Nghe Trương Quốc Đống nói những lời ngông cuồng dâm đãng như vậy, nhất thời tôi cảm thấy sự tức giận xông lên tận đầu! Mặc dù tôi là người hướng nội, nhưng tôi cũng không phải là kẻ hèn yếu! Nhìn cô gái mình thích bị người khác bắt nạt, cho dù là ai cũng không thể nào nhịn được! Tôi biết, nếu như tôi cứ thế này mà xông lên, thì nhất định sẽ không làm được gì, ngược lại còn bị Trương Quốc Đống trị cho một trận! Nhưng nếu tôi không tiến lên, thì lại không cam lòng! Ngay khi cánh tay tội ác của Trương Quốc Đống gần chạm tới người Vu Đình, thì tôi đã hạ quyết tâm. Tôi cầm một hòn gạch ở bên cạnh, chạy vọt tới. Vu Đình thấy có người đến, lập tức vui mừng. Nhưng nàng lại dùng ánh mắt dò xét nhìn về phía tên Trương Quốc Đống, tiểu tử này cũng không phải là người ngu ngốc, hắn làm chuyện xấu, thì đương nhiên phải có sự cảnh giác. Trương Quốc Đống nhìn thấy ánh mắt của Vu Đình như vậy, thì quay đầu lại, đúng lúc tôi đang cầm hòn gạch xông tới. Lúc này tôi muốn dừng lại cũng không còn kịp nữa, tôi đã vọt tới. Không có cách nào khác, tôi chỉ có thể kiên trì tiếp tục tiến lên. Rất may là, Trương Quốc Đống nhìn thấy ở phía sau mình đột nhiên có một người cầm gạch xông tới thì sửng sốt, chỉ trong chớp mắt, hòn gạch của tôi đã đập vào đỉnh đầu của hắn. Chỉ nghe "Đụp" một tiếng, đầu của Trương Quốc Đống đã chảy máu. Tôi cũng sửng sốt! Đây là lần đầu tiên tôi động thủ đánh người khác, hơn nữa lại là lần đầu tiên tôi làm đối phương chảy máu, khó tránh khỏi có chút sợ hãi. Vu Đình thấy tôi còn đang ngẩn ngơ vì làm tên Trương Quốc Đống bị thương, thì hô lên: "Đứng đó làm cái gì, chạy mau đi!" Lúc này tôi mới kịp phản ứng, ném hòn gạch trong tay đi, định chạy chốn. Nhưng lại không ngờ, cái tên Trương Quốc Đống bị tôi đập gạch vào đầu tới chảy máu, lại túm lấy cổ áo của tôi, quát lớn: "Thằng nhãi này, mày dám đánh tao, mày muốn chết sao!" Tôi vốn tưởng rằng, Trương Quốc Đống bị tôi đập sẽ phải ngất đi, hoặc ít nhất phải là ôm đầu kêu la, nhưng mà hắn lại chẳng có việc gì. Không hổ là cao thủ đánh lộn, đầu đầy máu mà vẫn còn có thể hung dữ tới thế này. Tôi thấy, Trương Quốc Đống càng chảy nhiều máu thì lại càng dữ tợn, lập tức thấy có chút sợ hãi, mẹ kiếp, hắn quả là dũng mãnh. Tôi biết lúc này tôi không chạy được nữa, thay vì lãng phí sức lực bỏ chạy, không bằng liều mạng với hắn một phen. Không có cách nào khác, ngoài cách tiếp tục tiến lên! Tình cảnh đã phát triển tới mức này, cái tên Trương Quốc Đống này bị tôi đánh cho chảy máu, đang tức giận thở hổn hển, tôi không kháng cự, hắn cũng sẽ đánh tôi tới tàn phế. "Mày là... Trương Quốc Đống đúng không?" Tôi ra vẻ điềm tĩnh nói: "Tao đã báo cảnh sát rồi..." "Báo con mẹ mày ý, mày cho là trẻ con mà dọa nạt à?" Trương Quốc Đống đương nhiên không tin lời của tôi, hắn cho rằng tôi sợ hãi, nên phải tìm cách bắt chuyện. Lúc đó, tôi còn quá non nớt. Nếu mà tôi cầm hòn gạch đập thêm cho hắn hai cái nữa, thì hoàn toàn có thể chạy thoát! Bởi vì ra khỏi cái hẻm nhỏ này chính là ngã tư đường, ở đó có một đồng chí cảnh sát giao thông. Tuy là cảnh sát giao thông, nhưng cũng là cảnh sát! Tôi không tin cái tên Trương Quốc Đống này hung dữ tới mức, đánh tôi ngay trước mặt cảnh sát được! Nhưng lúc đó, tôi đâu có nghĩ được nhiều như vậy! Thấy Trương Quốc Đống dùng tay đánh tới, tôi cũng không cam chịu yếu thế! Mẹ kiếp, đánh nhau tôi không có kinh nghiệm, nhưng mà liều mạng thì có! Lúc ấy tôi có nghe người ta đồn đãi, về một học sinh trung học lòng dạ độc ác, giết người như ngóe! Nên tôi nghĩ, hôm nay tôi không chết cũng bị trọng thương! Tôi không thèm để ý tới cái tát của Trương Quốc Đống, trực tiếp chịu đòn, rồi dùng một quyền hết sức đấm tới! Trương Quốc Đống đã đánh vô số người. Nhưng lại chưa thấy một người nào lại đứng lỳ cho hắn đánh! Trương Quốc Đống đang cao hứng, định bụng thẳng tay tát một cái, nhưng đột nhiên cái bụng mình đau đớn, thiếu chút nữa thì hộc máu! "Tao...mày"! Kể từ khi hắn xuất đạo cho tới nay, chưa từng bị người khác đánh, chỉ có hắn đánh người khác mà thôi! Trương Quốc Đống tức giận vô cùng, chẳng quan tâm tới bụng mình đang đau đớn, vung nắm tay lia lịa đấm vào tôi, hắn đánh tôi tới mức cả người thân tàn ma dại. Lúc này, tôi chẳng còn nghĩ được nhiều như vậy, cùng lắm là bị hắn đánh chết, đánh không chết lão tử cũng liều mạng hơn hắn, dù sao mình có chết, cũng kéo theo được một người! Có thể chết trước người con gái mình thích, thì có phải là một sự vinh quang hay không? Lúc ấy tôi còn đang ngẩn ngơ, nếu như tôi chết Vu Đình có nhớ tới tôi không, có thương tôi suốt đời không, nàng có thể không lấy chồng hay không... Trương Quốc Đống cũng nóng nảy, hắn chưa gặp người nào như tôi, mình đánh đối phương, đối phương cũng không thèm để ý, lại còn cố sức liều mạng mà xông lên, đánh cho mình tới mức luống cuống, nhất thời cũng dính phải mấy đòn đau! Trương Quốc Đống cũng tức giận, đánh với loại đấm loạn như thế này, đâu có phiền phức như hôm nay cơ chứ! Nhưng khi hắn nóng vội, thì đối phương lại càng mạnh mẽ, cố dùng hết sức liều mạng với hắn! Mà một người đánh nhau như cơm bữa như Trương Quốc Đống cũng cảm thấy sợ hãi! Nếu cứ tiếp tục như vậy, chắc chắn là lưỡng bại câu thương! Chuyện này giống như võ lâm cao thủ so chiêu trên tivi, sau một hồi biến thành tỷ đấu nội lực, chiêu thức nhiều cũng không dùng được! Nếu như Trương Quốc Đống là một cao thủ võ lâm, thì đối với một người liều mạng như tôi, đối phó sẽ tương đối dễ dàng, nhưng mà bất hạnh là, Trương Quốc Đống không phải! Hắn chỉ có kinh nghiệm đánh nhau phong phú hơn so với các bạn cùng lứa mà thôi, nếu luận về thể lực thì cũng không hơn so với người khác bao nhiêu, cho nên bây giờ tạo thành cục diện ngọc đá cùng tan! Trương Quốc Đống dưới tình thế cấp bách, hắn nhịn đau hạ sát thủ, lúc đầu hắn còn bận tâm, là làm như vậy thì đối phương sẽ toi mất! Nếu quả thật làm đối phương toi mạng, thì phải làm sao? Có lẽ chỉ còn một cách như người ta nói, đó là đánh xong bỏ chạy! Chạy? Người ta biết mình tên là gì, học trường nào, trốn đi đâu? Đánh nhau cũng lắm là phạt tiền, nếu như làm người ta toi mạng thì có sao không?Bồi thường tiền ư, chắc không được? Có lẽ là ngồi tù! Trương Quốc Đống mặc dù chưa được thử nghiệm qua, nhưng hắn có một người bạn đã từng biết, nơi đó là nơi ai trâu bò hơn thì sống, đánh đấm loạn tùm lum, nhưng vào đó có sao không? Bên trong đó có những ai? Toàn là người xã hội, là lão đại, là côn đồ, lưu manh! Người mới vào trong đó không chết cũng bị lột da! Nhưng mà hiện tại, Trương Quốc Đống không tàn nhẫn không được, vì đối phương thực sự đã liều mạng với mình! Trương Quốc Đống thừa dịp tôi không chú ý, hắn tận dụng một cơ hội, dùng chân đá về phía tôi!