Trùng Sinh Chi Quỷ Nhãn Thương Nữ

Chương 18 : Quyển bách khoa toàn thư sống

Edit: Heidi_Nhược Vũ Các Răng rắc! Thanh âm khe khẽ ở trong không gian đặc biệt rõ ràng! Răng rắc! Răng rắc! Răng rắc! Đường Linh nhìn không dời mắt vào tảng đá lớn, tảng đá có kích thước giống cục gạch, chậm rãi nứt ra, một đường ánh sáng ôn hòa từ trong khe hở chui ra, Đường Linh đi qua, ngồi xổm xuống muốn nhìn cho rõ ràng, đột nhiên một luồng ánh sáng bảy màu xẹt qua trước mắt, bay thẳng vào bên trong Tiểu Khôi, quang mang chấn động, Đường Linh dù nghiêng đầu vẫn y như cũ cảm thấy chói mắt! Vù! Thanh âm chói tai Tiểu Khôi và cục đá đụng chạm truyền ra, hai tay Đường Linh bịt chặt hai lỗ tai lại, thế nhưng thanh âm này như từ trong linh hồn truyền đến, đầu giống nhau bị một vật nặng đập trúng, đau đớn như muốn nổ tung, tức khắc trong đầu trắng xóa một mảng! Lúc lại bị một làn sóng đánh trúng, Đường Linh bất tỉnh nằm trên đất, lúc này Đường Linh chẳng hề biết, tại nơi địa phương cô không nhìn thấy được, trong não mỗi một dây thần kinh đều bị nứt ra, các tế bào não lũ lượt bị hoại tử, nhất thời bị tàn tạ phá hoại không thể tả, nếu lúc này có chuyên gia khoa não nhìn thấy loại tình huống này, chắc chắn sẽ đưa ra kết luận Đường Linh đã tử vong! Đường Linh nằm trên đất, tảng đá cùng đỉnh nhỏ đụng vào nhau, tia sáng chói mắt dần dần trở nên nhu hòa, cuối cùng một đường ánh sáng bảy màu nhu hòa từ trong đỉnh lan ra, chỗ đồ án bên cạnh đỉnh khảm nạm một viên đá màu trắng, viên đá đó tỏa ra ánh sáng bảy màu nhàn nhạt, nếu nhìn kỹ, trong đỉnh tản ra khí tức mạnh mẽ của sự sống! Các dây thần kinh và các tế bào não bị đứt vỡ trong não Đường Linh vậy mà được khôi phục lại một cách thần tốc, ánh sáng bảy màu đi đến đâu, thì các thần kinh não bộ và tế bào giống như măng xuân được mưa phùn tưới xuống, không chỉ khôi phục lại các dây thần kinh và tế bào vốn có, còn hình thành nên tế bào mới của các tế bào bị phân tách ra trước đó, các tế bào mới cũng tức tốc lại bị chia tách, rồi sinh thành tế bào mới của tế bào mới, vòng đi vòng lại! Đồng thời với tế bào não không ngừng gia tăng, thân thể Đường Linh cũng bắt đầu xảy ra biến hóa kỳ diệu, làn da vốn không trắng của Đường Linh lại trắng dần lên, tóc trở nên vừa đen vừa bóng, ngũ quan khuôn mặt cũng càng ngày càng tinh xảo, từ trong ra ngoài tản ra khí tức của sinh mạng, sắc mặt từ trắng bệch trở nên hồng hào, đột nhiên hồng quang lóe lên, Đường Linh đang bị té xỉu liền bật khỏi không gian! Đường Linh nằm ở trên giường lúc này sắc mặt hồng hào, làn da có màu hồng lợt, chỉ là vẫn hôn mê bất tỉnh, hơi thở có chút gấp gáp! Đường Linh cảm giác mình như bị lửa thiêu, cả người nóng bỏng không ngớt, thở ra hơi thở nóng kinh người, trong đầu giống như bị cưỡng bức nhét vào rất nhiều thứ, căng trướng không thoải mái, tuy rằng Đường Linh đang hôn mê, thế nhưng cảm giác không khỏe trên cơ thể vẫn có thể cảm thụ được, có một khoảnh khắc cô cảm thụ được bản thân như sắp bị thiêu chết! Chờ đợi là hành hạ, mà Đường Linh trong cơn đau đớn và nóng rực không ngừng giãy giụa va chạm nhau, bây giờ cô cảm thấy mỗi một giây đồng hồ đều phảng phất như đặt mình vào nơi rộng lớn trống trải trong sa mạc, loại không nhìn thấy tận cùng khiến người ta rơi vào trạng thái tâm lý tuyệt vọng kia, lúc nào cũng đang hành hạ Đường Linh! Không biết loại hành hạ này trải qua mất bao lâu, phảng phất như ngàn vạn năm, Đường Linh đã không còn tinh lực đi suy tư, chỉ muốn mau sớm kết thúc loại hành hạ này! Chỉ tiếc nhân sinh không như ý muốn, sự thống khổ nóng rực đó không hề có ý định giảm xuống, trái lại còn có dấu hiệu càng diễn ra càng mãnh liệt! Lúc Đường Linh lần nữa tỉnh lại, phát hiện cô đang nằm trên giường bệnh của bệnh viện, có chút hoảng hốt, Đường Linh nhớ sau khi dùng máu mình đút cho tảng đá đen thui kia ăn, liền xảy ra một loạt chuyện quái dị, cả người nóng bỏng như thiêu đốt, lúc không kiên trì được nữa, tựa hồ nghe thấy tiếng mẹ la to, sau đó thì cô liền mất đi tri giác, triệt để lâm vào hôn mê! Xem ra là mẹ phát hiện ra mình bất thường, mới đưa đi bệnh viện, một tay Đường Linh giơ lên sờ đầu, cơ thể đã không còn nóng, thân thể có một loại thư thái nói không lên lời, nhìn một vòng chung quanh phòng bệnh, bệnh nhân đều đã ngủ, mẹ không ở bên cạnh, Đường Linh lóe lên tiến vào không gian! Trên đất đầy những mảnh đá vỡ, chuyển hướng nhìn về Tiểu Khôi, Tiểu Khôi vẫn lẳng lặng đứng ở chỗ đó, như thường ngày, Đường Linh đi tới quan sát tỉ mỉ, phát hiện trên thân Tiểu Khôi có xuất hiện thêm một viên đá nhỏ màu trắng, tay cô vịn lên viên đá màu trắng, lập tức có một loại khí tức của sinh mệnh tuôn trào khắp toàn thân, cơ thể từ trên xuống dưới như được gột rửa tắm táp dưới ánh mặt trời, tinh thần phấn chấn ấm áp bao vây lấy toàn thân! Đường Linh nhắm mắt lại thì một lượng lớn thông tin ập vào trong đầu, Đường Linh cũng không vì đột nhiên tràn vào một lượng lớn thông tin mà cảm thấy đầu không khỏe, trái lại cảm thấy đầu óc càng ngày càng minh bạch, nhanh chóng xem lướt qua lượng thông tin vừa tràn vào trong đầu, khóe miệng Đường Linh nhếch lên một độ cong đẹp mắt, tảng đá kia thế mà có sức mạnh thần kỳ như vậy! Mở mắt ra lần nữa, trong mắt Đường Linh xẹt qua một luồng ánh sáng bảy màu, chỉ là trong nháy mắt liền biến mất được cất giấu nơi đáy mắt! Xem ra sau Tiểu Khôi, cô lại có thêm một Tiểu Bạch! Cứ tiếp tục phát triển như vậy, não bộ của cô chẳng phải có thể sánh ngang với bách khoa toàn thư?