ta muốn hỏi một việc này, hơi riêng tư một chút.
Hắn tỏ ra hơi ngại ngùng, gương mặt từ trước đến nay vẫn lạnh lùng là thế, ấy vậy mà lại có một chút sắc hồng, nếu như nhìn kỹ mới thấy được những vệt hồng hơi nhạt này.
Nhưng nào ngờ hôm nay, lại để cho người làm sư phụ thấy được đồ nhi đó chính mình một tay dạy dỗ lại có cái biểu hiện này.... Đáng mừng Nga.
Hôm nay, sư phụ là hắn đây phải hỏi một việc liên quan đến chuyện tình ái của đồ đệ mình một tí . Tuy là sư phụ nhưng không nhịn được cũng phải hỏi 1 chút về vấn đề này , nên không khí giữa hai sư đồ không khỏi có hơi mất tự nhiên một chút . Hì hì. vậy sư phụ người hỏi đi.
Sau một hồi hắn cố tỏ ra như không có chuyện gì xảy ra như lúc trước, thì mới nói được vài câu như thế với sư phụ của hắn. vậy ta hỏi nga. nếu như người con gái định mệnh đã sắp đặt cho con mà ta nói đến ; nhưng nếu nhỏ hơn so với con những mười tuổi thì con tính sao.
*** p/s: vậy mà ông cũng hỏi, cho dù có là vậy thì cũng phải rước chỉ về chứ sao. ^0^°
Hắn cũng đắn đo suy nghĩ, vì cái vấn đề này hắn vậy mà chưa bao giờ từng nghĩ đến.
Sau vài phút Trầm lặng, suy nghĩ thì hắn đáp. vậy thì lấy nàng thôi. hắn trầm tư thật lâu. .. Sau khi trả lời câu hỏi của sư phụ thì cả hai người đều theo đuổi một suy nghĩ khác nhau.
Tuy mình là sư phụ của lão Thất, cũng giật mình không nhẹ với câu trả lời của nó đây. Không biết, khi các sư huynh của nó nghe xong những lời này sẽ có những sắc thái biểu cảm gì nữa đây.
Thiệt là mong đợi thấy sắc thái, nét mặt của sáu đứa còn lại khi nghe những lời này quá đi.
Hắn nghĩ sao sư phụ lại hỏi mình vấn đề này, không lẽ... Nó có liên quan thật sao. sư phụ thôi mọi chuyện ta đều đã hỏi, cũng như nói rõ rồi tuy còn vài lời có nói con cũng không muốn nghe , nhưng con hãy nhớ lấy những lời sư phụ nói hôm nay sẽ có ích cho con sau này. sư phụ còn một việc nữa sau khi con xuống núi con sẽ gặp được haingười ; hai người này sẽ là hai cánh tay của con sau này, sẽ giúp ích cho con trong công cuộc phục thù , tuy ta cũng không mong con sống trong thù hận này mãi nếu quên được thì càng tốt đồ nhi nhé. ***** p/s: ông sư phụ này cũng còn nhí nhảnh như con cá cảnh lém mọi người nhỉ =*.*==.... hắn thử dò hỏi sư phụ con đã hiểu, hai người này có phải do mẫu phi con để lại cho con không . sư phụ đúng như con nghĩ , haizzzz , ông thầm nghĩ sao mà nó thông minh thế nhỉ, con của sư muội có khác từ nhỏ sư muội đã thông minh ,lanh lợi , hoạt bát , vậy nên con của muội ấy bây giờ cũng như vậy.
Haizzz .... người tài luôn luôn gặp họa mãi.....
Ông thầm nghĩ không bao giờ nó ( tức hắn ) nói nhiều hơn ngoài những chuyện cần phải hỏi ra sao. haizzz. làm sư phụ như ông cũng thiệt khổ...mà..~.~
Truyện khác cùng thể loại
119 chương
18 chương
32 chương
12 chương
16 chương
29 chương