Carter không muốn sống liều chết một trận, hiệu quả cũng rất rõ ràng. Toàn quân trở nên kích động, tất cả hùng thú trong đội quân đều kích động cường hóa, thao tác này cũng không tính là quá khó, nhưng rất mạo hiểm. Hùng thú sau khi cường hóa trở nên kích động, sức chiến đấu siêu phàm, lấy một địch mười vẫn dễ như chơi, nhưng sau khi kích động qua đi, thì tiến vào thời kỳ suy yếu, chỉ một tiểu thú cũng có thể đánh ngã. Cho nên mới nói, kích động cường hóa tình hình chung chỉ có một tiểu đội tiến hành, để đánh bất ngờ binh lực bên kia. Sau khi cường hóa qua đi thì thay một đội khác, cứ như vậy đến đội cuối cùng thì đội đầu đã nghỉ ngơi đủ. Nhưng nếu muốn cường hóa thì yêu cầu cần phải có đại lượng tài nguyên, dược vật dư thừa cùng với sự trấn an của á thú nhân, mà đây lại đang hành quân gấp rút, nên khó mà thực thi được. Bởi vậy Carter hành động lần này, đúng thật là đang liều mạng. Hoặc là thắng, hoặc là chết, hoàn toàn không có đường lui. Bất quá từ đó cũng chứng minh rằng, Carter quả thật không hổ là tù trưởng của bộ lạc cao cấp, điểm khí phách này vẫn phải có, tuy rằng nhìn qua thực mạo hiểm, nhưng đối phương chỉ có ba đại đội, mười so sánh với ba, bọn họ mà cho kích động cường hóa toàn quân, thì cứ như là một trăm so sánh với ba, không dám nói nháy mắt đột phá phòng vệ, nhưng chỉ cần cẩn thận, thì thời gian toàn quân kích động cường hóa mà đột phá vòng vây thì khẳng định không thành vấn đề gì! Chiếm lĩnh được tài nguyên, thì có thời gian để tu chỉnh lại đội ngũ, lợi dụng đại lượng tài nguyên cùng được vật dư thừa, lại cướp đoạt á thú nhân của đối phương, không chừng có thể đuổi kịp cước bộ trước đó của bộ lạc Yassin, xoay chuyển cục diện. Hắn đã suy tính rất tốt, nhưng đến khi thực hiện thao tác mới phát hiện, binh lính của bộ lạc Yassin đích thật là khối xương cứng! Mà Aleck lại là một tên chiến sĩ cường hãn vô cùng, cho dù không trở nên kích động cường hóa mà vẫn có thể cùng hùng thú cường hóa chiến đấu, vả lại còn lấy một địch ba mới đáng sợ, nếu như á thú nhân chuyên thuộc của y trưởng thành, có thể cường hóa, chắc chắn lực lượng rất kinh người. Carter không khỏi nghĩ đến, nếu là lần này có thể sống sót, hắn vô luận trả cái đại giới gì, đều phải đem á thú nhân chuyên thuộc của Aleck giết chết! Bởi vì hùng thú sau khi cường hóa thật sự hung mãnh, cho dù là Tần Mạc cũng phải bị chút thương tích, đương nhiên là bởi vì y lúc nào cũng muốn dẫn theo Thời Khanh bên cạnh, nếu y đồng ý đem á thú nhân của mình buông xuống, tự do chiến đấu thì chắc chắn sẽ không chút nào thương tích. Mà sau khi Thời Khanh tỉnh lại, nhìn thấy chính là cánh tay trái của Tần Mạc bị thương, máu tươi ồ ồ chảy ra, miệng vết thương xé rách huyết nhục bên ngoài, chỉ liếc mắt nhìn qua một cái thì cảm thấy trong lòng không khỏi đau đớn. Bất quá chút vết thương nhỏ này đối với Tần Mạc mà nói thật sự không đáng nhắc tới, nghe được âm thanh của Thời Khanh, y cũng chỉ bình tĩnh mà nói: “Không có việc gì.” Nhưng Thời Khanh thì vô luận như thế nào cũng không thể đem tầm mắt dịch khai. Theo lý thuyết, Tần Mạc tại thế giới của mình gặp rất nhiều đau khổ, những người đó tạo thành thương tổn trên người y so với bây giờ còn nhiều hơn nặng hơn gấp trăm lần. Lúc trước Thời Khanh cũng đã từng nổi giận đùng đùng, nhưng không giống lúc này, trái tim vừa đau đớn vừa xót xa. Cậu không cách nào miêu tả loại cảm giác này, thật giống như tinh thần cùng thân thể chia lìa , rõ ràng không ngừng mà tự nói với mình, chút thương tích này đối với Tần Mạc mà nói không tính cái gì. Y thậm chí không vì chút đau đớn này mà nhíu mày, bản thân mình cần gì phải lo lắng như vậy.[thương quá (╥ω╥`)] Nhưng cho dù có lặp đi lặp lại bao nhiêu lần, cậu cũng không thể nào đem hình ảnh đó buông xuống được! Mà Tần Mạc cũng không cách nào ở lâu trong này, bên ngoài cuộc chiến gay gắt, y vừa rồi tiến vào cũng chỉ để truyền đạt mệnh lệnh. Tuy rằng Carter đi bước này nhìn thì thấy có phần thắng, nhưng hắn lại sơ sót một trí mạng, nếu giờ phút này Tần Mạc đem tất cả quân đoàn bộ đội đang đánh lén lãnh địa bên kia triệu hồi về, thì chắc chắn khi quân đội Crow hết cường hóa, sẽ giống như là những con dê béo mập, chỉ còn con đường chết. Mặc dù không chiếm lĩnh được tài nguyên cùng lãnh địa thì như thế nào chứ, đội quân của bộ lạc Crow toàn bộ diệt vong, lãnh địa cùng tài nguyên còn không phải vật trong bàn tay sao? An bài công tác cho lính liên lạc xong, Tần Mạc lại nhanh chóng gia nhập chiến đấu, ba đại đội bên ngoài phải chịu áp lực quá lớn, bọn họ phải toàn lực thủ vệ, cố gắng chống đỡ đợi viện quân trở về! Y sờ sờ tiểu gấu trúc trước ngực, trấn an cậu: “Ngoan ngoãn, đừng lộn xộn.” Không đợi cho Thời Khanh đáp lại, y liền vọt vào cuộc chiến. Trong lòng Thời Khanh từng đợt chua xót, cậu bắt đầu hiểu rằng, đây chắc chắn là cảm giác mà thân thể này phát ra, bởi vì Aleck là hùng thú chuyên thuộc của cậu, tâm sinh lý của hai người như hai mà một, tựa như thời điểm dao động lúc trước, mãnh liệt đó dường như lan truyền sang cả hai người. Thời Khanh hít sâu một hơi, ý đồ đem cảm giác xa lạ này áp chế xuống, cậu không ngừng mà trấn an bản thân, Tần Mạc không có việc gì, Aleck không có việc gì, ai cũng không có việc gì, không cần lại lo lắng! Nhưng cảm xúc này rất kỳ quái, càng ngăn nó càng mạnh, càng không nghĩ thì càng xuất hiện, càng phiền phức nhưng càng lo lắng, trong lòng từng đợt đau xót, Thời Khanh chưa bao giờ có loại cảm giác này, quả thực muốn điên mất! Mà lúc này, lại có một con gấu chó chết tiệt đánh về phía Tần Mạc, bởi vì hình thể chênh lệch quá lớn, cứ như từ trên trời ập xuống, cho dù liệp báo nhanh nhẹn né tránh, nhưng móng vuốt của con gấu bự kia vẫn làm bị thương gò má y. Máu tươi tí tách rơi xuống, vừa đúng rơi trên mặt nhỏ của tiểu gấu trúc. Những giọt máu này giống như là nham thạch nóng chảy, nháy mắt kích phát phiền não vô tận trong nội tâm Thời Khanh bùng nổ. Cậu đã khống chế không nổi! Cũng không muốn khống chế! Cậu chính là lo lắng, chính là sốt ruột, chính là sợ hãi y bị thương! Có thể làm gì bây giờ? Mắt thấy một con cự hùng xáp tới, tiểu gấu trúc triệt để phẫn nộ, ánh mắt nhắm chặt, miệng há to, rống giận ra tiếng: “Cút! Cút ngay!” Bởi vì âm thanh gầm rú này, giọt máu tươi kia lấy tốc độ cực nhanh dung nhập vào thân thể cậu, nháy mắt thì biến mất không thấy tung tích. Thời Khanh cảm nhận có một cơn nóng rực từ đáy lòng dâng lên, tiếp theo đó thì cỗ khô nóng vừa xa lạ lại quen thuộc cũng ập tới. Cậu không bài xích, không cự tuyệt, tùy theo cỗ hận ý đến không thể đem thiêu trụi tất cả thổi quét qua toàn thân, ngay sau đó, cậu cảm giác được thân thể đang to ra. Thoát khỏi trói buộc, thiếu niên tóc trắng miêu nhĩ đứng trên mặt đất. Cậu có làn da trắng nõn, dáng người tinh tế, dung mạo sạch sẽ thanh tú, rõ ràng cùng với chiến trường tàn nhẫn tràn đầy huyết tinh này vô cùng không hợp, nhưng lại có một loại mỹ cảm quỷ dị. Cậu hoàn toàn không nhìn mọi thứ xung quanh, trong mắt chỉ có liệp báo tao nhã khí thế bức nhân bên người. Qùy một gối, cậu ôm lấy cái đầu thật lớn của liệp báo, ánh mắt nheo lại, mang theo thành kính cùng mê luyến không thể nào nói hết, giống như là hiến tế, hôn lên đó. Vào giờ khắc này, thời gian cứ như là dừng lại… Ngay sau đó, lấy cậu làm trung tâm, đột nhiên bạo khởi một cỗ khí tức hấp dẫn, quả thực làm người khác điên cuồng! Lần thứ ba dao động, thế nhưng tại thời khắc quỷ dị này mà xảy ra! Lần dao động này, phản ứng so với lần thứ hai là cùng loại, nhưng bất đồng chính là lần dao động thời kỳ phát dục cuối cùng, sau đó thì thành niên, cho nên bây giờ á thú nhân tản mát ra khí vị, chính là hướng toàn thế giới tuyên bố: ta thành niên! Đồng thời cũng quyến rũ hùng thú thành niên đến sở hữu, tìm kiếm xem có thể gặp một nửa hoàn mỹ còn lại hay không. Đây là năng lực mà thần thú ban cho, mỗi á thú nhân đều phải trải qua, là thần thú đang nói cho bọn họ biết, thời điểm này ngươi có thể thực hiện nghĩa vụ sinh tồn của mình . Bất quá á thú nhân phổ thông khí vị khi dao động cũng chỉ có thể ảnh hưởng đến hùng thú trong vòng 3m 4m, vả lại trình độ ảnh hưởng cũng không quá cao, chỉ là làm hùng thú độc thân hơi hơi nhộn nhạo mà thôi. Còn đối với hùng thú đã có bạn lữ, lại càng không có chút tác dụng nào. Cho nên căn bản không đến mức oanh động. Nhưng thân thể Thời Khanh… lại không giống người thường . Lần thứ hai dao động của cậu cơ hồ mê hoặc toàn bộ hùng thú trong bộ lạc, khí vị lần thứ ba dao động này, lại càng thêm mãnh liệt. Mà cậu chẳng biết lý do gì xuất hiện ở địa phương này, lại vào thời khắc này phát động! Cho dù là Tần Mạc, cũng không khỏi ngây ngẩn cả người. Khoảng cách giữa hai lần dao động là mười ngày, như thế nào lại nhanh như vậy? Ai cũng không có cách nào giải thích, cho dù là bản thân Thời Khanh, cũng căn bản không biết gì. Đầu tiên là hùng thú xung quanh Thời Khanh, bởi vì khí tức chí mạng này mà bắt đầu hành động chậm chạp, tinh thần hoảng hốt, bọn họ vô pháp cự tuyệt, không thể kháng cự, mùi vị kia quá tốt đẹp! Không chỉ vọt vào xoang mũi, mà còn xâm lấn thân thể qua từng lỗ chân lông, tiến vào trong tế bào, tạo thành chấn động khiến cho bọn họ cơ hồ mất đi quyền khống chế đối với thân thể của mình. Chỉ muốn trầm mê, chỉ muốn vĩnh viễn say ngủ trong đó. Mà sau đó, khí tức mê người này rất nhanh bắt đầu khuếch tán, lan tỏa toàn bộ chiến trường! Hoàn toàn hỗn loạn! Triệt để điên cuồng! Đây là một cuộc chiến đấu mà thú nhân đại lục từ trước tới nay chưa bao giờ gặp phải. Hùng thú độc thân hoàn toàn mất đi khống chế, mà hùng thú có bạn lữ cũng vô pháp chống cự. Nói tóm lại, bộ lạc Yassin thì may mắn, hùng thú của bọn họ không trở nên kích động, khí tức mê người này tuy rằng làm cho bọn họ thần trí không rõ, thậm chí cử chỉ điên cuồng, nhưng sẽ không tạo thành thương tổn gì. Mà bộ lạc Crow lại gặp xui xẻo lớn . Nguyên nhân do hùng thú trở thành kích động, là nhóm á thú nhân dùng tinh thần lực của mình để thúc ép hùng thú ngưng tụ lực lượng cường đại trong thân thể, do đó mới có thể cường hóa thân thể, tăng cường năng lực. Mà Thời Khanh tạo thành oanh động, đối bọn họ mà nói là chí mạng . Bởi vì quá hấp dẫn, không ai có thể cự tuyệt khí tức này quấy rầy tinh thần lực của á thú nhân bên trong cơ thể của bọn họ, từ đó tinh thần lực hỏng hóc, lực lượng ngưng tụ cũng thoát khỏi trói buộc, trở nên cuồng loạn hơn rất nhiều. Căn bản không cần chiến đấu nữa, bọn họ thậm chí còn không thể hành động, chỉ có thể bị động thừa nhận lực lượng mãnh liệt phản phệ tư bên trong ra ngoài. Chiến trường huyết vũ tinh phong, nháy mắt trở thành một trò khôi hài. Mười phút dao động đi qua, khí tức cuồng nhiệt từ từ lui tán, nhóm hùng thú bắt đầu khôi phục thần trí, ánh mắt đầu tiên là nhìn đến trung ương, chỉ có một nam nhân duy nhất đứng thẳng —— ôm á thú nhân chuyên thuộc của y. Hai tai và đuôi đều biến mất, dáng người tiêm gầy, dung mạo thanh tú trắng nõn, á thú nhân mê người này, rốt cục thành niên . Địch nhân đã sớm tan rã quân lính, trạng thái kích động cường hóa cũng biến mất, bọn họ giống như cá chết mà nằm ngửa trên mặt đất. Aleck quét mắt qua hùng thú phía sau, bọn họ hoảng hốt mà tỉnh táo lại, như ong vỡ tổ tiến lên, đem đám “cá chết” của bộ lạc Crow một lưới bắt hết. Đối mặt với quân địch kích động cường hóa, quân địch đông gấp ba mình, bọn họ thế nhưng không hề thương vong mà thắng lợi! Tuy rằng quá trình thật sự là ngoài ý muốn của mọi người, nhưng kết quả này cũng khiến cho mọi người mừng rỡ như điên. Thừa thế mà truy kích, nửa đường ngăn lại sĩ binh Yassin đang quay về, tập họp đánh thẳng vào quê nhà của quân địch, chiếm lĩnh tài nguyên và đồng thời cũng thành công cướp lấy lãnh địa bộ lạc của đối phương! Cứ như thế dễ dàng mà chiếm lĩnh được một bộ lạc cao cấp, làm cho toàn dân của bộ lạc Yassin sôi trào . Tên Aleck cùng IL, cơ hồ vang vọng toàn bộ thú nhân đại lục. Mà nhiệm vụ của Tần Mạc và Thời Khanh, cũng tại giờ phút này viên mãn hoàn thành. Trở lại không gian hệ thống, trong nháy mắt đó Tần Mạc ôm chặt eo nhỏ của thiếu niên, cúi người hạ xuống một nụ hôn cuồng nhiệt giống như mưa rền gió dữ. Thời Khanh còn không kịp cảm nhận được khung cảnh xung quanh thay đổi, đã bị động tiếp nhận nụ hôn cuồng nhiệt làm cho tâm thần người khác lay động này. Lúc đại não kịp thời tỉnh táo lại, thì thời điểm này thật sự không biết nên phản ứng làm sao. Một tin tức đột ngột vang lên trong đầu của cậu: “Mở ra nhiệm vụ tùy cơ: nhân sinh tồn bàn, có hướng kí chủ phát qua hay không?”