Trường Kiếm Tương Tư
Chương 48 : Lấy răng chọi răng
Trong đại sảnh của Thái gia lại một lần nữa tụ tập những nhân vật chủ chốt của Vũ Nội thập nhị lệnh đang công cán ở Lương Châu.
Thành phần cũng gần giống như hôm qua, trừ Ưng Thiên Lý và Nhất Chưởng Kim Tiền Niệm Vô Thường.
Tám tên Hộ pháp cũng không có mặt.
Vẫn là Ngoại đường Đường chủ Lý Vân Phi ngồi ở dãy bàn chủ tọa, cất giọng trang nghiêm nói :
− Các vị đều biết rằng gần đây xuất hiện một hắc y quái khách hành động đơn độc, võ công rất cao cường mà đã có nhiều hoạt động chống đối lại bổn bang.
Điều đó mọi người từng nghe nói đến.
Lý Vân Phi dừng một lúc lại tiếp :
− Nếu không có biện pháp xử lý tên này thì Vũ Nội thập nhị lệnh sẽ bị uy hiếp nghiêm trọng, thậm chí tổ chức hùng mạnh của chúng ta có nguy cơ bị tiêu diệt.
Câu đó làm mọi người đều giật mình kinh sợ.
Mặc dù mấy ngày qua, tin tức về nhân vật bí ẩn đó truyền ra ngày một nhiều, và rất đáng lo ngại nhưng mọi người đều nghĩ rằng chỉ là một cá nhân chỉ có thể gây bất lợi cho một vài Phân đà, cùng lắm là một vài Lệnh Đàn mà thôi, có phải là thần thánh đâu mà đối phó nổi với hàng vạn người của Vũ Nội thập nhị lệnh với những cao thủ có võ công kiệt xuất như Tổng lệnh chủ Thiết Hải Đường hoặc Tổng lệnh chủ phu nhân Thẩm Ngạo Sương?
Thiết Mạnh Hùng hỏi :
− Có phải lão nhân gia nói về tên họ Tề không?
Lý Vân Phi đáp :
− Tính danh của người này còn chưa xác định. Việc này ta và Tô đường chủ đã điều tra suốt ba tháng nay. Nhưng hành tung của đối phương quá bí ẩn, thoắt ẩn thoắt hiện như chơi trò ú tim vậy. Mấy lần chúng ta gần giáp mặt nhưng hắn đã tránh đi một cách rất tài tình.
Khôn đường Đường chủ Nhạc Kỳ tiếp lời :
− Không sai. Không giấu gì các vị, lần này bổn tọa rời khỏi Tổng đàn, nhiệm vụ chủ yếu là điều tra hành tung người này. Còn việc xử lý Ưng Thiên Lý chỉ là việc thứ yếu mà thôi.
Y dừng một lúc lại nói tiếp :
− Tổng lệnh chủ hết sức quan tâm đến nhân vật này. Sau khi Cực Biên đà bị tiêu diệt và giải tán, lão nhân gia đã đích thân đến kiểm tra hiện trường.
− Thế ư?
Tô Vũ Đồng kêu lên đầy vẻ ngạc nhiên nói :
− Đích thân Tổng lệnh chủ tới kiểm tra hiện trường thật sao? Thế mà chúng ta chẳng ai biết gì cả.
Nhạc Kỳ làm ra vẻ quan trọng :
− Rất ít người biết việc này. Sau khi xem xét kỹ hiện trạng ở Cực Biên đà và thương tích của Đà chủ Hải Ô Chu Ba, Tổng lệnh chủ đã đi đến một kết luận hết sức đáng lo ngại...
Mấy người cùng hỏi :
− Kết luận thế nào?
Nhạc Kỳ chưa trả lời ngay mà đưa ra nhận xét :
− Cũng có thể Tổng lệnh chủ đã đánh giá đối phương quá cao...
Tô Vũ Đồng hỏi :
− Tổng lệnh chủ nói sao?
− Sau khi kiểm tra thương tích Chu Ba, Tổng lệnh chủ nói rằng hung thủ có võ công cao tuyệt, có thể nói vô địch thiên hạ.
Chúng nhân trong sảnh cùng Ồ. lên một tiếng đầy kinh ngạc.
Lý Vân Phi hỏi :
− Người đó dùng thủ pháp gì mà lợi hại như vậy?
Nhạc Kỳ đáp :
− Cái đó còn chưa rõ. Nhưng Tổng lệnh chủ nói rằng từ khi lập bang tới nay, đây là kình địch nguy hiểm và đáng sợ nhất, vì thế hết sức lo lắng. Sau đó lão nhân gia cùng phu nhân đã bế môn không tiếp khách để chú tâm luyện công nhằm đối phó với tên đó.
Thiết Mạnh Hùng kinh dị hỏi :
− Có phải hắn chính là tên Tề Thiên Hận không?
Nhạc Kỳ lắc đầu đáp :
− Cái đó thì không biết.
Rồi hỏi lại :
− Thiếu quân nói Tề Thiên Hận là ai?
Thiết Mạnh Hùng đáp :
− Gần đây ở Lương Châu xuất hiện một quái khách, hình như chỉ nhằm mục đích đối phó với chúng ta. Cát vệ sĩ suýt nữa mất mạng vì hắn.
− Có chuyện đó sao?
Nhạc Kỳ và Phong Lôi nhị lão đều lộ vẻ kinh ngạc.
Mọi ánh mắt nhất tề hướng sang một lão nhân bận lam y.
Người đó chính là Cát Thanh.
Hắn lộ vẻ lúng túng.
Mặc Vũ Nhạc Kỳ hỏi :
− Cát thị vệ. Chuyện xảy ra thế nào?
Trong Vũ Nội thập nhị lệnh, Tổng lệnh chủ Thiết Hải Đường đích thân tuyển chọn và huấn luyện một bọn vệ sĩ phân biệt thành ba loại dựa theo màu ly phục lam, vàng và xám.
Bọn vệ sĩ này võ công cao nhất bận lam y, chỉ có tám tên. Kế đó là hoàng y có bảy mươi hai tên và cuối cùng là xám y có một trăm linh tám tên.
Cát Thanh là một trong số tám tên lam y võ sĩ, lần này được phân công cùng đi theo Thiết gia huynh muội để bảo vệ hai người này tiến hành một nhiệm vụ quan trọng. Như vậy đủ biết Tổng lệnh chủ đã tín nhiệm hắn đến đâu.
Thế mà bất ngờ gặp Tề Thiên Hận bị đánh suýt nữa thì mất mạng, đó chẳng phải là điều rất đáng sợ?
Cát Thanh có ngoại hiệu là Nhân Diện Phật, là một trong những tên có võ công cao nhất trong số một trăm tám mươi tám tên võ sĩ được Thiết Hải Đường đích thân đào tạo, đương nhiên võ công không phải tầm thường.
Nghe Nhạc đường chủ hỏi, hắn đứng lên cúi mình đáp :
− Bẩm Đường chủ, ti chức biết tội, vì võ công kém người mà để nhục đến bổn bang...
Nhạc Kỳ xua tay nói :
− Ngươi hiểu sai ý bổn tọa rồi. Ta không có ý trách tội ngươi. Cứ đem sự tình kể rõ lại xem.
Nhân Diện Phật Cát Thanh nói :
− Hôm đó ti chức cùng hai vị huynh đệ ăn tối ở một phạn điếm là Tiểu Lương Châu. Trong điếm có một bọn nói năng vô lễ xúc phạm đến Tổng tọa nên ti chức cùng hai huynh đệ xuất thủ giáo huấn, không ngờ tên họ Tề tình cờ cũng ăn cơm ở đó, xuất thủ can thiệp. Thế là ti chức động thủ với hắn...
Tô Vũ Đồng hỏi :
− Sau đó thì sao?
Cát Thanh ngượng ngùng đáp :
− Võ công của tên họ Tề rất cao cường, ti chức không địch nổi bị đánh bại.
− Ngươi nhận ra hắn dùng loại võ công gì không?
− Võ công hắn rất kỳ bí, ti chức chưa từng gặp bao giờ.
Tô Vũ Đồng hoang mang hỏi :
− Có khả năng hắn chính là người đã tiêu diệt Cực Biên đà mà Nhạc đường chủ vừa nói tới không?
Nhạc Kỳ không đáp, nhìn Cát Thanh hỏi :
− Ngươi tả xem tướng mạo hắn thế nào?
− Người đó mặt như táo chín, mi rậm, trông rất vênh váo...
Nhạc Kỳ lắc đầu nói :
− Nếu vậy thì không đúng rồi.
Tô Vũ Đồng hỏi :
− Thế nào? Nhạc huynh nói rằng người xuất hiện ở Cực Biên đà còn là người khác nữa hay sao?
Nhạc Kỳ đáp :
− Ở Cực Biên đà, hung thủ chỉ giết một mình Đà chủ Chu Ba và đả thương bốn năm tên khác trong một chiêu giao thủ, sau đó giải tán Phân đà, vì thế không ít người chứng kiến. Theo lời chúng thì hung thủ là một thiếu niên rất tuấn tú, không giống như Cát vệ sĩ vừa mô tả.
Tô Vũ Đồng lo lắng nói :
− Chẳng lẽ có tới hai tên võ công cao cường như thế đều tập trung đối phó với chúng ta?
Nhạc Kỳ nhìn Cát Thanh hỏi :
− Ngươi cố nghĩ xem, võ công người đó có gì đặc biệt?
Nhân Diện Phật Cát Thanh lắc đầu đáp :
− Ti chức... thật không biết ra sao nữa...
Một người chợt lên tiếng :
− Tôi biết.
Mọi người đang ngạc nhiên nhìn lại, thấy người vừa nói không phải ai khác, chính là thiên kim ái nữ của Tổng lệnh chủ, Thiết Tiểu Vi.
Thiết Mạnh Hùng ngơ ngác hỏi :
− Tiểu muội nói gì thế?
Nhạc Kỳ hỏi tiếp :
− Chẳng lẽ cô nương từng gặp quái khách đó hay sao?
Thiết Tiểu Vi gật đầu đáp :
− Không sai. Không những gặp mà tôi còn động thủ với hắn nữa.
Thiết Mạnh Hùng sửng sốt hỏi :
− Có chuyện đó ư? Tại sao muội không nói gì với ta cả?
Nhạc Kỳ xua tay nói :
− Thôi thôi. Cái đó không quan trọng. Bây giờ cô nương kể lại tỉ mỉ hình dáng và võ công người đó xem có gì giống với quái khách đã xuất hiện ở Cực Biên đà không?
Thiết Tiểu Vi gật đầu đáp :
− Cát thị vệ vừa nói không sai. Võ công người đó vô cùng kỳ dị...
Tô Vũ Đồng sốt ruột hỏi :
− Kỳ dị thế nào?
− Hầu như xung quanh người đó luôn luôn có một tiềm lực rất mạnh, vừa nhiệt vừa hàn nên không thể tiếp cận được.
Nhạc Kỳ lại hỏi :
− Còn diện mạo thì sao?
Thiết Tiểu Vi đáp :
− Giống như Cát thị vệ vừa kể.
Nhạc Kỳ trầm ngâm nói :
− Xét về võ công thì điều Thiết cô nương vừa kể rất giống với mấy tên ở Cực Biên đà đã từng bị thương nói lại, nhưng diện mạo thì hoàn toàn khác. Theo chúng thì đó là một thiếu niên mới hăm bốn hăm lăm tuổi, diện mạo rất tuấn tú...
Tô Vũ Đồng chợt chen lời :
− Có khả năng hắn hóa trang không?
Thiết Tiểu Vi chợt kêu lên :
− Đúng thế. Tôi rất hoài nghi điều này. Giống như hắn mang mặt nạ hóa trang, nhưng làm rất tinh vi...
Tô Vũ Đồng gật đầu nói :
− Vậy thì đúng rồi. Rất có nhiều khả năng hai tên này chỉ là một...
Nhạc Kỳ hỏi :
− Nếu vậy Tô đường chủ định thế nào?
Tô Vũ Đồng nói :
− Còn thế nào nữa? Hắn đã có hành động phản kháng chúng ta, nhân tiện ở Lương Châu thế lực của chúng ta không ít, cứ tìm hắn diệt đi để trừ hậu họa.
Nhạc Kỳ trầm ngâm nói :
− Tô đường chủ nói vậy thì không sai. Nhưng việc này không dễ đâu. Nếu hắn chính là người đã xuất hiện ở Cực Biên đà, đến Tổng lệnh chủ còn phải bế môn luyện công để đối phó với hắn, chứng tỏ thân thủ quái khách kia lợi hại thế nào...
Thiết Mạnh Hùng nhìn Thiết Tiểu Vi hỏi :
− Muội đấu với hắn ra sao? Chẳng lẽ không thắng được?
Thiết Tiểu Vi thở dài đáp :
− Ngay cả đến gần hắn còn không được, nói gì đến chuyện thắng?
Thiết Mạnh Hùng lại hỏi :
− Nói như vậy, làm sao hắn lại để muội bình an trở về được?
Thiết Tiểu Vi chợt lộ vẻ trầm tư :
− Muội thật không hiểu sao hắn đã hạ thủ lưu tình đối với mình như thế?
Thiết Mạnh Hùng đứng bật lên, giận giữ nói :
− Tiểu tử này thật láo xược. Ta không tin hắn có tà công. Để xem hắn lợi hại đến đâu. Ngay tối nay ta sẽ tìm hắn để đấu một trận.
Nhạc Kỳ nói :
− Thiếu quân đừng nóng vội. Nếu người từng giao thủ với Cát thị vệ và Thiết cô nương với kẻ tiêu diệt Phân đà Cực Biên là một thì chẳng những võ công hắn rất cao cường mà ý đồ của hắn cũng rất thần bí. Cần phải điều tra xem vì sao hắn chống đối lại bổn bang.
Tô Vũ Đồng nhìn Cát Thanh hỏi :
− Hắn đến Lương Châu với mục đích gì ngươi có biết không?
Cát Thanh đáp :
− Hắn không nói rõ.
− Chẳng lẽ hắn không dặn gì ngươi sao?
Cát Thanh trở nên lúng túng :
− Hắn...
Nhạc Kỳ nghiêm giọng :
− Ngươi cứ nói rõ mọi việc xem.
Cát Thanh Dạ một tiếng nói :
− Hắn bảo ti chức nói với thiếu quân rằng hãy dừng ngay việc uy hiếp Kim Bảo Trai và...
Tới đó bỗng dừng bặt.
Nhạc Kỳ quát lên :
− Còn gì nữa?
Cát Thanh lại càng lúng túng :
− Hắn còn nói... còn nói... phải giải tán Vũ Nội thập nhị lệnh.
Toàn thể chúng nhân trong sảnh nghe vậy đều kinh ngạc.
Thiết Mạnh Hùng nghiến răng rít lên :
− Thật là cuồng ngạo. Để xem hắn có bản lĩnh bao nhiêu...
Mặc Vũ Nhạc Kỳ nói :
− Trước khi bổn tọa rời Tổng đàn, Tổng lệnh chủ dặn rằng lần này phải giải quyết dứt điểm việc Kim Bảo Trai. Bên cạnh đó, lão nhân gia còn cho hai chỉ thị quan trọng khác...
Lý Vân Phi hỏi :
− Chỉ thị gì?
− Lão nhân gia còn nghĩ đến tình nghĩa đối với cố nhân, dặn rằng tốt nhất là cố thu phục Tư Không Viễn về với bổn bang.
Thiết Mạnh Hùng lắc đầu nói :
− Chỉ sợ việc này không dễ đâu.
Nhạc Kỳ nói :
− Nếu vậy thì đành giải quyết cho gọn, đừng để tin tức truyền ra giang hồ.
Thiết Mạnh Hùng nói :
− Vãn bối cũng có ý định như thế. Nhưng võ công của tiểu tử này không thua gì đại sư huynh của hắn là Diệu Thủ Côn Lôn Ô Đại Dã nên không thể khinh thị được. Ngoài ra hắn còn là một kẻ đa mưu túc trí. Có một lần vãn bối định giết hắn nhưng bị hắn nói khích mà không hạ thủ được. Tuy thế vãn bối cũng dùng Biến Ảnh Chưởng đả thương một cánh tay. Chắc rằng vết thương đó chưa thể bình phục được ngay đâu.
Nhạc Kỳ nhíu mày nói :
− Đó là vì ngươi còn chưa có nhiều kinh nghiệm. Lẽ ra lúc đó nên giết hắn ngay thì sự việc bớt phiền phức hơn.
Thiết Mạnh Hùng đỏ mặt nói :
− Vãn bối thừa nhận có sai lầm. Nhưng... không ngờ đột nhiên xuất hiện tên họ Tề đó nhúng tay vào...
Truyện khác cùng thể loại
78 chương
29 chương
65 chương
43 chương
43 chương
21 chương