"Cậu sao lại nhiều lời như vậy? Hôm nay đã dùng LOUDSPE súc miệng chưa?" Vương Ngọc hung hăng trừng mắt nhìn Trương Lâu Vương Ngọc còn không biết rằng tôi đã được Tuyết Quân kể cho nghe chuyện Quan Dương theo đuổi, nên cho rằng tôi còn không biets mình có một tình địch mạnh như vậy. Tuyết Quân nghe thấy Trương Lâu nói đến Quan Dương thì rất xấu hổ, vì vậy hướng về Vương NGọc gật đầu nói: "Chúng ta đã tới rồi, vậy thì cùng lên đi, họp lớp ở phòng nào?" "Được, chúng ta họp lớp ở tầng 2, có chừng 7,8 người tới rồi, còn một số người chưa tới, tớ phải ở ngoài chờ bọn họ đã" Vương Ngọc nói đến đây, lại cố ý quay đầu nói: ""Được rồi, Lưu Văn cũngc mang bạn trai tới, không chỉ có một mình anh là người ngoài đâu!" "Thật không? Vậy là tốt rồi, tôi còn lo lắng có người không chào đón tôi!" Tôi nói. "Xem ra tên Quan Dương này vẫn chưa từ bỏ ý định với cô, nghe Trương Lâu nói, thì dường như lần họp lớp này, Quan Dương vì cô mới đứng ra tổ chức!" Ở trong thang máy, tôi nhìn Tuyết Quân nói. "Chớ nói lung tung, tất cả là bạn học, mọi người họp lớp là bình thường, sao có thể nói là vì mình tôi!" Tuyết Quân cãi lại nói. Nhưng khi nói câu này, nàng cũng có chút chột dạ. Tôi cười không đáp lại, lúc này thang máy đã dừng ở lầu hai. Nhà hàng của Cửu Đỉnh Độ Giả Thông được xây dựng ở tầng 2. Ngoại trừ ở đây ra còn có mấy khu biệt thự quy mô khác, cho dù làng du lịch có chật người, thì cũng không lo vấn đề không có cơm ăn, huống chi đây cũng không phải là mùa du lịch. Tâng 2 này chia thành 4 gian nhà hàng lớn, và 6 gian loại nhỏ hơn, lần họp lớp này được tổ chức trong một gian phòng nhỏ. Khi vừa bươc ra thang máy, thì đã có nhân viên hỏi chúng tôi là khách của ai, sau đó dẫn đường cho chúng tôi. Gian hàng kỳ thực cũng không nhỏ, có thể chứa được 100 người. Khi mở cửa ra, thì phát hiện bên trong đã có chừng 10 người, nam có, nữ có, đang ngồi nói chuyện với nhau. Khi tôi và Tuyết Quân đẩy cửa tiến vào. Người ở bên trong phòng yên lặng đi, nhìn về phía chúng tôi. Rất nhiều người mang theo sự kinh ngạc, trong đó có một nam sinh cau mày, trên mặt hiện lên sự không tin. "Tuyết Quân, hắn là ai?" Không đợi những người khác mở miệng, nam sinh này đứng dậy, hướng về phía chúng tôi bước nhanh tới. "Ách…hắn là…" Tuyết Quân không quen nói dối, những lời đã tập trước, hiện giờ thì không nói thành lời. "Để ah nói cho" Tôi hướng về Tuyết Quân mỉm cười gật đầu, sau đó nhìn nam sinh này giới thiệu: "Xin chào, tôi là Lưu Lỗi, là bạn trai của Tuyết Quân" "Bạn trai?" Nam sinh dùng sắc mặt cổ quái nhìn tôi liếc mắt, nói: "Tại sao tôi chưa nghe nói tới?" Lúc này, tôi đã có thể kết luận, người này tám, chín phần mười là Quan Dương! Mà những người ngồi ở bên trong ai cũng kinh ngạc nhìn chúng tôi, vì họ biết chuyện Quan Dương với Hứa Tuyết Quân. Vốn tưởng Quan Dương có thể cùng với Tuyết Quân tiến thêm một bước, không nghĩ tới nửa đường lại xuất hiện một Trình Giảo Kim! "Ha hả, Tiểu Tuyết, bạn học này của em cũng vui tính thật? Lẽ nào hắn là mật thám trong truyền thuyết? Chuyện gì cũng biết hay sao?" Tôi nhìn hắn một cái nói. "Quan Dương, đây là bạn trai của tớ, cũng là bạn học cùng đại học!" Tuyết Quân lúc này đã trấn định không ít, hướng về Quan Dương nói. Quan Dương lúc này mới nhìn tôi chăm chú, nói: "Bạn học? Các người quen nhau được bao lâu rồi? Có quan hệ gần như hai ta không?" "Quan Dương….Cậu chớ nói lung tung…chúng ta là bạn học cũ, quan hệ chỉ như vậy mà thôi!" Tuyết Quân vội la lên. "Hừ, Tuyết Quân, cậu theo tớ ra đây, tớ có lời muốn nói!" Quan Dương nói xong, hướng về phía Tuyết Quân ngoắc ngón tay, xoay người đi ra cửa. "Em…" Tuyết Quân có chút khó khăn nhìn tôi liếc mắt, không biết là có nên cùng đi ra ngoài hay không! "Đi thôi" Tôi hướng về phía Tuyết Quân gật đầu nói. "Có một số việc phải nói cho rõ ràng, nếu em không thích hắn, cũng phải dứt khoát cho xong! Có chuyện gì thì gọi anh, anh ở chỗ này chờ em!" "Được rồi!" Tuyết Quân thở dài nói. Tại sao tôi lại có cảm giác mình hình như là bạn trai của Tuyết Quân như vậy nhỉ? Loại chuyện này mà cngx cần tôi đồng ý hay sao? Nhưng mà tôi không yên tâm về tên Quan Dương kia, âm thầm sử dụng dị năng, quan sát nhất cử nhát động của hắn. Quan Dương thấy Tuyết Quân đi ra, tiện tay đóng cửa, sau đó dùng sắc mặt không tốt nói: "Nói đi, có chuyện gì xảy ra vậy?" Biểu tình của hắn giống như đang răn dạy vợ của mình. Tuyết Quân nhíu nhíu mày, có chút không vui, thế nhưng vẫn nói: "Có chuyện gì mới được chứ?" "Bạn trai của cậu, quen nhau lúc nào? Gặp gỡ nhau được bao nhiêu thời gian rồi? hai người phát triển tới trình độ nào rồi?" Quan Dương hỏi. "Chúng tôi…Cậu quản chuyện này để làm gì?" Tuyết Quân tích cách tuy rằng mềm yếu, thế nhưng có không có nghĩa là nàng nhẫn nhục chịu đựng. Từ chuyện nàng không khuất phục ông chủ kia là có thể thấy được. "Tớ đương nhiên phải xen vào rồi! Trong mắt của tớ, cậu đã là nữ nhân của tớ! Vậy thì tại sao cậu có thể tìm bạn trai khác được? Tớ đối với cậu ra sao, cậu còn không biết hay sao? Từ cấp 3 tới thời đại học, tớ theo đuổi cậu 4 năm lẽ nào cậu không bận tâm?" Quan Dương có chút hơi giận nói. "Thế nhưng tớ không thích cậu, tớ đã nói rồi, chúng ta chỉ là bạn tốt…" Tuyết Quân có chút kích động nói. "Không thích tớ? Vì sao không thích tớ? Tớ có cái gì không tốt? Tớ kém tiểu tử kia hay sao? Tớ thừa nhận tớ không đẹp trai bằng tiểu tử kia, thế nhưng đẹp trai có dùng được cái rắm gì, có thể kiếm cơm sao! Tớ nhiều tiền hơn so với hắn, có thể cho cậu một cuộc sống tốt, khi tốt nghiệp cậu không phải bôn ba!" Quan Dương quát. "Tình cảm có thể dùng tiền mua hay sao, tớ thích hắn đây! Từ lần đầu tiên nhìn thấy hắn, tớ đã có một cảm giác vô cùng đặc biệt, thậm chí là tớ chủ động theo đuổi hắn! Quan Dương nếu cậu cứ tiếp tục như thế này, thì chúng ta ngay cả bạn bè cũng không thể làm!" Tuyết Quân cũng gấp gáp, hô lớn. Mà ở bên trong phòng tôi nghe thấy Tuyết Quân nói như vậy, thì sợ ngay người , lẽ nào những điều nàng nói đều là sự thật?"