Thực Hồn Đồ
Chương 1
Edit: meomoon86Quạt trên đỉnh đầu hữu khí vô lực chuyển động, tại đây đang là mùa hè nóng bức nên dường như một chút tác dụng cũng không có, lúc này Tống Quân ngồi ở trên ghế sa lon, nhìn thấy ánh sáng bên ngoài cửa sổ sáng ngời, lại có cảm giác độ ấm thân thể một chút lại một chút tăng trở lại.
Đây là trước một ngày hắn đến hệ pháp y trường C, chính xác mà nói cũng không phải là trình báo nhập học, bởi vì hiện tại mới tới đầu tháng bảy, trường học chính thức trình báo nhập học là vào tháng chín. Nhưng là hắn nhận được điện thoại trước của giáo sư để cho hắn trước tiên đến trường học trình báo nhập học, bởi vì muốn an bài hắn bắt đầu làm thí nghiệm.
Lúc ấy Tống Quân xấu hổ không biết mở miệng, kỳ thật khi hắn nhận được phong thư thông báo trúng tuyển có thư bên trong kèm theo nói mới không cần ở trước tháng chín trình báo nhập học, bởi vì nghiên cứu sinh còn ở lại lâu, tới quá sớm sẽ không có cách nào sắp xếp chỗ cư trú. Nhưng chính giáo sư yêu cầu hắn thì hắn lại xấu hổ nên không dám cự tuyệt, kết quả là ngày hôm nay khi tìm đến khu vực quản lý kí túc xá, quả nhiên là nói cho hắn biết không có biện pháp ở trước ký túc xá, nói hắn chính mình nghĩ biện pháp, hoặc là đi thuê phòng để ở.
Tống Quân nào có nhiều tiền như vậy ở bên ngoài tìm phòng cho thuê để ở, hắn không nghĩ ra biện pháp nào tốt, vì thế đành phải tìm giáo sư giúp hắn nghĩ biện pháp.
Tống Quân kỳ thật đối với cái này không chuyên nghiệp không quen biết, hắn chỉ là đối với học viện y học C hướng tới ghi danh nghiên cứu sinh, mà bởi vì khoa chính quy không phải y học chuyên nghiệp, cho nên không có kê khai lâm sàng. Ở trình báo nhập học phía trước, hắn giải quyết chọn lựa hướng nghiên cứu di truyền học, biết rằng kỳ thực chính là xem xét DNA hay còn gọi là vật chứng pháp y, vì thế liền không có quá nhiều tâm lý gặp nhiều chướng ngại. Thế nhưng vào thời điểm đầu tiên khi bước vào xem xét pháp y, vẫn là nhịn không được cảm thấy có chút lạnh.
Tòa nhà này tổng cộng có mười bốn tầng, kiến trúc của tất cả phòng đều quay về một hình, khi hắn tiến vào tầng một, ngay từ đầu tìm không thấy thang máy, vì thế đi vòng một vòng qua hành lang, phát hiện hàng lang chỉ có một đường chỉ giới hướng Đông Nam tây xám, hai bên hành lang đều có phòng, mà phương Bắc thì không có hành lang, dọc theo hành lang đều theo thứ tự hai cánh cửa với đồ vật này nọ, Tống Quân chú ý tới đường trước hai cánh cửa thẻ phòng giải phẫu, hai cánh cửa đại khái là tương thông, cả phía Bắc chính là một gian lớn phòng giải phẫu.
Bất quá thời điểm hắn đến phòng giải phẫu đang đóng cửa, cũng không có người, nhưng mặc dù là như thế, hắn vẫn là hoảng sợ, vội vội vàng vàng phản ứng, cuối cùng là tự mình tìm đường quay về thang máy cùng thang bộ.
Giữa thang máy và thang bộ gần sát một chỗ, bởi vì tầng chính ở giữa, bị bốn phương tám hướng là phòng cùng hành lang bao vây lại, cho nên hoàn toàn không ra ánh sáng, chỉ có thể dựa vào đèn điện đủ chiếu sáng, một khi tắt đèn sẽ là hoàn toàn một mảnh tối đen.
Có lẽ là bởi vì nghỉ hè, thang máy đưa Tống Quân đến tầng năm, tìm được văn phòng của giáo sư, dọc theo đường đi đều không gặp được người khác, hắn cảm thấy sau lưng có chút phát lạnh, thẳng đến khi hắn tiến vào bên trong văn phòng, hắn mới cảm nhận được ánh sáng bên ngoài sáng ngời.
Nhưng mà từ khi hắn bước vào, giáo sư của hắn một mực liền gọi điện thoại, còn chưa kịp tiếp đón hắn.
Giáo sư của Tống Quân là một phụ nữ, trình độ học thuật không thể hoài nghi, nhưng là nữ giáo sư nên luôn tránh không được đối với học trò yêu cầu càng nghiêm khắc hơn. Hơn nữa, Tống Quân là chàng trai tuổi đầu hai mươi, luôn luôn ngồi ở trong phòng làm việc của nữ giáo sư nghe điện thoại, hắn cảm thấy có chút xấu hổ.
Hắn ngồi trong chốc lát, hàn ý thối lui, lại bắt đầu cảm thấy được nóng bức. Hắn nhịn không được ngẩng đầu liếc mắt nhìn điều hòa trên tường, hắn không rõ vì cái gì vị giáo nữ này không có mở điều hòa thì không thể nào có tác dụng.
Một lúc lâu sau, giáo sư cuối cùng cũng sử dụng điện thoại xong, bắt đầu cùng Tống Quân nói chuyện.
Tống Quân đứng lên, khách khí kêu một tiếng: “Chu giáo sư.” Tiếp theo, hắn xuất ra thư tín của quản lý khu vực, nhờ đó lấy được thông tin vị này là phó giáo sư Chu Hoa Phùng Xuân.
Chu Hoa Phùng Xuân cau mày xem thư, lúc sau lại gọi cho quản lý khoa, sau thì lấy được kết quả giống với Tống Quân, hiện tại không có biện pháp an bài cho hắn ở ký túc xá.
Tống Quân đứng ở bên cạnh, nhỏ giọng nói: “Ta thuê không nổi phòng, tiền thuê nhà quá đắt.”
Học viện y học C là đại học lâu đời, nền tảng lại ở trung tâm chợ thành phố, phụ cận tiền thuê nhà không phải bình thường.
Chu Hoa Phùng Xuân nghe xong, nói: “Bọn ngươi xuống.”
Người là nàng gọi điện thoại gọi tới, hành lý của Tống Quân bây giờ còn gửi ở chỗ người gác cổng ở tầng một, không có đạo lý cấp người trở về. Hơn nữa nội dung thực nghiệm Chu Hoa Phùng Xuân đều đã sắp xếp xong xuôi, chỉ cần hiện tại Tống Quân bắt tay vào chuẩn bị.
Vì thế Chu Hoa Phùng Xuân lại gọi điện thoại cho học viên nghiên cứu sinh tới văn phòng.
Tống Quân nghe nàng hỏi: “Học viên chúng ta có phải hay không còn một người còn ngụ?”
….
“Ký túc xá có rảnh sao?”
….
“À, ta có một học viên trình báo nhập học, hiện tại ký túc xá nghiên cứu sinh của trường học không có biện pháp an bài, có thể an bài cho hắn một gian không?
…
“Tốt tốt, ta bảo hắn đi tìm ngươi, tốt, cảm ơn nhiều.”
Chu Hoa Phùng Xuân cúp điện thoại, đối với Tống quân nói: “Ta tìm cho ngươi một ký túc xá học viện bên này, bởi vì phòng học viện của mình, ngươi có thể tạm thời trước ở đó, đợi đến khi vào đầu tháng chín khai giảng, lại tới tìm quản lý kí túc xá của khoa là Tân An sắp xếp, ngươi xem thế nào?”
Tống Quân vội vàng nói: “Đương nhiên có thể”
Truyện khác cùng thể loại
198 chương
7 chương
10 chương
6 chương