"Số cuối sim là 0816?" Tôi nói. "Đúng vậy, ngày 18 tháng 6 là sinh nhật của tôi" Hứa Tuyết Quân nói. "Không thể nào?" Tôi sửng sốt, tại sao lại có thể trùng hợp như thế, sinh nhật của tôi cũng là ngày 18 tháng 6! "Làm sao vậy?" Hứa Tuyết Quân kỳ quái hỏi. "Không có gì" Tôi không nói gì, nhưng biết là Hứa Tuyết Quân vẫn có hoài nghi. "Ai nha, anh xem cái này đi, 139xxxx0816, số điện thoại này bình thường không bán, chúng tôi thường bán kèm với máy" Cô gái bán hàng chỉ vào cái sim này hưng phấn noi. "Được, lấy cái này đi!" Hứa Tuyết Quân nhìn tôi liếc mắt nói. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - https:// Ra khỏi cửa hàng điện thoại, Hứa Tuyết Quân nghĩ, thoáng cái đã mất 5000 đồng, không khỏi cảm thán, lẽ nào đây là cuộc sống của người có tiền hay sao? Bởi vì trải qua hai lần mua sắm, chuyện mua giày cho Hứa Tuyết Quân cũng không nói tới làm gì. Sau khi mua xong mấy thứ, tôi nhìn đồng hồ, đã là hơn 5h. Mặc dù cách thời gian còn hơn 1 tiếng đồng hồ, thế nhưng giao thông ở Bắc Kinh này không được thuận lợi cho lắm, nên chúng tôi đi tới Cửu Đỉnh Độ Giả Thôn. Cửu Đỉnh Độ Giả Thôn hóa ra là do một vị phú thương của Hương Cảng lập lên, trước kia khi Tam Thạch Bang giành địa bàn với Đại Hưng bang, Cửu Đỉnh Độ Giả Thôn nằm ở trong phạm vi của Tam Thạch Bang. Vị thương nhân Hồng Kông này tương đối sợ phiền phức, sợ liên lụy tới mình, cho nên đem cái làng du lịch này chuyển giao cho Tam Thạch Bang. Do đây là một sản nghiệp trong địa bàn, nên Tam Thạch Bang cũng không cự tuyệt, tiếp tục kinh doanh. Những chuyện nhỏ nhặt này thì tôi không quan tâm, Đỗ Tiểu Uy vì lí do an toàn của tôi, trước khi đi có điều tra qua thì mới biết được, với lại chỉ một cuộc họp lớp nho nhỏ, sẽ không có chuyện lớn gì phát sinh Không biết lần họp lớp này do ai đứng ra tổ chức, phải biết rằng Cửu Đỉnh Độ Giả Thôn đã được xây dựng trở thành một cái làng du lịch lớn nhất Bắc Kinh, người này chắc chắn cũng không ít tiền. Tôi và Hứa Tuyết Quân trước khi lên xe đã trao đổi với nhau về cách nói chuyện, nếu không tới lúc cần thiết lại mỗi người lại nói một lẻo. Xuống xe, tôi và Hứa Tuyết Quân sóng vai đi vào trong phòng khách của làng du lịch, Hứa Tuyết Quân có chút khẩn trương. Dù sao bạn trai của mình cũng chỉ là giả bộ, nên thần sắc tương đối nhăn nhó. "Lát nữa, anh tận lực đừng có phát sinh xung đột với Quan Dương có được không? Hứa Tuyết Quân thần sắc có chút cổ quái nhìn tôi nói. Quan Dương chính là nam nhân theo đuổi Hứa Tuyết Quân không thành công, qua Hứa Tuyết Quân tôi mới biết được Quan Dương này cũng là người Tân Giang. Trong nhà thì rất có tiền, có thể nói là một thanh niên ưu tú, nhưng không biết tại sao Hứa Tuyết Quân không thích hắn. Trong đầu tôi đang nghĩ là người này chắc cũng tương tự tôi,…hay là còn có điểm gì khác biệt? Nếu không thì tại sao tôi lại có nhiều mối duyên như vậy, trong khi…những thiếu gia này lại là người thất tình.? "Yên tâm đi, chỉ cần hắn không quá đáng, thì tôi sẽ làm như không thấy." Trong lòng tôi nói, nếu như đã đóng giả, vậy thì làm xong nghĩa vụ là được, gây trở ngại cho người ta tán gái là không tốt. Mới vừa vào phòng khách, thì đã thấy một nam một nữ đứng ở bên phải, bên trai của sân khấu, hai người kia nhìn thấy Hứa Tuyết Quân thì vẫy vẫy tay ra đón. "Tuyết Quân" Cô gái nhìn thấy Tuyết Quân cười, nói: "Vương Ngọc" Tuyết Quân cũng cười nhìn nàng, hỏi: "Cậu và Trương Lâu sao lại đứng ở chỗ này?" "Tớ không phải là người trong ban tổ chức, nên bị lớp trưởng phái tới đây tiếp khách, còn hắn sao?" Vương Ngọc liếc mắt sang bên cạnh, nói: "hắn muốn theo đuổi tớ, nhưng tớ lại không để ý tới hắn!" "Tôi không phải là sợ cậu đứng một mình buồn sao!" Trương Lâu gãi gãi da đầu giải thích. "ha hả, Trương Lâu đúng là si tình với Tiểu Ngọc, theo đuổi lâu như vậy rồi mà không từ bỏ, thế nào? Nàng đã đáp ứng cậu chưa?" Tuyết Quân cười nhìn Vương Ngọc đùa, có thể nhận thấy, thời còn đi học, tình cảm của Vương Ngọc và Tuyết Quân không tầm thường. "hắc, hắc, sắp…sắp!" Trương Lâu nhếch miệng cười. "Là hắn nói vậy thôi, chứ tớ không nói đâu!" Vương Ngọc vội vàng bồi thêm một câu. "ha hả, hai người đã thành chuyện, vậy mà Vương Ngọc lại còn cãi cố. Tuyết Quân trêu đùa. "Đúng vậy, đúng vậy, người ngoài cuộc thì sáng tỏ, nhưng người trong cuộc thì u mê, trong nhà còn chưa rõ nhưng ngoài ngõ đã tường!" Trương Lâu gật đầu nói. "Nói lung tung gì đó, u mê cái gì hả đồ đại đầu quỷ!" Vương Ngọc đưa tay cốc cho Trương Lâu một cái rõ to. "Đừng nói tới chúng tôi nữa, nói tới chuyện của cậu đi, cậu là hoa hậu học đường, lớp trưởng mời họp lần này, đương nhiên là không để ý tới chúng tôi, chỉ muốn mời cậu…." Trương Lâu mới nói một nửa, đã bị Vương Ngọc đá một cước. "Khụ, khụ" Vương Ngọc ho khan một tiến, quay mặt nhìn tôi nói: "Xin hỏi vị này chính là…?" "Xin chào, tôi là bạn trai Tuyết Quân…" Tôi nhìn nàng gật đầu nói: "Lưu Lỗi, hân hạnh được quen biết cô!" "A, A!" Trương Lâu lúc này mới ý thức được hắn nói nhiều, xấu hổ nói: "Tôi là Trương Lâu, là bạn trai của Vương…." Trương Lâu nói được nửa câu, thấy sắc mặt Vương Ngọc không tốt, vội vàng sửa lời nói: "Tôi là người theo đuổi Vương Ngọc…" "ha ha, xin chào…" Tôi đưa tay ra bắt tay hắn. Tôi nghĩ Trương Lâu cũng là một người sắc sảo, đừng trông khuôn mặt hắn đôn hậu, nhưng nói chuyện thì toàn nửa câu. "ha ha, mọi người đều là bạn học, tôi chỉ là một người ngoài, tới đây sẽ không ảnh hưởng gì chứ?" Tôi cười hướng về hai người nói. Hai người này đều là bạn tốt của Hứa Tuyết Quân, không muốn làm khó nàng, nên tôi đành chủ động bắt chuyện. Còn về tên tổ chức Quan Dương kia, không chào đón tôi, tôi cũng mặc kệ. "Ha ha, anh là bạn trai của Tuyết Quân, thì cũng là bạn của chúng tôi, chúng tôi đương nhiên là hoan nghênh rồi!" Vương Ngọc cười nói. "Ai nha, hóa ra nàng cũng có thất tình lục dục, không nghĩ tới rằng nàng cũng thích con trai!" Trương Lâu nói: "Không biết lớp trưởng lúc này…."