Phong Vũ gật đầu, nhìn anh đi ra khỏi phòng ăn. “Còn mười lăm phút nữa cuộc họp sẽ bắt đầu.” Phillip cười tươi rói, “Nắm bắt thời gian phi thường tốt.” “Phía Benral con bên kia, có… động tĩnh gì không?” Augustine vừa đi vừa hỏi, “Về thân phận người đến viếng thăm.” “Đã điều tra ra rồi, chính xác là đến từ nam Thái Bình Dương, có điều chỉ là một thương nhân đá quý bình thường.” Phillip nói, “Mặc kệ là tổ chức lính đánh thuê hay là buôn lậu vũ khí thuốc phiện, gần như đều không liên quan đến hắn.” “Mục đích tìm Bernal con là gì?” Augustine tiếp tục hỏi. “Theo như Bernal con tự mình nói, là vì hợp tác buôn đá quý.” Phillip buông tay, “Sau vụ án Bernal năm đó, gia tộc này hoàn toàn xuống dốc, tiếp xúc loại thương nhân đá quý cấp thấp này cũng không bất ngờ.” Augustine khẽ nhíu mày. “Đương nhiên, hết thảy chỉ là bề ngoài, thương nhân đá quý này nhất định có vấn đề.” Phillip giúp anh mở cửa xe, “Nhưng muốn điều tra rõ ràng, còn cần một chút thời gian.” “Hai ngày nữa là tiệc sinh nhật của mày.” Augustine nói. “Cảm tạ anh còn nhớ rõ chuyện đó.” Phillip lệ nóng doanh tròng, thâm tình xoay người nhìn anh trai. “Có từng nghĩ tới chưa, có thể xảy ra nhiễu loạn?” Augustine hỏi. Phillip sửng sốt. “Người ra vào lâu đài sẽ rất nhiều, còn rất phức tạp.” Augustine nói, “Lái xe, trợ lý, giúp việc, cùng với đủ loại nhân viên đi theo khác, cho dù là hệ thống an ninh nghiêm mật nhất, cũng không có cách nào nhất nhất xác nhận thân phận bọn họ.” “Bernal con sẽ có gan gây rối tại lâu đài sao?” Phillip hơi nghi ngờ đối với chuyện này. “Hắn không dám, không có nghĩa là người còn lại không dám.” Augustine nói, “Tuy chưa tiếp xúc qua, nhưng chắc mày không xa lạ với tổ chức lính đánh thuê, chúng có thể vì tiền mà làm bất cứ chuyện gì.” “Vậy tiếp theo phải làm gì bây giờ?” Phillip hỏi, “Thiệp mờ và vé máy bay đã phát hết rồi, thu hồi lại có lẽ không hợp lý.” “Chỉ là nhắc nhở, bữa tiệc của mày sẽ không hủy bỏ.” Augustine nói, “Chẳng qua là phải trăm phần trăm cam đoan an toàn.” Phillip gật đầu, xoay người cài dây an toàn, vẻ mặt nghiêm túc hiếm thấy. Nếu để Trình Hạ nhìn thấy, nhất định sẽ nghĩ là anh ta bị cái gì đập phải. “Anh muốn đi đâu?” Trong lâu đài, Kate phu nhân gọi Leon tiên sinh đang chuẩn bị lén lút ra ngoài. “Đi săn với Oliver tiên sinh.” Leon tiên sinh dừng chân. “Không được đi.” Kate phu nhân ra lệnh. Leon tiên sinh tan nát cõi lòng: “Vì sao?” “Cuối tuần sẽ có một bữa tiệc, mà chúng ta còn chưa chuẩn bị quà sinh nhật cho Phillip tiên sinh.” Kate phu nhân nói, “Anh có thể đi với Trình Hạ ra ngoài.” Lí do thật đúng lúc, Leon tiên sinh đành phải hủy bỏ chuyến đi săn này, ngồi xe với Trình Hạ đi tới nhà sách. “Vì sao lại muốn đến đây?” Leon tiên sinh hỏi. “Đương nhiên là để chuẩn bị quà.” Trình Hạ trả lời. “Chỉ tặng một quyển sách?” Leon tiên sinh không đồng ý, “Chúng ta có thể chuẩn bị một chai rượu.” “Nhưng Augustine sở hữu hầm rượu lớn nhất châu Âu.” Trình Hạ ôm một quyển tiểu sử, bỏ vào xe đẩy. “Phỏng vấn Augustine?” Leon tiên sinh cầm lên, dùng giọng điệu như thấy quỷ mà hỏi, “Muốn lấy cái này làm quà sinh nhật?” “Đương nhiên không phải.” Đáy mắt Trình Hạ lóe ra ánh sáng sùng bái, “Đây là con muốn xem, con là fan của Augustine tiên sinh.” “Thẳng thắn mà nói, ta cảm thấy cậu ta hơi kì quặc.” Leon tiên sinh hạ giọng, dùng khuỷu tay huých huých đứa cháu, “Con xác định cậu ta bình thường…. ờ, ý ta là, là con người?” “Đương nhiên.” Trình Hạ nhiệt tình kéo ông đi về quầy thu ngân, “Chúng ta có thể tìm một quán cà phê, sau đó cùng đọc quyển sách này.” “Nhưng ta không có hứng thú.” Leon tiên sinh lập tức từ chối. Chuột chũi nhỏ thi triển dính người đại pháp, cường ngạnh kéo dượng lên xe. Đây chính là nhiệm vụ của dì, nhất định phải hoàn thành! Huống hồ nếu phải ca ngợi Augustine tiên sinh, mình là lựa chọn tốt nhất! Buổi chiều mùa thu thật thanh thản, mọi người đều đang nghỉ ngơi, trong lâu đài cũng rất yên tĩnh. Dạ Phong Vũ tựa vào xích đu, tiện tay lật một quyển tạp chí, cảm thấy hơi buồn ngủ, vừa định đi vào mộng đẹp, Lương Hạo đã bất ngờ gọi điện thoại đến. “Xem ra thời gian này cậu thật sự rất nhàn nhã.” Nghe giọng điệu lười biếng biếng của cậu, Lương Hạo trêu chọc. “Không cần phải nói với tôi lại có công việc.” Dạ Phong Vũ xoay thắt lưng ngồi dậy. “Cậu là nghệ sĩ, có việc là chuyện tốt.” Lương Hạo nhắc nhở. “Cho nên?” Dạ Phong Vũ cười. “Tôi biết kì nghỉ của cậu chưa kết thúc, Nghiêm tổng cũng nói cho cậu thời gian tự do vô hạn, nhưng làm ơn, đầu tháng sau làm ơn trở về một chuyến.” Lương Hạo, “Phim điện ảnh sẽ công chiếu toàn quốc trong dịp Tết Nguyên đán, trước đó có mấy buổi phỏng vấn, gần nhất là buổi tuyên truyền tạo hình lần thứ hai, cậu là nam chính, tốt nhất đừng vắng mặt.” “Không thành vấn đề.” Dạ Phong Vũ xốc thảm bạc lên người, “Gửi lịch trình cho Hạ Hạ là được, tôi sẽ về đúng lịch.” “Đang gọi điện thoại với ai thế?” Kate phu nhân bê nước trái cây và món ngọt đi tới. “Lương Hạo, nói đầu tháng sau có thể con phải về làm việc một thời gian.” Dạ Phong Vũ cầm bánh quy nhỏ trong đĩa lên. “Nghe có vẻ là một cơ hội rất tốt.” Kate phu nhân nói. “Cơ hội gì tốt?” Dạ Phong Vũ khó hiểu. “Cơ hội để cho một đôi tình nhân cuồng nhiệt tách ra.” Kate phu nhân trả lời. Dạ Phong Vũ ngừng tay: “Nghe có vẻ như mẹ lại có ý tưởng mới.” “Không phải mẹ, mà là Augustine tiên sinh.” Kate phu nhân buông tay, “Cậu ta nhất định sẽ không đồng ý cho con đi.” “Nhưng đây là công việc của con, hơn nữa con phải có trách nhiệm với đoàn phim.” Dạ Phong Vũ vỗ vụn bánh quy trên tay xuống, “Lần sau có thể đổi thành vị bơ.” “Cho nên con định nói với Augustine tiên sinh thế nào?” Kate phu nhân hỏi. “Còn chưa nghĩ xong.” Dạ Phong Vũ lắc đầu, tiếp tục chọn bánh quy ăn. “Hiện tại nhìn con hoàn toàn chính là phiên bản của ba con.” Kate phu nhân nhìn cậu. Dạ Phong Vũ bình tĩnh nhìn bà: “Căn cứ kinh nghiệm hơn hai mươi năm của con, những lời này hẳn không phải là khích lệ.” “Lúc con yêu đương, thật sự là ngốc ngếch đáng yêu.” Kate phu nhân dùng ánh mắt hơi thất vọng nhưng lại phi thường phi thường hiền hòa nhìn cậu. “Đột nhiên con nhớ ra còn có việc.” Dạ Phong Vũ bỏ thảm ra đứng lên. “Ngồi xuống.” Kate phu nhân mỉm cười, “Nếu không mẹ liền nói với Augustine tiên sinh, ngày hôm qua thật ra là con giả ốm, bác sĩ gia đình có thể chứng minh.” Dạ Phong Vũ: “…….” Rõ ràng đó là ý tưởng của mẹ! “Đừng quên, trong thân thể của con có một nửa gen đến từ cha con.” Đáy mắt Kate phu nhân tràn ngập đồng tình. “Cho nên vĩnh viễn cũng không phải là đối thủ của mẹ.” Dạ Phong Vũ ngoan ngoãn ngồi lại, tự giác nói nốt nửa câu sau. “Rất vui vì con có thể có loại giác ngộ này.” Kate phu nhân đưa cho cậu một ly cam ép. “Cho nên tiếp theo phải nói chuyện gì?” Dạ Phong Vũ hỏi. “Về vị Catherine tiểu thư tôn quý kia.” Kate phu nhân nói, “Nghe nói cô ấy cũng sẽ xuất hiện tại buổi tiệc hôm đó.” “Mẹ thật sự biết rất nhiều chuyện.” Dạ Phong Vũ đau đầu. “Trước đó mẹ cũng không cảm thấy hứng thú.” Kate phu nhân nói, “Nhưng con đã muốn thách thức cao độ Augustine tiên sinh, mẹ đành phải làm gì đó cho tiểu Cookie đáng yêu của mẹ.” “Ngay cả Augustine cũng thừa nhận, Catherine là công chúa, xinh đẹp cao quý mà lại tao nhã, chỉ là hơi bướng bỉnh quá đáng.” Dạ Phong Vũ nói, “Con rất thưởng thức cô ấy.” “Nhưng bởi vì mối tình thầm kín này tồn tại, con vĩnh viễn không có cách nào làm bạn với cô ấy.” Kate phu nhân nói, “Cho dù cuối cùng con chia tay với Augustine, kết quả cũng không có gì thay đổi.” “Con chưa từng nghĩ đến chuyện này.” Dạ Phong Vũ lắc đầu. “Không phải là con chưa nghĩ tới, mà là không muốn nghĩ tới.” Kate phu nhân vỗ đầu cậu, “Trốn tránh trừ Augustine, còn có chính con.” Dạ Phong Vũ trầm mặc. “Khi giải quyết những việc khác, hành vi của con so với bây giờ như là hai người khác nhau.” Kate phu nhân thở dài, “Xem ra thật sự thích cậu ấy.” MOKA đuổi theo mèo béo, cùng nhau vui vẻ chạy trên bãi cỏ, dự định đi thăm Simba trong lồng sắt, còn có Elizabeth trong tủ. “Không chỉ có Catherine, nếu chuyện tình này vẫn luôn được giữ bí mật, con sẽ còn mất đi rất nhiều thứ.” Kate phu nhân ngồi bên cạnh cậu, “Có lẽ bây giờ cảm thấy không sao, nhưng dần dần cứ mất đi, đến lúc con không thể chịu đựng được nữa, cuối cùng sẽ lựa chọn buông tay.” Dạ Phong Vũ không nói gì, chỉ có lệ cười cười. “Trầm mặc không thể giải quyết vấn đề.” Kate phu nhân nói, “Nếu con chỉ mê luyến cảm giác trên giường với cậu ta, mẹ đương nhiên sẽ không nhúng tay vào chuyện này, nhưng nếu là trái tim thì khác.” Dạ Phong Vũ: “….” “Thật sự không cần giúp đỡ sao?” Kate phu nhân vươn tay phải, “Mẹ con có rất nhiều kinh nghiệm yêu đương, còn rất cẩn thận và miễn phí.” Khóe miệng Dạ Phong Vũ nhếch lên: “Ba con biết chuyện này không?” Kate phu nhân tiếp tục duy trì tư thế. Sau một lát, Dạ Phong Vũ yên lặng đập tay với bà. “OK, thỏa thuận.” Kate phu nhân phi thường hài lòng, “Mẹ cam đoan chỉ với một thời gian ngắn, Augustine tiên sinh có thể dùng đến sân cầu hôn ở lưu vực Amazon.” Dạ Phong Vũ sửng sốt: “Làm thế nào mà ngay cả cái này cũng biết.” “Mẹ con biết mọi thứ.” Kate phu nhân cười hiền lành, giơ tay vỗ đầu tiểu Cookie, “Cho nên ngàn vạn lần đừng có ý đồ chống đối bà ấy.”