Trọng Sinh Chi Vong Linh Pháp Sư
Chương 166 : Lọt vào vòng vây
Bất chợt, đôi mắt David nhìn về phía đám đông hàng ngũ pháp sư và cung thủ đang lùi về sau bên kia. Hắn đột nhiên phát hiện một tên cầm khiên và búa lớn, mang trên mình một bộ giáp nặng, cồng kềnh.
- “Khốn kiếp! Làm sao lại có trọng giáp chiến sĩ ở đây?!”
Kinh ngạc, tức giận mắng một tiếng, David liền từ bỏ quan sát khu vực địa hình xung quanh, vừa phân tâm né tránh công kích vừa tìm kiếm trong hàng ngũ kẻ địch xem tình hình là như thế nào.
Cứ như vậy, lia mắt nhìn không quá nửa phút mà hắn đã tìm ra hơn chục thân ảnh mang vẻ bề ngoài của những tên chiến sĩ, đấu sĩ, đạo tặc và thích khách… đang ẩn nấp trong đội hình của những tên nghề nghiệp viễn trình.
David mãi phân tâm suy nghĩ một lúc, đến khi phục hồi tinh thần lại thì mới chợt nhớ đến những tên đội viên vẫn đang sôi máu, dần dần lấn sâu vào giữa hàng ngũ của đối phương để chém giết.
- “Đội tanker, hành động! Mau dựng thành hàng rào.”
Cùng lúc đó, một tiếng thét lên của tên đội trưởng Bò Cạp, vang lên khắp cả khu vực xung quanh nơi David đang đứng.
Gương mặt của hắn lập tức biến sắc, miệng cũng không chần chừ một giây phút nào lập tức hướng về những tên đội viên của mình gào thét lên, đến mức khàn cả giọng.
- “Rút lui! Toàn đội rút lui!”
Tuy nhiên, đến khi hắn nhận ra tình thế hiện tại của mình thì có vẻ như mọi chuyện đã quá muộn.
Trong đoàn người [The Throne] đông đảo, ngay khi có mệnh lệnh của tên đội trưởng Bò Cạp, đám người chơi nghề nghiệp cận chiến ẩn giấu giữa đám đông pháp sư và cung thủ ở phía sau, lập tức xông ra làm thành hàng rào bao vây lấy những đoàn đội của David.
Khoảng không được đám Song Giác Thú và những tên đạo tặc gian nan đánh giết, mở rộng ra từ đầu đến giờ nhanh chóng có người tiến lên, che lấp lại. Đây cũng chính là những điểm mà David đã dự tính để rút lui, sau khi hết thời gian.
Dòng người [The Throne] nối dài, bị xé rách ra làm hai đoạn trước đó, nhanh chóng được kéo liền lại bởi những hàng ngũ người chơi nghề nghiệp chiến sĩ và đấu sĩ.
Đội hình lộn xộn trước đó của bọn chúng nhanh chóng được chỉnh chu lại ngay ngắn. Những tên pháp sư, cung thủ và thợ săn nhanh chóng có được khoảng trống mà sắp xếp lại đội hình của họ, bắt đầu phát ra công kích về phía kẻ tập kích.
Bức tường người chặn ở hai bên sườn của đoàn người [The Throne] nhanh chóng được gia cố từ một hàng thành hai hàng, ba hàng… Nhóm người của David ngay tức thì cũng bị vây vào bên trong.
Những tên đạo tặc trong đội của David chưa kịp làm ra phản ứng cho mệnh lệnh của chỉ huy mình thì lập tức đã bị một vài tên người chơi nghề nghiệp cận chiến của đối phương tiếp cận, đánh úp.
"Xung Phong"
‘Ầm’
-45
…
Ngay cả David cũng không tránh khỏi, đúng lúc hắn vừa phân tâm xoay lưng về phía sau, thì liền bị một tên chiến sĩ cầm khiên lớn sử dụng "Xung Phong" kỹ năng lao tới, đâm thẳng vào người.
Cả thân thể của David bị đánh bay đi về phía sau hơn 2 mét tựa như vừa bị một chiếc xe tải ủi trúng.
Nhưng may mắn là vẫn chưa có xuất hiện hiệu ứng choáng hay tê liệt trên người nên David rất nhanh lấy lại được thăng bằng, tiếp đất.
- “Toàn đội tập trung rút lui!”
Vừa tiếp đất, hắn lập tức lớn tiếng kêu gào ra lệnh. Thế nhưng cả đội, hơn 30 người do hắn dẫn dắt, đã gần như đã bị bao vây hoàn toàn. Có chưa đến 5 người có thể thoát ra khỏi vòng vây của kẻ địch để tập họp lại bên cạnh hắn.
Đàn Song Giác Thú vẫn đang được đám triệu hồi sư ra sức điều khiển chống trả mãnh liệt, hỗ trợ cho những tên đạo tặc tránh đi.
Bất quá số lượng đám người chơi cận chiến bên [The Throne] dường như càng ngày gia tăng càng đông làm cho đàn Song Giác Thú cũng có chút lực bất tòng tâm.
David nhìn thấy tình cảnh như vậy nắm tay không khỏi siết chặt. Hắn âm thầm nghiến răng, nhìn xung quanh tìm kiếm điểm yếu trong đội hình của đối phương để mở một đường máu rút đi.
Ngay lúc này, đột nhiên tiếng hét của Jimmy đột nhiên truyền đến bên tai hắn.
- “Chỉ huy trưởng!”
Giật mình xoay người lại, David liền trông thấy thân ảnh của Jimmy cùng với tiểu đội của hắn. Tuy nhiên tiểu đội hơn 20 tên đạo tặc lúc này chỉ còn lại không đến một nửa.
- “Chuyện gì vậy?! Sao chỉ còn lại bấy nhiêu đây người thôi?”
Trông thấy tình huống của tiểu đội Jimmy, David không kìm chế được kinh ngạc trong lòng, mở miệng bật thốt lên. Hắn là nhớ rõ trước đó, phần đuôi của đoàn người [The Throne] bị tách ra có rất ít kẻ địch, chỉ khoảng 50 tên.
Nếu Jimmy có thể thành công đánh giết hết kẻ địch thì đây sẽ là con đường chính để cả đoàn đội của hắn rút đi. Nhưng bây giờ Jimmy lại đến đây, trong lòng David càng không khỏi trở nên bất an thêm.
Nghe David hỏi, Jimmy thần sắc có chút hốt hoảng vội vàng gấp gáp nói.
- “Ta cũng không biết chuyện gì đang xảy ra nữa thưa chỉ huy. Đột nhiên không biết từ nơi nào nhảy ra một đám đạo tặc với thích khách lao vào tấn công làm cho cả đội có chút trở tay không kịp, vài anh em cũng bị giết trong lúc đó.
Đàn Song Giác Thú cũng bị chèn ép rất nhiều, bọn ta không chống đỡ được nữa, cũng không biết giải quyết thế nào nên mới lùi về sau tập trung tới chỗ của chỉ huy ngài tìm cách.”
Như nghe thấy sự bất lực trong giọng nói của Jimmy, David gương mặt càng trở nên trầm trọng thêm.
Xung quanh chiến trường, trong lúc David đang suy nghĩ tìm cách thì từng con Song Giác Thú vẫn tiếp tục lần lượt thay nhau ngã xuống. Đám đạo tặc cũng đang phải vật lộn với hai, ba tên người chơi cận chiến khác bên phía đối phương.
Mặc dù thực lực trung bình của những người thành viên [The Alliance] có chút cao hơn đối phương, thế nhưng với số lượng áp đảo thì mọi chuyện rất khó mà nói.
David bây giờ mới nhận ra mình đã rơi vào bẫy rập của đối phương và không thể thoát ra. Hắn cũng không thể liều lĩnh xông lên ập vào để giải cứu những tên đội viên kia.
Một mình hắn không thể cứu hết được bọn họ, mà nếu kéo người đi giải cứu không khéo lại bồi thêm vào đó thì không bắt được gà còn mất nắm gạo nữa.
Ánh mắt hắn nhìn lên trên vách đá bên kia nơi có hai đứa trẻ Ami, Dendi và thanh niên Tom đang đứng cùng với cả đội triệu hồi sư. Bọn họ cũng đang phải liên tục vừa uống MP thuốc vừa triệu hồi lại Song Giác Thú thú đắp cho những con đã chết.
David chợt lại nhìn về phía trước của đoàn người [The Throne], nơi có tên Henry thủ lĩnh của đám người này đang đứng, một ý nghĩ táo bạo đột nhiên xuất hiện trong lòng hắn.
Nghĩ là làm, David lập tức mở bảng giao diện tin nhắn mật gửi chỉ thị cho Dendi và Tom. Tình thế hiện tại đã không cho phép hắn chần chừ, phân vân quá lâu.
Gửi tin nhắn xong, trong thời gian chờ đợi Dendi và Tom điều động lực lượng, hắn mới xoay người, nhìn về phía Jimmy và những người trong tiểu đội, giọng khàn khàn mà nói.
- “Jimmy, mọi người. Ta... thật sự xin lỗi vì những thất bại trong việc sắp xếp tập kích lần này.
Nhưng mà hiện tại ta đang có một kế hoạch khác, tuy nhiên nó sẽ rất cần sự giúp đỡ của các ngươi và cũng có thể chúng ta đều sẽ chết mà không thể thành công...
Một hồi nữa, đàn Song Giác Thú sẽ mở ra một đường máu cho chúng ta đào thoát. Bây giờ các ngươi hãy suy nghĩ thật kỹ, hoặc theo ta tiếp tục chiến đấu hoặc lựa chọn rời khỏi nơi này, trở về tập kết với nhóm của đội trưởng. Mặc các ngươi quyết định thế nào, ta cũng đều sẽ không trách cứ hay để bụng gì cả.”
Cả đoàn đạo tặc có chút kinh ngạc nhìn nhau. Sau đó có một tên đội viên đứng ra lớn tiếng cười nói.
- “Haha, chỉ huy trưởng. Chỉ là chết một lần thôi, mất một ít kinh nghiệm, rơi vài món đồ là xong có gì phải nghiêm trọng như vậy.”
Dường như lời nói của hắn làm cho bầu không khí nặng nề lúc này vơi đi rất nhiều. Những tên đội viên khác cũng lục tục thay nhau chen lời.
- “Phải đó chỉ huy trưởng. Sợ gì bọn chó này chứ, cùng lắm là chết thôi.”
- “Bây giờ phải làm gì ngài cứ nói đi, bọn ta đều theo đến cùng.”
- “Hahaha… Hôm nay giết cũng đã tay rồi, bây giờ giết thêm vài mạng nữa có chết cũng là kiếm lời thôi chỉ huy trưởng. Làm gì phải căng thẳng vậy…”
…
David ánh mắt chăm chú nhìn lấy những đội viên của mình. Bây giờ hắn mới hiểu rõ, làm một tên chỉ huy như Đình Tấn là khó khăn đến nhường nào.
Khóe miệng nhếch lên một nụ cười tà, hắn gật mạnh đầu một cái, giơ thanh Nanh Độc chỉ về phía đầu của đoàn người, nơi đầy rẫy những tên chiến sĩ và đấu sĩ đang cầm khiên đứng phòng thủ. Miệng gằng từng chữ mà nói.
- “Ta cần các ngươi hỗ trợ để tiếp cận nơi đó…”
Những tên đội viên ánh mắt chăm chú nhìn lấy hắn, đến khi trông thấy đối phương quay đầu lại nhìn mình, bọn họ đều không tự chủ được mà đồng loạt gật mạnh đầu. Gương mặt nghiêm nghị như nói lên ý chí quyết tử chiến đến cùng của họ.
Mà ngay khi lời David vừa nói xong, đột nhiên hơn 30 con Song Giác Thú còn lại trên chiến trường đồng loạt từ bỏ con mồi của chúng rồi tụ tập lại thành một nhóm đội hình mũi tên, xông thẳng về phía bức tường ba lớp bên ngoài cùng, do những tên chiến sĩ đang dựng khiên xếp thành hàng, nối liền hai đoạn của đoàn người [The Throne] bị tổ đội của David chặt đứt trước đó.
- “Theo sau, hỗ trợ ta!”
David lập tức nắm bắt thời dyzXobN1 cơ, không chần chừ chút nào hét lớn một tiếng rồi cầm hai thanh Nanh Độc xông lên, theo sau đàn Song Giác Thú đang dẫn đầu mở đường.
‘Giết…’
Hơn 20 tên đạo tặc cũng lập tức cầm chặt vũ khí của mình rống lên rồi cất bước chạy theo sau David.
Truyện khác cùng thể loại
103 chương
56 chương
1327 chương
101 chương
109 chương
877 chương