Trùng Sinh Nghịch Chuyển Tiên Đồ
Chương 216 : Huyết thống bị bại lộ
Sở dĩ nói là người quen nửa sống nửa chín cũng là có nguyên nhân, là kẻ chỉ gặp qua hai lần liền đã kết tử thù -- đương nhiên là đối phương đơn phương mang thù, Tư Lăng thì chưa từng để ở trong lòng, cho nên không phải nửa sống nửa chín thì là cái gì?
Tư Lăng nhìn lướt qua, lập tức đánh giá tình hình, sau đó phát hiện bản thân không có lý do gì sợ bọn họ, thậm chí hoàn toàn có năng lực nghiền áp bọn họ!
Hai bên giằng co là Ám Lưu Nguyệt có duyên hai lần gặp mặt và cũng đồng dạng có duyên gặp mặt hai lần là Hầu Thiên Các. Ám Lưu Nguyệt đại biểu Ma Giới, bên người mang theo vài đại tướng, trong đó có một tên là tu sĩ Nguyên Anh cầm liêm đao dài màu vàng. Hầu Thiên Các bên cạnh cũng trang bị thực đầy đủ, trong đó còn có thêm cả Liễu Tú, khiến cho thực lực hai bên khá tương xứng.
Đối với việc bọn Tư Lăng đột nhiên xuất hiện, bất kể là Ám Lưu Nguyệt hay Hầu Thiên Các thì đều giật mình. Kể ra thì bọn họ đều đã từng treo giải thưởng bắt hắn vào ba mươi năm trước, hai bên đều có thù với hắn, chỉ là hiện tại Nhân Ma đối lập, không có biện pháp kết thành một đội đánh hắn, kết quả cuối cùng tạo thành thế chân vạc tam quốc.
"Tư đạo hữu đã lâu không gặp." Liễu Tú phản ứng cực nhanh, tính toán tình thế trước mắt xong, lập tức nhoẻn miệng cười với nam nhân từng thân cận với mình. Nàng cũng không nhắc tới chuyện Tư Hàn khi đó đột nhiên chạy mất làm cho các nàng leo cây, vẻ mặt thờ ơ, ngạo khí cùng khả ái, ôn nhu nói: "Không biết Tư đạo hữu sao lại ở chỗ này? Nếu Tư đạo hữu thuận tiện, tại hạ hi vọng Tư đạo hữu có thể không nhúng tay vào." Nhưng mà khuôn mặt tươi cười vừa mới đưa ra, đột nhiên lại cứng ngắc, vẻ mặt khó có thể tin nhìn Tư Hàn, cả kinh nói: "Ngươi... Tấn chức Hóa Thần?"
Thương Vũ giới lại thêm một tu sĩ Hóa Thần, hơn nữa còn là tu sĩ Hóa Thần vô cùng trẻ tuổi.
Lúc này, mọi người cũng cảm giác được khí tức trên người Tư Hàn, uy áp Hóa Thần kỳ vững vàng, chỉ là lúc bọn họ xuất hiện thì Tư Hàn đã thu liễm khí tức, không có tiết ra ngoài. Hơn nữa cái tên Tư Lăng xui xẻo kia là một tay kéo thù hận tài giỏi, vì thế mới có thể bỏ quên hắn.
Mọi người đều nghe nói qua thanh danh sự tích của Tư Hàn, thậm chí Ám Lưu Nguyệt còn từng đánh một trận cùng hắn, tổn hại mấy chục tu sĩ Nguyên Anh trong tay hắn, trong lòng không hận là giả, nhưng nhiều hơn chính là kiêng dè. Cho nên, bởi vì sự xuất hiện của bọn họ, hai bên đang đánh hăng đều đột nhiên dừng tay, suy nghĩ có nên đem vị hung thần này đuổi đi rồi lại đánh tiếp không.
Liễu Tú đột nhiên chớp mắt, cười nói với Tư Hàn: "Tư tiền bối, lần trước từ biệt làm Liễu Tú rất tưởng niệm, không biết Tư tiền bối còn nhớ rõ chuyện ngày đó tại Thiên Tông phái không?" Nữ tu đáng yêu đột nhiên thẹn thùng cúi đầu, xoắn xoắn sợi ruy băng hồng nhạt trước vạt áo tiên vũ, nhẹ giọng nói: "Liễu Tú vẫn tâm duyệt Tư tiền bối, nếu Tư tiền bối có thể giúp ta lúc này, Liễu Tú nguyện ý... Hầu phụng Tư tiền bối."
"..."
CMN! Đây là cái biến chuyển thần kỳ gì đây? Nữ nhân này ý nghĩ xoay chuyển quá nhanh, phàm nhân chúng ta theo không kịp!!
Mọi người đều trợn mắt há mồm mà nhìn nữ tu vẻ mặt đột nhiên e lệ, rõ ràng mới vừa rồi còn là vẻ mặt ngạo khí đặc hữu của tu sĩ cấp cao, hi vọng Tư Hàn không nhúng tay vào việc này. Hiện nay biết người ta là tu sĩ Hóa Thần, lập tức hạ thấp thân mình, hơn nữa còn dùng thân thể của mình hứa hẹn, chỉ cần giúp nàng lần này, nàng nguyện ý dùng thân thể hầu phụng hắn.
Nữ nhân này quá co được dãn được!
Tư Lăng cũng bị sét đánh đến ngơ ngác, hắn lần đầu tiên biết thì ra đại ca nhà hắn tuy rằng lạnh một chút, nhưng cũng có nữ nhân nguyện hiến thân!
Tư Hàn vẫn trầm mặc ít nói trước sau như một, mắt lạnh lẽo thản nhiên liếc nhìn Liễu Tú. Liễu Tú đột nhiên cảm giác một luồng sợ hãi, bị uy áp đột nhiên đánh tới kia làm ngã từ giữa không trung xuống, nện mạnh xuống đất, bụi đất cuộn lên, toàn thân chật vật không chịu nổi.
Đây là cự tuyệt trá hình, hơn nữa bởi vì Liễu Tú khiêu khích tu sĩ Hóa Thần mà được trừng phạt.
Hầu Thiên Các muốn đi đỡ Liễu Tú, lại e ngại Tư Hàn, không dám hành động thiếu suy nghĩ, ánh mắt oán hận nhìn chằm chằm Tư Lăng. Tư Lăng thật lòng oan uổng. Đâu phải hắn muốn Liễu Tú đi khiêu khích đại ca nhà hắn, mắc mớ gì tới hắn chứ? Quả nhiên đều chọn quả hồng mềm để bóp, Hầu Thiên Các chính là đặc trưng cho loại người "mềm nắn rắn buông".
Ám Lưu Nguyệt nhẹ nhàng thở ra, ánh mắt chứa uy, mang sát khí như có như không chiếu trên người Tư Lăng, trong lòng biết lần này bởi vì Tư Hàn xuất hiện, bọn họ không chiếm được thứ tốt. Nhưng mà, tuyệt đối không thể để cho bọn họ liên minh đối phó mình.
Nghĩ thế, ánh mắt Ám Lưu Nguyệt chuyển tới gương mặt mĩ mạo như hoa kia. Gương mặt này lúc mới gặp quả thật làm người ta kinh diễm, nhưng cũng là người này khiến hắn nếm thử mùi vị thua cuộc, bị thương không nhẹ, lúc gặp mặt lại phá hỏng chuyện tốt của hắn, cướp Huyết phách châu của hắn. Vốn chỉ cho là tên tiểu tốt ở Nhân giới, sớm muộn sẽ có một ngày báo thù, ai biết người này đi Ma Giới một chuyến, thân thế đột nhiên đại biến.
Từ chỗ tâm phúc ở Ma Giới, Ám Lưu Nguyệt biết được thù hận giữa Ám Hâm cùng Tư Lăng, hơn nữa cũng được biết Tư Lăng thế nhưng là cốt nhục của người nọ đã sớm phi thăng Thượng Giới lưu lại, thậm chí còn là huyết thống nửa ma nửa người. Hắn không lợi dụng nó để đả kích địch nhân thì quả thực là xin lỗi chính mình, chỉ riêng trên người Tư Lăng có huyết mạch của người kia cũng đủ để cho hắn kiêng dè.
"Tư Lăng, đã lâu không gặp." Ám Lưu Nguyệt cười lạnh nói, hắn lúc này mặc hắc y, tóc đen dùng ngân quan[1] bó cao, trên trán quấn ngạch sức[2]* màu bạc, là mĩ nam tử hiếm có. Lúc này khuôn mặt tuấn mĩ mang hàn khí lành lạnh, mắt mang ác ý, "Không nghĩ tới có người có huyết thống nửa ma như ngươi lại sống khá tốt ở Nhân giới."
[1] Ngân quan: mão (mũ thời xưa) bằng bạc.
[2] Ngạch sức: 额饰: mảnh vải bịt ngang trán.
Lời này vừa nói ra, mọi người khiếp sợ không thôi nhìn về phía Tư Lăng. Hiện tại Ma tộc còn đang hỗn chiến cùng Nhân tộc, tuy rằng Ma tộc ở vài thập niên trước tấn công Thiên Tông phái đã bị Tư Hàn đánh cho tàn phế, nhưng vẫn co rút tại Bắc Địa không chịu rời đi. Bọn họ làm ra những ma vật từng một lần làm ô nhiễm linh khí Bắc Địa, phá hủy rất nhiều linh thực linh thảo, khiến tu sĩ Thương Vũ giới hận nghiến răng nghiến lợi, càng thêm không thích Ma tộc. Hiện tại hai tộc Nhân Ma vẫn là cừu địch "không đội trời chung", tin tức Tư Lăng có được một nửa huyết thống Ma tộc một khi lộ ra, không phải trực tiếp làm cho người ta chuyển dời hận ý đến trên người Tư Lăng sao?
Ám Lưu Nguyệt quả nhiên có chủ ý hay, sẽ chuyển dời thù hận, khiến Tư Lăng không thể cùng Hầu Thiên hay bất kỳ ai liên minh đối phó hắn.
Hầu Thiên Các giật mình, nhìn gương mặt không chút thay đổi của Tư Lăng, đột nhiên nói: "Ê, người ta nói xấu ngươi như vậy, ngươi còn không có một chút phản ứng sao?"
Tư Lăng kỳ quái nhìn hắn một cái. Người này không phải hận hắn muốn chết sao? Thế nào lại có một loại giọng điệu bênh vực kẻ yếu vậy. Tư Lăng trực tiếp cho hắn một cái cái ót, ngay thẳng nghiêm chỉnh nhìn Ám Lưu Nguyệt, một bộ dáng "heo chết không sợ bỏng nước sôi " -- quả nhiên đáng đánh đòn!
Hầu Thiên Các tức giận đến nghiến răng.
Cái tên ngốc Vạn Lương còn ngơ ngơ nói: "Tư đạo hữu, thật sự sao?" Bị Tư Lăng dùng cặp mắt xinh đẹp liếc ngang một cái, lập tức không có chí khí sửa lời: "Quả nhiên là Ma tộc ghê tởm, thế nhưng nói hưu nói vượn châm ngòi thị phi! Tư đạo hữu, chúng ta cùng tiến lên đánh chết hắn!"
Nói xong, Vạn Lương vung tay lên một cái, một thanh linh kiếm xuất hiện ở trước mặt, đâm tới hướng Ám Lưu Nguyệt.
Tu sĩ mang liêm đao vàng bên cạnh Ám Lưu Nguyệt bước lên một bước, liêm đao vung xuống, hóa thành ngàn vạn kim quang, chặn linh kiếm. Nhưng trong linh kiếm lại có Càn Khôn khác. "Đinh" một tiếng, trên linh kiếm biến ảo ra ngân mang (mũi kim bạc) đầy trời, bắn ra bốn phía. Nhìn kỹ mới phát hiện những ngân mang kia thế nhưng là Độc Phong Vĩ Châm, khó lòng phòng bị, làm cho bọn Ám Lưu Nguyệt trở tay không kịp.
Thời cơ vừa lúc, hai tay áo Liễu Tú vung lên, ngân châm nhỏ như sợi tóc sắc bén đánh tới địch nhân. Ngân châm kia đâm vào trên thân một tên Ma tộc, Liễu Tú lần nữa vung tay, nửa bên da thịt người nọ liền bị kéo xuống, huyết nhục mơ hồ.
Lại một lần nữa bắt đầu hỗn chiến.
Tư Lăng cùng Vạn Lương đều gia nhập chiến đấu, đối phó người của Ma tộc. Bọn Liễu Tú cùng Hầu Thiên Các cũng chuyên tâm đối phó người của Ma tộc. Trong lòng Liễu Tú tuy rằng không phải chưa bao giờ nghĩ tới thừa dịp hỗn loạn đánh lén Tư Lăng, bất quá phía sau còn có một tu sĩ Hóa Thần đang nhìn. Tu sĩ Hóa Thần không dễ dàng ra tay là chịu quy tắc giới hạn, nhưng nếu như chọc tới trên người bọn họ, kéo ra nhân quả, trực tiếp ra tay diệt ngươi cũng không hề gì.
Có Tư Lăng cùng Vạn Lương gia nhập, người của Ám Lưu Nguyệt tổn thất thảm. Ám Lưu Nguyệt nhìn đại tướng tâm phúc bị chém giết, một đôi mắt hiện ra màu đỏ tươi, ánh mắt oán độc nhìn chằm chằm vào Tư Lăng, hận không thể đem hắn rút hồn luyện phách. Tư Lăng chém xuống một kiếm, Thiên Vạn Thủy Thế Giới bắn ra, Ám Lưu Nguyệt đạp lên Thủy Thế Giới bay lên, hai tay ngưng tụ ma khí đánh ngược trở lại, Thủy Thế Giới bị bức lui.
Tư Lăng lại chém xuống một kiếm, kèm theo Thủy Thế Giới còn có một xấp linh phù nổ qua. Ám Lưu Nguyệt không kịp phòng bị, bị linh phù nổ cho mặt xám mày tro, trong ngực khó thở, "phốc" phun ra một búng máu.
"Thiếu chủ, hôm nay không thích hợp chiến đấu, đi!" Đại tướng cầm liêm đao vàng vừa ngăn cản tú hoa châm của Liễu Tú, vừa nói với Ám Lưu Nguyệt.
Ám Lưu Nguyệt làm sao không biết chuyện này. Vốn bọn họ cùng bọn Liễu Tú là thực lực ngang hàng, nhưng đột nhiên tăng thêm hai tu sĩ Nguyên Anh là Tư Lăng cùng Vạn Lương. Hơn nữa Tư Hàn ở một bên áp trận, dù hắn không ra tay, nhưng đã trở thành một loại khiếp sợ, làm cho bọn họ bó tay bó chân, không thể phát huy ưu thế.
Ám Lưu Nguyệt tròng mắt càng thêm đỏ, nhìn Tư Lăng một cái. Cái nhục ngày hôm nay, ngày sau tuyệt đối phải trả! Lúc đại tướng mượn không gian quyển trục xé toạt không gian để tranh thủ thời gian cho hắn thì nhanh chóng trốn vào không gian.
Người Ma tộc bị bỏ lại bị mọi người vây công, cuối cùng cũng giết sạch.
Sau khi chiến đấu kết thúc, lại phải đối mặt tình huống trước mắt. Liễu Tú mang theo Thiên Diêu Thành cùng Hầu Thiên Các đứng trước mặt bọn Tư Lăng. Liễu Tú là đối tượng hẹn hò trước kia của Tư Hàn, Hầu Thiên Các là cháu của nàng nhưng lại có thù cùng Tư Lăng, hiện nay đánh hay là không đánh đây.
Liễu Tú mắt nhìn Tư Hàn, hết sức thức thời nói: "Hôm nay đa tạ Tư đạo hữu cùng Tư tiền bối tương trợ." Nàng tươi cười ngọt ngào xinh đẹp, không còn chút chật vật khi bị Tư Hàn trực tiếp đánh rớt xuống đất lúc trước, cũng dường như không biết sợ khi Ám Lưu Nguyệt làm rõ chuyện Tư Lăng có nửa huyết thống ma tộc, tự nhiên đến như đang đối mặt với bạn tốt nhiều năm không gặp.
Tư Lăng có lý do tin tưởng nữ nhân này tuyệt đối là nhân vật hung ác.
Vạn Lương trợn mắt há mồm, lại một lần nữa bị kỹ năng biến sắc mặt của nữ nhân làm cho hỗn độn trong gió, trong lòng bi phẫn không thôi. Rõ ràng tiên tử này bộ dạng khả ái như vậy, vì sao lại đáng sợ như thế chứ? Chẳng lẽ nữ nhân trên thế giới không phải hung tàn cơ bắp thì chính là nữ nhân rắn rết, trong ngoài không đồng nhất sao? Hắn vẫn là đan tu đi, không bao giờ muốn tìm đạo lữ song tu nữa!
Tư Lăng mặt than, không đáp lời, cảm thấy không có gì để nói cùng Liễu Tú, bèn nói với Tư Hàn: "Đại ca, chúng ta đi thôi."
Hầu Thiên Các thấy bọn họ muốn đi, nhịn không được kêu lên: "Tư Lăng, ngươi đợi đã!"
Đợi khi Tư Lăng quay đầu nhìn về phía hắn, Hầu Thiên Các nhìn gương mặt kia, trái tim lại không nghe sai khiến mà đập liên hồi. Gương mặt này tuy rằng hắn chỉ giáp mặt nhìn hai lần, nhưng ngầm vụng trộm vẽ để nhìn không chỉ 1 vạn lần. Mỗi lần chăm chú nhìn thì đều cảm giác trái tim nhảy không theo quy luật, cũng càng làm cho hắn muốn bắt được người này, chà đạp một phen.
"Chuyện gì?"
Hầu Thiên Các nói: "Tên thiếu chủ Ma tộc nói có thật không? Ngươi thật sự có huyết thống Ma tộc?"
Tư Lăng nói: "Hắn nói như thế nào ngươi liền tin như thế ấy? Ngươi cũng thật dễ lừa, chả trách vừa bị bọn họ châm ngòi, liền lập tức treo giải thưởng." Hơi hơi nhếch cằm, liếc mắt nhìn hắn, sau đó xoay người theo đại ca nhà mình rời đi.
Hầu Thiên Các tức giận đến phát run.
Truyện khác cùng thể loại
18 chương
69 chương
120 chương
8 chương
7 chương
14 chương
59 chương