Sở Y Lâm vốn định lái xe vào thành phố nhưng cô chợt nhớ ra, không phải là định tìm anh ta bàn chuyện hủy hôn sao? vậy chọn ngày không bằng gặp ngày.
Dù sao giữa hai người cũng có hôn ước
Cô nên đi theo xem xét tình hình một chút, sẵn tiện một lần nói rõ mọi chuyện với anh ta.
Sau khi chờ anh kiểm tra sức khỏe qua một lượt, kết quả là ngoài bị chấn thương nhẹ vùng đầu ra thì không có việc gì đáng ngại nữa, nhưng vẫn cần ở lại bệnh viện vài ngày để Theo dõi.
Tiêu Hàn, trợ lý kim vệ sĩ của Lục Bá Đình sau khi hay tin đã lập tức chạy đến.
Vì lần này anh ta nhận nhiệm vụ không ở bên cạnh Lục Bá Đình nên mới để sảy ra sự cố.
Sau khi sắp xếp xong, Lục Bá Đình chuyển vào phòng VIP để theo dõi.
" Tôi muốn gặp Lục Tổng "
Tiêu Hàn đứng bên ngoài canh gác thì lập tức bước vào thông báo
" Lục Tổng, Sở tiểu thư muốn gặp ngài! "
"....!Cho vào " Lục Bá Đình nằm trên giường nhắm mắt dưỡng thần, khi nghe Sở Y Lâm đến thì tâm trạng lại tệ đi, nhưng dù sao cô cũng vừa cứu hắn, không thể làm người vong ân được.1
Sở Y Lâm bước vào, cô trực tiếp đi đến bộ ghế sofa cách giường bệnh một khoảng không xa.
Cô ung dung ngồi xuống, Phong thái vô cùng nhẹ nhàng điềm tĩnh nói.
" Tôi đã nghe bác sĩ nói rồi, sức khỏe anh chắc sẽ nhanh chóng hồi phục, nên tôi cũng không muốn phí lời "
" Tôi theo đến đây là vì có chuyện muốn bàn với anh, cũng có thể xem là một tin vui đối với anh đấy "
" Tin vui? "
Lục Bá Đình nhìn cô ngờ vực,không biết tin vui trong lời cô sẽ là gì
Sở Y Lâm động tác chầm chậm tự rót cho mình một tách trà, sau đó từ tốn đưa lên miệng thưởng thức.
Nhấp vào một ngụm, mắt cô vẫn tập trung vào tách trà trên tay, sau đó là nhàn nhạt nói.
" Chúng ta bàn chuyện,, hủy hôn,, "
" !!! "
Một câu này của Sở Y Lâm khiến cho tâm trạng bực dọc nãy giờ của Lục Bá Đình biến đâu mất, thay vào đó là có chút bất ngờ và sau nữa là kinh ngạc.
Gì,hắn không nghe lầm đấy chứ, cô mà lại chủ động muốn hủy hôn với hắn.!
Lục Bá Đình vốn tưởng rằng cô đến đây là muốn dùng ân tình để anh chấp nhận cô,nhưng cô lại không hề nhắc gì về chuyện cứu hắn, lại còn muốn cùng hắn từ hôn điều này làm hắn có chút bất ngờ.
Như bình thường không phải cô sẽ bám dính lấy hắn, dở trò câu dẫn hắn sao?
" Tôi biết là anh không thích tôi, đều là do tôi trước đây mù quáng, đã làm phiền đến Lục tổng đây, nhưng bây giờ tôi đã tỉnh táo hơn rồi, không muốn đâm đầu vào ngõ cụt nữa, sau này cũng sẽ tuyệt đối tránh ngài ra thật xa, Lục Tổng thấy thế nào? "
"...!"
Lục Bá Đình nghe đến đây thì sắc mặt đen như đấy nồi, ánh mắt hực lên lửa giận.
" Cô nghĩ Lục Gia là nơi nào, để cho cô tùy tiện định đoạt? "1
Sở Y Lâm vờ như không thấy vẻ mặt giận giữ của anh, tiếp tục thưởng trà.
Còn Lục Bá Đình, hắn tức giận không phải vì bị từ hôn,hắn giận là vì mấy câu nói kia.
Cái gì mà trước đây mù quáng mới thích anh, là đầu óc không tỉnh táo nhất thời hồ đồ, còn nói hắn chính là ngõ cụt, còn xem như tà vật mà tránh xa!.1
Là cô một mực muốn định hôn cùng hắn, giờ không thích thì lại muốn thoái hôn, hắn là trò đùa của cô sao?. tôn nghiêm của hắn đặt ở đâu?1
" Chuyện hôn ước là do người lớn hai bên định đoạt, không phải cô nói hủy là hủy "
" Tôi biết...!vì vậy mới tìm anh bàn bạc "
"....Hay là cô muốn dùng cách này lạc mềm buộc chặc với tôi "1
Lục Bá Đình gương mặt đã bớt đi sát khí,nhếch mép cười khẩy, ánh mắt khinh thường nhìn cô.
Sở Y Lâm ngẩn mặt lên, trực tiếp nghênh đón ánh mắt của hắn.
Ánh mắt cô nhìn hắn vô cùng lãnh đạm.
Cô buông tách trà trên tay xuống, ngồi tựa lưng ra phía sau hai chân thon dài vắt chéo lên nhau.
" Lục tổng đánh giá cao tôi quá rồi, nếu tôi có năng lực này, thì Lục Tổng?, anh sẻ để yên cho tôi trói sao? "
Sở Y Lâm thay đổi sắc mặt, vừa nói môi vừa cong lên thành một điệu cười đầy mị hoặc, ánh mắt cũng mang theo chút ý cười cợt nhã nhìn hắn.
" SỞ - Y - LÂm! " Lục Bá Đình gằn giọng lên. người phụ nữ này thật biết cách làm người ta tức giận.
" Tôi đây "
Sở Y Lâm giả bộ ngây ngô đáp không hiểu sao khi thấy hắn bị cô chọc cho tức chết thì cô cảm thấy rất vui nha, cười trên nỗi đau của người khác, đây có được xem là biến thái không nhỉ?.
" Trước khi quá trễ, tôi sẽ nói lại với ông nội,chọn một ngày đến nhà từ hôn,có phải rất đúng ý ngài không Lục tổng? dù sao cái danh kết hôn lần hai cũng không dễ nghe mà nhỉ, "
"...."
" Những gì cần nói thì tôi đã nói xong rồi, nếu a có gì muốn bàn thêm về chuyện này thì cứ gọi cho tôi, vậy không phiền Lục tổng nghỉ ngơi nữa, tôi xin phép đi trước "
Nói xong, cô để lại số điện thoại của mình lên bàn rồi rời đi.
Để lại Lục Bá Đình bên trong.
Làm sao một người trong thời gian ngắn ngủi lại có thể thay đổi như biến thành một người khác như vậy,cô ta thật sự đã thay đổi, hay do hắn hiểu quá ít về cô.1
Lục Bá Đình trầm tư.1.
Truyện khác cùng thể loại
80 chương
105 chương
114 chương
62 chương
157 chương