Trường học siêu quậy
Chương 1 : Có phải là...
Tại 1 ngôi nhà Vila thuộc đường XYZ...
"Xoảng" tiếng vỡ bát dĩa của Ngọc Nhi làm ra vang vọng khắp ngôi nhà... Quản gia của gia đình vội vã chạy tới
__ Tiểu thư, có chuyện gì vậy ?
__ À ko, ta vụng về làm vỡ cái dĩa ấy mà !
__ Nhưng... đây là dĩa mà bà chủ thích !
__ Chú cứ im lặng, đừng nói với mẹ ta là đc rồi !
__ Vâng !
Quản gia bước đến cạnh nó, vội dọn dép "mớ hỗn loạn" mà nó gây ra, còn nó thì hồn nhiên vô tư
Vài tiếng sau...
__ Ngọcccc Nhiiiii...
"Rầm" mẹ nó tức giận mở cửa phòng bước vào, còn nó thì đang cầm quyển sách, đôi mắt cứ nhìn vào sách mà ko nhìn mẹ nó
__ Dạ
__ Tại sao con dám làm vỡ cái dĩa của mẹ ?
__ Vỡ rồi thì mẹ mua cái khác là đc chứ gì !? Bên ngoài bán có thiếu gì đâu ?
__ Con... con... nếu mà con mà ko chừa cái tính kiêu ngạo thì mẹ sẽ chuyển trường con !
__ Dạ, m... mẹ nói gì cơ, con đang học tốt mà, với lại ko có gì khó khăn quá đâu mà đến nổi phải chuyển con đi !
__ Ko đến nổi nào mà ngày nào cũng có những lời than phiền từ các GV của trường, con làm mẹ cảm thấy thật hổ thẹn...
__ Vậy thì... tuỳ mẹ thôi, chứ con ko có ý kiến...
__ Con hãy nhớ lời mẹ nói đấy
Mẹ nó tức giận đóng cửa phòng lại, còn lại nó thì hồn nhiên vô tư như chưa có chuyện gì xảy ra cả...
Sáng thứ 2, tại trường học Hoàng Kim... Là ngôi trường có tiếng tăm lừng lẫy khắp thế giới, dành cho tầng lớp con nhà giàu vào học và cũng có tiêu chuẩn xuất sắc nhất thế giới...
Nó vẫn cứ đi học bình thường, làm những hoạt động thường làm như ngủ trong giờ học, cúp tiết...
Reng... Reng... tiếng chuông báo hết giờ học, nó ủ rũ ra về, vẻ mặt mệt mỏi, thấy con bạn mình như vậy, Hương chạy lại hỏi thăm
__ Này, sao hôm nay tui thấy bà mệt mỏi vậy ?
__ Ko mệt sao đc, hôm qua tui bị mẹ la cho 1 hơi vì tội làm vỡ cái dĩa mà mẹ thích... haizzzz
Nó thở dài làm con bạn càng lo lắng thêm
__ Như vậy thôi mà bà cũng mệt sao ?
__ Mẹ tui còn nói 1 chuyện nữa !
__ Chuyện gì ?
__ Nếu tui ko sửa đổi, mẹ sẽ cho tui chuyện trường !
__ Hả ?
1 giây
2 giây
3 giây...
__ CÁI GÌ ? MẸ BÀ SẼ CHUYỂN TRƯỜNG BÀ HẢ ?
Hương hét toáng lên làm mọi người xung quanh nhìn chằm chằm vào tụi nó... Sau 1 hồi ổn định, nó mới lên tiếng
__ Ừ !
__ Vậy bà bỏ tui lại 1 mình sao ?
__ Bà yên tâm đi, sẽ ko có vụ chuyển trường đâu, đừng lo !
Truyện khác cùng thể loại
17 chương
42 chương
58 chương
44 chương
42 chương
21 chương