Cánh sát và đám pháp y đều ngẩn ngơ nhìn màn hình, bọn họ không thể tin nổi người đàn ông đang đứng trước mặt này với người đàn ông trên kia là 1. Một kẻ như thế.... làm sao có thể biết đau lòng, biết sốc khi vợ chết chứ? Tống Dật Nhiên mở to mắt, túi đồ trong tay rơi hết xuống đất, anh ta ngay lập tức hét lớn: - Tắt đi, tắt nó đi! Mau tắt hết chúng đi! Anh ta quay người về phía máy chiếu, thân thể muốn chạy tới để làm điều gì đó, nhưng khi chỉ mới xoay đầu đã bị một người phụ nữ lao đến nắm lấy cổ áo: - Mày là tên khốn nạn, mày đã phản bội con tao, mày đã ngoại tình trong khi vợ của mình vẫn còn sống sờ sờ ra đó sao? Đồ cặn bã, đồ cặn bã!! Vừa nói, người phụ nữ vừa đánh vào người Tống Dật Nhiên, liên tiếp la hét: - Có phải con tao phát hiện ra chuyện này nên mày đã giết nó phải không? Có phải như vậy hay không? Tống Dật Nhiên, mày trả lại con cho tao, trả lại con cho tao!!! Tống Dật Nhiên vừa đỡ những cú đánh từ phía người phụ nữ, vừa nói: - Mẹ. mẹ nói gì vậy, con không có! - Mày đừng gọi tao là mẹ, tao không phải mẹ của mày, trả lại con cho tao, trả lại con cho tao! - Người phụ nữ không để hắn ta che chắn, bà bất chấp đánh vào người của Tống Dật Nhiên trước sự chứng kiến của tất cả mọi người, kể cả cảnh sát! Đám fan hâm mộ thấy như vậy càng thêm gào thét: - Đánh chết hắn ta đi. Trả Tiểu Hi lại cho chúng tôi. - Trả Tiểu Hi lại cho chúng tôi! Tống Dật Nhiên bị sức ép đến từ bốn phương tám hướng, anh ta nhìn về phía đám vệ sinh, hét lớn: - Tắt nó đi, mau tắt nó đi! Đám vệ sĩ nghe lời nói của anh, ngay lập tức chạy đến chỗ máy chiếu, thế nhưng, khi họ còn chưa kịp chạm vào nó, thì đã vấp phải một thứ gì đó, ngã nhào xuống đất. Âu Dương Thiên Thiên đứng trước cái máy chiếu, cô dơ chân ra, ngăn cản bất cứ kẻ nào muốn tiến lại gần, lên giọng: - Muốn làm gì vậy? Che giấu tội ác của mình sao?