Edit : Thu Ý Thời tiết tháng sáu quả thực là nóng bức nhất. Ve sầu ở trên cây không ngừng kêu ran inh ỏi, thời tiết lúc này oi bức lại thêm một chút ồn ào. Lạc Khuynh Hoàng một thân hồng y như hỏa, khiến dung nhan trắng trong thuần khiết của nàng được tôn lên vài phần xinh đẹp quyến rũ, mái tóc đen nhánh được búi thành hình cửu phượng triêu thiên * (chim phượng hướng lên trời ), lộ ra sự đoan trang cao quý. “Hôm nay tiểu thư thật đẹp, những hoàng tử, công tử nhìn thấy tiểu thư, chắc chắn sẽ vì dung mạo của tiểu thư mà ái mộ.” Tử Nguyệt đứng ở bên người Lạc Khuynh Hoàng lấy lòng nói. Lạc Khuynh Hoàng thản nhiên quét mắt liếc Tử Nguyệt một cái, từ sau khi trọng sinh , nàng đối với Tử Nguyệt xa lánh không ít, lúc bình thường có chuyện gì cũng sẽ không nói cho Tử Nguyệt, mà Tử Nguyệt không biết Lạc Khuynh Hoàng đã phát hiện ra nàng và Lạc Khuynh Thành có quan hệ. còn tưởng rằng gần đây nàng không làm Lạc Khuynh Hoàng hài lòng nên Lạc Khuynh Hoàng mới xa lánh nàng, bởi vậy mới ra sức lấy lòng. “Tiểu thư, mọi người đều đã đến đông đủ.”Hương Lăng cũng si ngốc nhìn Lạc Khuynh Hoàng, cười nhắc nhở. Khóe môi Lạc Khuynh Hoàng gợi lên ý cười thản nhiên, hơi hơi vuốt cằm, thuận tiện hướng phía đại sảnh đi. “Hoàng nhi toàn thân màu đỏ nhưng trông lại rất quý phái.” Một thanh âm tà mị phô trương vang lên bên tai Lạc Khuynh Hoàng, khóe môi Quân Khuynh Vũ vẽ ra ý cười tà mị, thuận tay cài lên đầu Lạc Khuynh Hoàng một cây trâm hoa đào, cười nói, “Cây trâm này cài lên búi tóc hình chim phượng càng thêm đẹp mắt.” Lạc Khuynh Hoàng nâng mắt nhìn lại, đôi mắt màu đen của Quân Khuynh Vũ như ánh sáng mặt trời chính trực nhìn thẳng nàng, khóe môi vẽ ra ý cười, cả người hồng y như hỏa, tà mị phô trương đến cực điểm. “Cảm ơn ý tốt của thất hoàng tử.” Khóe môi Lạc Khuynh Hoàng gợi lên ý cười thản nhiên, đôi mắt hắc bạch phân minh lướt qua một tia giảo hoạt, cười nói, “Xem ra thất hoàng tử dường như rất thích trâm, vì sao mỗi lần đều tặng ta cây trâm?” “Không phải cây trâm lần trước đưa cho ngươi bị gẫy rồi sao.”Quân Khuynh Vũ câu môi nói, con ngươi đen như mực hiện lên ý cười. Bên trong con ngươi của Lạc Khuynh Hoàng cũng hiện lên tia kỳ quái. Nàng chưa từng nói với hắn chuyện cây trâm bị gẫy, làm sao mà hắn lại biết được chứ?! Trừ phi hắn chính là Lưu Cảnh công tử đã tận mắt nhìn thấy cây trâm bị gẫy. Thu liễm lại vẻ mặt, Lạc Khuynh Hoàng cười nói, “Trái lại tin tức của thất hoàng tử quả thực linh thông.” Quân Khuynh Vũ câu môi cười, từ chối cho ý kiến, cũng không nói gì để lộ ra sự ngượng ngùng. Hai người cùng đi tới đại sảnh. Các tiểu thư công tử đã đến đại sảnh chờ. Lạc Nguyên cùng Vương U Nhược ngồi ở thượng vị, trên mặt lộ vẻ tươi cười từ ái.Còn lại Lạc Khuynh Quốc cùng Lạc Khuynh Thành ngồi ở vị trí thấp hơn. Lạc Khuynh Hoàng cùng Quân Khuynh Vũ tiến vào đại sảnh ngay lập tức làm cho mọi người nhìn chằm chằm. Cả người Quân Hiền Tề mặc bộ y phục màu vàng sáng chói. Đứng bên cạnh là Liễu Cẩm Tú ôn nhã đúng mực.Nhìn thấy Lạc Khuynh Hoàng tiến vào, đôi mắt của Quân Hiền Tề chợt lóe, lộ ra vài phần cảm mến.Nhìn thấy ánh mắt thay đổi của Quân Hiền Tề, đôi mắt của Liễu Cẩm Tú tối sầm lại nhưng không nói gì. Quân Kiền Linh cùng Quân Hồng Phong nhìn thấy Lạc Khuynh Hoàng mặc một thân hồng y, ánh mắt đều hơi sáng lên. Hôm nay Lạc Khuynh Hoàng trang điểm như vậy là có một ý tứ khác.Thiếu vài phần nhẹ nhàng mềm mại, hơn vài phần quyến rũ cao quý. Liễu Tư Triệt luôn im lặng ngồi ở một bên giống như thoát ly khỏi bữa tiệc cũng nâng lên đôi mắt, thản nhiên quét mắt liếc nhìn Lạc Khuynh Hoàng cùng Quân Khuynh Vũ một cái.Nhìn thấy hai người cùng nhau lại càng tăng thêm sức mạnh hồng y, con ngươi Liễu Tư Triệt hơi dao động, nhìn lên trên bàn rượu, lại là uống một hơi cạn sạch. “Khuynh Hoàng đến đây.Mau tới đây!”Lạc Nguyên thấy Lạc Khuynh Hoàng cùng Quân Khuynh Vũ đứng cạnh nhau, vội vàng kêu lên. Hắn cẩn thận suy nghĩ một phen, theo tình thế xảy ra trước mắt, trừ bỏ thái tử ra vẫn là nhị hoàng tử có khả năng kế thừa ngôi vị hoàng đế nhất. Coi thử nhị hoàng tử đối với Lạc Khuynh Hoàng dường như cũng có hứng thú, không bằng thừa dịp sinh nhật lần này, thử tác hợp hai người bọn họ, đợi cho sang năm Lạc Khuynh Hoàng cập kê, thuận tiện gả Lạc Khuynh Hoàng cho hắn. Lạc Khuynh Hoàng nghe thấy Lạc Nguyên gọi nàng thì hướng Lạc Nguyên đi đến. Thuận theo ngồi xuống bên cạnh vị trí chủ nhà của Lạc Nguyên, thản nhiên nhìn quét một vòng mọi người đang ngồi, thời điểm đại đa số mọi người ở Bách hoa thịnh yến đều đã từng gặp qua, khóe môi nàng gợi lên ý cười thản nhiên, “Chư vị có thể tới tham gia yến hội sinh nhật Khuynh Hoàng, Khuynh Hoàng hết sức vui mừng.” “Quận chúa Khuynh Hoàng không cần nói như vậy.” Mọi người lập tức nói phụ họa . Lạc Khuynh Hoàng thản nhiên cười, đem ánh mắt chuyển qua trên mặt Lạc Khuynh Quốc, cười nói, “Ngoài cảm tạ chư vị đang ngồi ở đây ra, Khuynh Hoàng cũng muốn cảm tạ thứ tỷ của Khuynh Hoàng là Lạc Khuynh Quốc, vì Khuynh Hoàng mà lo liệu yến hội sinh nhật lần này.” Vừa dứt lời, ánh mắt mọi người đều tập trung trên mặt Lạc Khuynh Quốc.Lập tức có người lén phát ra nghị luận. “Lạc Khuynh Quốc?!Ngay cả chuyện không biết liêm sỉ quyến rũ mã phu trong phủ?!” “Không phải như vậy chứ.Ngày trước ta thấy nàng vẫn cùng chúng ta gặp gỡ, ta còn nghĩ địa vị của nàng cao thế nào chứ, rốt cuộc cũng thuận theo sự phân phó của Lạc Khuynh Hoàng mà lo liệu sinh nhật, có khác gì hạ nhân đâu?!” “Ngươi nhìn bộ dạng khí chất nàng ta xem, sao có thể so sánh với Lạc Khuynh Hoàng được! Người ta chính là con gái của trưởng công chúa, đích nữ phủ đại tướng quân, còn được hoàng thượng ngự ban phong làm Khuynh Hoàng quận chúa!” Nghe những nữ quyến ấy lén lút nghị luận, nhìn bọn nam tử mâu trung khinh thường cùng ngả ngớn, Lạc Khuynh Quốc tức giận đến mức toàn bộ thân mình đều phát run, mắt nhỏ sắp sửa nứt ra trừng người xung quanh, thế nhưng mã phu bên cạnh còn không thức thời nói, “Nương tử không cần tức giận.” “Ngươi câm miệng cho ta!Ngươi là đồ hạ tiện !”Lạc Khuynh Quốc tức giận không có chỗ trút liền hướng mã phu quát lớn. Một tiếng quát lớn đó khiến toàn bộ mọi người đều im lặng . Lạc Khuynh Hoàng hơi cong lên khóe môi, không hiểu chuyện gì nói, “Sao đại tỷ lại nói như thế với tỷ phu? Lúc trước chẳng phải đại tỷ ngươi…” Nói cũng không nói hết, Lạc Khuynh Hoàng như là nhớ tới cái gì vội ngậm miệng lại.Thế nhưng không nói hết so với nói xong càng khiến cho người ta tưởng tượng, mọi người lập tức lại khe khẽ phát ra nghị luận. Đều thảo luận chuyện Lạc Khuynh Quốc lấy mị dược quyến rũ mã phu, nói Lạc Khuynh Quốc dường như không còn mặt mũi. Khóe môi Quân Khuynh Vũ vẽ ra ý cười nghiền ngẫm, mâu trung cũng là hứng thú dạt dào. Hắn thấy nội tâm Hoàng nhi thực sự là hiểm độc vô cùng, có điều hắn chính là thích trí tuệ giảo hoạt như vậy của Hoàng nhi. Quân Kiền Linh cùng Quân Hồng Phong cũng nghe ra ý tứ trong lời nói chưa hết của Lạc Khuynh Hoàng, không khỏi nhíu mày, đồng loạt nhìn Lạc Khuynh Hoàng.Thoạt nhìn Lạc Khuynh Hoàng là có ý muốn làm cho Lạc Khuynh Quốc thân bại danh liệt, không đáng một xu.Mục đích của nàng đã đạt tới. Lạc Khuynh Quốc nghe xong lời nói của Lạc Khuynh Hoàng càng thêm tức giận, nhưng dường như nàng nhớ tới điều gì, cười nói, “Đúng vậy, hôm nay là sinh nhật Khuynh Hoàng, ta sẽ không mất hứng.Cầm nghệ của Khuynh Hoàng có một không hai, không bằng tấu một đoạn cho mọi người thưởng thức đi?”