Hoàng Hậu Siêu Quậy
Chương 1
Các bạn có tin vào tình yêu vĩnh cửu không, vâng lúc trước tôi tin vào nó còn bây giờ đối với tôi nó thực nực cười. Cái thức được con là vĩnh cửu đó là lòng dạ con người, vĩnh cửu thâm sâu.
Tôi là ai chứ đường đường lại là một Ảnh Hồ một con người máu lạnh vô tình, nhưng tôi lại dốc sức che trở cho người tôi yêu và người bạn thân, vậy tôi nhận được lại gì chứ phản bội, lừa dối hay là tự mình nhận ra sự ngu ngốc của mình.
Tôi thật không ngờ là buổi tiệc sinh nhật mà bạn trai tôi và bạn thân tôi tổ chức diễn ra sinh động như thế, giả dối trước mặt tôi rồi tháo bỏ lớp ngụy trang đó sau bức màng, mai mắn tôi lại biết được bộ mặt đó.
Tôi nổi danh là sát thủ nhưng chẳng ai biết mặt cả vì tôi đeo mặt nạ, với lại ai có thể ngờ sinh viên đại học lại là một sát thủ chứ. Tôi tên Trần Lan Anh tính tình nhìn vào thì nhu nhược yếu đuối nhưng bên trong tôi không ai biết cả, tôi giả dối với tất cả thật lòng với hai người nào ngờ.
Hôm sinh nhật của tôi.
Đáng lẽ không khí vô cùng vui tươi, hôm nay tôi đặt biệt vui vẻ vì bữa tiệc bất ngờ này, tôi không thấy Trương Minh bạn trai tôi nên tôi lên lầu tìm anh ấy lại cho tôi thấy một cảnh này.
Cô gái ăn mặc khiêu gợi quấn lấy chàng trai, chàng trai say mê hôn ngấu nghiến cô gái, sau đó họ nói vài câu làm tôi chết đứng:
Trương Minh:“ Em hôm nay đẹp thật đó, làm anh chỉ muốn cạnh em thôi”
Hà Lê:“ Xí.... anh dẻo mồm vừa thôi, anh đúng là đồ bắt cá hai tay mà”
Trương minh xoa eo Hè Lê:“ Anh chỉ yêu em thôi còn cô ta, xinh đẹp thật nhưng dạng đó anh chẳng thích, chẳng qua chỉ là hứng thú nhất thời anh chán rồi“.
Hà Lê:“ Sao anh không chia tay đi, em chán cảnh giả dối trước cô ta lắm rồi, vì muốn ở cạnh anh em mới tiếp cận cô ta“.
Trương Minh tay không an phận sờ mó:“ Cưng yên tâm sớm muộn anh cũng bỏ cô ta thôi“.
Hà Lệ:“ Ứ ư anh nói đó“.
Tôi đứng ở ngoài nghe hết đặt sắc thật hóa ra tôi bị lừa sao, Haha thực nực cười, anh lợi dụng tôi ư tốt tốt tốt.
Tâm trạng tôi đang rất tốt mọi người biết không, tính cách tôi rất mạnh mẽ khi biết một sự thật thì tôi không bao giờ buồn mà luôn vui cho chính mình không bị lừa nữa.
Tôi bước ra sân thượng nhìn lên bầu trời đầy sao ý nghĩ chợt lóe, phải chi tôi rời xa được thế giới này tôi sẽ làm lại từ đầu, rời xa những lời lừa dối đó haha tôi thật hi vọng trời mang tôi đi.
Ông trời có lòng thương người tôi bị mang đi thật xa thật xa........
Truyện khác cùng thể loại
38 chương
142 chương
53 chương
297 chương
77 chương
2214 chương