Sở Y Lâm được cấp tốc đưa vào phòng cấp cứu. Một lát sau tất cả mọi người đều có mặt tại bệnh viện. Chu Nguyệt và Ninh Giai Kỳ ngồi trên hàng ghế chờ nhà sốt ruột lo lắng, khóc không thành tiếng. Y Lâm không sao, không được khóc, dù vậy nhưng vẫn không thể ngăn lại những giọt nước mắt cứ rơi xuống trong im lặng. Nhậm Luân và Tần Chí khiêm đứng một bên cũng lo lắng không kém, Ngạo Vũ Và Tô Viễn chỉ im lặng ngồi bên cạnh hai cô gái. ,, Cạch,, Tiếng của phòng cấp cứu mở ra. "Ai là người thân của bệnh nhân Sở Y Lâm Lục Bá Đình vội lao đến giữ chặt lấy người y tá mà hỏi tình hình. " Là tôi, Cô ấy thế nào rồi? " " Cô ấy đã có thai được hơn một tháng rồi, cái thai đã không thể giữ lại, hiện giờ tình hình rất nguy kịch, với tình trạng hiện giờ nếu phẫu thuật lấy cái thai ra thì khả năng cô ấy tỉnh lại rất thấp, thậm chí là thành người thực vật, còn nếu không phẫu thuật, thì mạng cũng không thể giữ nữa. " Tất cả mọi người nghe đến đây thì như đứng bên bờ vực thẳm, đau lòng nhìn vào trong phòng cấp cứu. " Nếu người nhà đồng ý phẫu thuật thì hãy ký vào đây " Người y tá kia đưa ra một bản ký thuận. Lục Bá Đình không chần chừ mà ký vào. Chỉ cần còn một phần trăm cơ hội sống, anh cũng muốn vì cô mà níu kéo. Sau khi người y tá quay vào trong, toàn thân Lục Bá Đình sụp đổ xuống nền nhà. " Đình...! " Ngạo Vũ chạy đến muốn đỡ lấy anh, nhưng bị Lục Bá Đình hất ra. Anh tức giận tự trách bản thân mình, liên tục đấm mạnh tay xuống nền gạch. " Cậu bình tĩnh lại đi, cô ấy nhất định không sao " Ngạo vũ và Tô Viễn đi tới khuyên ngăn. Anh làm sao mà bình tĩnh được, người bên trong đó là người mà cả đời này anh đã định sẽ yêu thương che chở. Vậy mà bây giờ lại đang đứng trước bờ vực của sự sống và cái chết, còn có một sinh linh bé nhỏ chưa kịp chào đời nữa. Sao anh lại để cho cô một mình lái xe đến chứ?, trong lòng khó chịu vô cùng, ray rức vô cùng, anh lại không thể bảo vệ cho người mình yêu. Chu Nguyệt Và Ninh Giai Kỳ ôm nhau khóc nấc lên. " Sao lại như vậy chứ huhu" " Huhu..." Một lát sau cảnh sát đến để sử lý vụ việc. tra hỏi một lúc thì họ cũng rời đi. Qua cuộc trao đổi thì biết được tên tài xế sau khi gây tai nạn đã bỏ trốn. Lục Bá Đình thần sắc âm u, cơn thịnh nộ của anh ngút trời. thề rằng sẽ khiến kẻ đã hại cô ra nông nỗi này phải hứng chịu hậu quả. Ngạo Vũ lập tức đi điều tra, Tần Chí Khiêm và Nhậm Luân cũng đi cùng để giúp bắt được hung thủ. Cuối cùng sau 6 tiếng chờ đợi trong lo lắng, đèn phòng cấp cứu cũng tắt đi, Sở Y Lâm được đẩy sang phòng tiếp sức. " Ca phẫu thuật rất thành công, nhưng có thể tỉnh lại hay không đều phải xem ý chí của bệnh nhân, nếu sau một sáng mà vẫn không thể tỉnh lại thì...!Hiazz sẽ trở thành người thực vật " " Bây giờ vẫn chưa thể vào thăm được, đợi sức khoẻ của bệnh nhân ổn định hơn thì hẳn đi thăm " Vị bác sĩ trưởng khoa nói xong thì quay đi. Lục Bá Đình Chỉ có thể đau lòng nhìn cô qua một tấm kính. " Giúp tôi ở lại chăm sóc cô ấy!" Lục Bá Đình siết chặc nắm đấm, cố gắng kiềm chế lại cơn cuồng phong trong lòng, nhờ Chu Nguyệt và Ninh Giai Kỳ giúp anh trông coi Sở Y Lâm. " Được, cứ để bọn em lo! " Sau đó Lục Bá Đình trực tiếp rời đi, bộ dạng đáng sợ này làm hai cô gái cũng cảm nhận được hơi thở chết chóc toát ra từ anh. Tô Viễn cũng muốn giúp nên sau khi căn dặn Chu Nguyệt một vài điều thì cũng đã đi theo Lục Bá Đình. Vì sức khỏe của ông nội Sở không tốt, nên anh đã dặn dò không được để cho ông biết. Chờ sau khi anh bắt được hung thủ, và Sở Y Lâm tốt hơn một chút sẽ tìm cách nói với họ sau. Mấy ngày sau đó Chu Nguyệt và Ninh Giai Kỳ thay phiên nhau đến để ý tình hình của Sở Y Lâm. Lục Bá Đình đêm đến lại tới bệnh viện thăm Sở Y Lâm, đến sáng lại trở về công ty làm việc. Cứ như vậy, một tuần trôi qua, họ đã có thể vào trong thăm nom, chăm sóc cho Sở Y Lâm. Lục Bá Đình những lúc ở cạnh Sở Y Lâm lại nắm lấy tay của cô, áp vào mặt mình, da diết nói lời quan tâm cô, mong cô sớm ngày bình phục. " Lâm Nhi, em phải tỉnh lại đấy." " Lâm Nhi của anh luôn mạnh mẽ ngoan cường, nhất định có thể tỉnh lại mà đúng không? " " Em còn phải chịu trách nhiệm với anh nữa, em còn nợ anh rất nhiều, nợ anh các tiểu bảo bối đáng yêu, nợ nhà họ Lục một nàng dâu ngoan, nợ anh cả đời chịu trách nhiệm. " " Lâm Nhi, em phải mau chóng khỏe lại, anh đã giúp em bắt kẻ thù của chúng ta về rồi, em phải tự tay trả thù cho con của chúng ta, em có nghe thấy không? " Anh nằm gục trên giường bệnh của Sở Y Lâm. Thời gian này vì lo việc Công ty, điều ra hung thủ, lại vì lo lắng cho cô, đêm đến cứ đến bên giường của cô mà tâm sự với cô. Mong rằng cô sẻ nghe được lời anh nói, một lúc nào đó sẽ tỉnh lại nhìn anh. Lục Bá Đình bây giờ hệt như một cái xác không hồn, chỉ mới một tuần mà anh đã gầy đi trông thấy, thần sắc tiều tụy. Cứ như vậy, đã qua một tháng mà cô vẫn không tỉnh lại, nhưng anh lại không muốn bỏ cuộc như vậy Anh liên tiếp mời đến những bác sĩ nổi tiếng trong nước lẫn ngoài nước để trị liệu cho cô. Ở bên cạnh tâm sự động viên cô. Người nhà hai bên đều đã biết chuyện, mọi người chỉ đành cố gắng không ngừng tìm cách để giúp cô hồi phục. - ----------.