Nhưng ông trời không có nghĩ như vậy. Về sau Tá An Hủy mới hiểu được, ông trời cho nàng một lần trọng sinh, căn bản chính là kiếp trước bị người chơi đùa chưa đủ, kiếp này ác mộng lại tiếp tục tìm tới! Chỉ là lúc này, Tá An Hủy còn đắm chìm trong kế hoạch tương lai của mình. Sau mấy lần buôn bán, nàng kiếm được hơn tám vạn đồng, ở thời điểm này, quả thật không phải số tiền nhỏ. Nhưng sau này muốn cứu vãn ba mẹ công ty phá sản, còn kém nhiều lắm. Tá An Hủy trong lòng tính toán, nếu dựa vào tiền của chính mình đi cấp ba mẹ, ngăn cản những chuyện kia phát sinh, cũng không phải quá khó. Nhưng nếu từ sớm ngăn cản cha mẹ đi Thượng Hải lập nghiệp, có phải mọi thứ sẽ càng tốt hơn? Không đến Thượng Hải, không có công ty mới, không phá sản, không tai nạn, tựa hồ tỷ lệ thành công càng lớn hơn. Bất quá, nàng tuổi còn quá nhỏ, ba mẹ không có khả năng sẽ nghe lời nàng khuyên. Nàng nằm ở trên giường, vuốt vành tai, như thế nào đều ngủ không được. Đời trước, thời điểm nàng bước lên thảm đỏ, giới giải trí lại tràn ngập tin tức bi quan, Trương Quốc Vinh lộ tin đồn đồng tính, liền chọn tự sát, ảnh hậu Vương Tổ Hiền tuyên bố giải nghệ, liên tiếp mấy diễn viên cùng thời với nàng, đều bị đạo diễn cưỡng hiếp, bị trầm cảm rồi tự tử. Bị những tin tức đó ảnh hưởng trong thời gian dài, về sau mới dẫn đến nàng hành vi ngu xuẩn như vậy. Nhưng cho dù nàng tỉnh táo đến mức nào, an bài tốt đến mức nào, mọi chuyện vẫn theo quy luật mà diễn ra, tựa hồ ở nơi trời cao kia, ông trời cũng không muốn giúp nàng thay đổi cái gì. Trung Quốc tiến vào giai đoạn cải cách triệt để, các xí nghiệp quốc hữu đều được cổ phần hóa, bất động sản tăng nhiệt, các sàn chứng khoán dồn dập mở cửa, chuẩn bị nghênh đón 6000 điểm Index đầu tiên, khiến cho Tá An Hủy nóng lòng muốn thử. Mà lúc này, nhìn thấy những gia đình khác làm ăn quật khởi khiến Tá ba hưng phấn không thôi, lại có người đồng ý góp vốn hỗ trợ, Tá ba liền muốn lên đường đi Thượng Hải gầy dựng công ty. Tá An Hủy muốn ngăn cản, nhưng không thể mở miệng, chẳng lẽ nói cho ba nàng biết, sau khi dựng thành cơ nghiệp, hắn liền bị người hại phá sản, công ty sau đó bị tập đoàn Tưởng Khởi của Liễu Gia nuốt chửng? Tá An Hủy lo lắng đứng ngồi không yên, mà ngày ba nàng đi Thượng Hải cũng đã đến gần, nàng cũng không nghĩ ra lý do gì ngăn cản. Một ngày này trong bữa cơm chiều, một nhà ba người ngồi ở phòng lớn dùng cơm, Tá ba liền cùng Tá mẹ thảo luận một số chuyện sinh ý. "Mấy ngày nữa có khách quý ở Thượng Hải đến nhà chúng ta dùng cơm, em có thể vào bếp trổ tài?" Tá mẹ hảo trù nghệ là mọi người công nhận, tuy bình thường làm một bữa ba món giản dị, nhưng lúc cần thiết, muốn Tá mẹ chuẩn bị bữa tiệc thịnh soạn cũng là có thể. "Hắn chính là người sẽ hợp tác cùng anh?" Tá mẹ vừa gắp đồ ăn cho Tá An Hủy, vừa hỏi Tá ba. "Đúng vậy! Anh ta là một trong những người đi đầu trong lĩnh vực điện tử, hiện tại thời cơ đã đến, muốn càng mở rộng chính mình thị trường." Tá ba có chút hưng phấn. "Ba, chú ấy có công ty điện tử sao?" Tá An Hủy thoáng nhíu mày, theo trí nhớ của nàng, người này lôi kéo ba nàng đến Thượng Hải, sau đó góp vốn giúp ba nàng gầy dựng công ty, cũng chính là kẻ gián tiếp dẫn đến những bi kịch về sau, để nàng trong lòng nhịn không được ác cảm. "Ồ, Tiểu Hủy cũng quan tâm đến vấn đề này?" Tá ba có chút kinh ngạc, ông biết gần đây con gái của mình thành tích các môn xã hội không ngừng tăng cao, nhưng cũng không nghĩ nàng quan tâm đến lĩnh vực điện tử. Điện tử cùng máy tính bất đồng, phạm vi vô cùng rộng lớn, ứng dụng trải rộng, sớm muộn sẽ trở thành ngành mũi nhọn của quốc gia. Huống chi, thời đại internet bùng nổ, điện tử chính là ngành tân tiến nhất. "Ba nói cho con biết một chút đi." Tá An Hủy nhu thuận cười cười, làm bộ như hiếu kỳ. "Kỳ thật ba cũng không quen thân hắn, người này vốn là chỗ thân tình với ông ngoại cùng cậu của con." Ông ngoại cũng là người làm ăn, nhưng kiếp trước Tá An Hủy không biết nhiều lắm, bởi vì ông ngoại ở Thượng Hải, hai bên gia đình cũng không thân thuộc. "Ba, hôm nay con xem trong sách, thấy cổ nhân nói, phải biết ham học hỏi, không nên che giấu điều mình thiếu khuyết." Tá An Hủy vòng vo một cái góc độ, nàng hiểu rõ tính cách ba mình, cũng sẽ không trực tiếp phá hắn kiêu ngạo. "Cổ nhân nói đều có đạo lý. An Hủy gần đây thực nghe lời a!" Tá ba liền một trận tự hào vui vẻ. Hắn như vậy phấn đấu liều mạng, cũng chỉ vì muốn đem cuộc sống tốt nhất đến cho vợ con, kia thật sự làm trâu làm ngựa hắn cũng cam lòng. "Vậy ba vì sao muốn đi Thượng Hải a, ba từng nói chuyên ngành của mình là tài chính kế toán, làm ở ngân hàng không tốt sao ạ, vì sao muốn đi làm điện tử, lại đi xa như vậy, Hủy Hủy lo lắng." Tá An Hủy cố tỏ ra non nớt, rụt rè nói. "Chuyện này......" Tá ba có chút sửng sốt, con gái mình khi nào thì nhạy cảm như vậy, hơn nữa nghe qua thật sự đúng lý hợp tình. "Con gái mình nói cũng có lý đấy anh." Tá mẹ cũng có một cửa hàng nhỏ, cho nên con gái mình không nói, bà cũng cảm thấy chuyện tình không ổn, liền mở miệng góp lời. Tá An Hủy còn nhớ đời trước từng nghe mẹ nhắc qua, chuyện công ty ở Thượng Hải gầy dựng vô cùng gian nan, lúc ban đầu ba mẹ cơ hồ đều bốn phía chạy, mấy lần hợp đồng đều thất bại, may là về sau cũng tốt lên một chút, nhưng ở thời điểm hưng thịnh, đột nhiên Tá ba nghe lời người kia, ký vào một cái hợp đồng tràn đầy rủi ro, về sau hợp đồng không thành, công ty liền bị đẩy đến bờ vực phá sản, phải đến Liễu gia vay mượn để ứng phó. "Ừm, An Hủy nói thật không sai, ba nên hảo hảo lo lắng một chút." Tá ba trong lòng có chút không vui, nhưng ánh mắt nhìn con gái mình vẫn tràn đầy từ ái. Tá An Hủy hiện tại mới hiểu được, nhìn trong bát hạt cơm trắng, cái mũi có điểm toan, có một số thứ, chỉ khi mất đi rồi mới hiểu nó quý giá bực nào. Nàng cắn cắn đầu lưỡi, dằn xuống cảm xúc chính mình. Tuy rằng Tá ba đáp ứng hảo hảo ngẫm lại, nhưng Tá An Hủy vẫn rất lo lắng, ba nàng tính cách cố chấp, nàng đều hiểu rõ. Cho nên, nàng phải tìm cách khác, để ba nàng thật sự chặt đứt ý niệm đi Thượng Hải. Cũng không ngờ rằng, khách nhân đến thăm nhà nàng chính là Liễu Khánh, ba của Liễu Dĩ Hân. Điều này làm cho Tá An Hủy hận càng thêm hận, nếu không phải ông ta lôi kéo ba nàng đi Thượng Hải, cũng không dẫn đến những chuyện sau này phát sinh, ba mẹ nàng cũng không táng thân nơi hoàng tuyền. Ngay cả vận mệnh chính mình, cũng là nối gót theo vết xe đổ đó. Liễu gia trời sinh chính là khắc gia đình của nàng đi? Tá An Hủy cảm xúc bạo phát, đã là nói không nên lời, chỉ có thể dùng bốn chữ đến hình dung— oan gia ngõ hẹp! -------------------------------------