Trọng Sinh Chi Vong Linh Pháp Sư

Chương 164 : Tiến công, tập kích lần thứ ba

Hơn 15 phút sau, David đã dẫn dắt đoàn đội của hắn vượt qua mặt của đám người [The Throne], chặn ngay con đường mòn cách lối vào vùng đất trũng kia khoảng 500 mét. Tiêu tốn nhiều thời gian như vậy cũng bởi hắn phải đi một con đường vòng khá dài để tránh thoát khỏi tầm mắt của kẻ địch, tìm kiếm cho mình một vị trí địa lý thích hợp cho việc mai phục. Hiện tại, David đang ngồi cùng Dendi và Ami ở ngay trên một vách đá, độ cao không quá 5 mét nằm ngay sát bên cạnh con đường đi vào vùng lãnh thổ của con Griffin. Ngay ở phía sau lưng hắn là Jimmy trong đội đạo tặc và Tom trong đội triệu hồi sư. Hai chàng trai trẻ này cũng đã được David đề bạt lên làm tiểu đội trưởng cho một nhóm tổ đội khoảng 20 người. Trong tương lai, có thể [The Alliance] sẽ phát triển càng ngày càng lớn mạnh, vì vậy nên nó cũng sẽ rất cần rất nhiều người có khả năng và tiềm lực phát triển lớn để vận hành. Chính vì vậy Đình Tấn đã nhắc nhở những người trong đội, tìm và chú ý những tên thành viên trong đội của mình để kịp thời phát hiện những mầm mống tốt, đề bạt và bồi dưỡng từ từ chuẩn bị cho dần dần cho tương lai. Bây giờ trong đoàn đội đã có thêm hai người trợ giúp, gánh nặng trong việc chỉ huy của David cũng dần dần được giảm nhẹ lại. Hắn lúc này chỉ việc sắp xếp ra một kế hoạch tốt rồi truyền đạt lại để họ tự chỉ huy là được. - “Bây giờ chi ra làm ba nhóm, triệu hồi sư sẽ do Dendi và Tom chỉ huy. Các ngươi phân ra hai đường đánh thẳng vào bên sườn, phá vỡ đội hình của đối phương. Nhưng nhớ chừa sức để bảo vệ, che chắn cho bọn ta rút lui như đợt tập kích trước đó ấy. Còn Jimmy, ngay khi có lệnh của ta thì ngươi dẫn theo một đội tấn công bên trái. Chúng ta chỉ có 10 phút thôi, đánh xong lập tức rút lui vào bên trong. Nghe rõ không?” David giọng nói bình tĩnh phân công cho từng người. Hắn đã dành hơn 10 phút để quan sát động tĩnh của đối phương, sau khi đã cảm thấy an toàn mới lên kế hoạch như vậy. Vì đội triệu hồi sư đã gần hết MP cho nên cuộc tập kích này không thể diễn ra quá lâu, hơn nữa đối phương cũng đã tiến đến rất gần với địa điểm chiến trường bên trong vùng đất trũng. David cảm nhận được sau hai đợt tập kích, bọn chúng đều không có dấu hiệu mắc câu, thế nên hắn cũng không muốn phí phạm thời gian ở ngoài này chạy lòng vòng mà muốn nhanh chóng quay trở lại tập kết với đoàn đội của Đình Tấn chuẩn bị chống đỡ. Ngoài ra, trong quá trình quan sát, David cũng đã tìm ra được thân ảnh của Henry. Khởi đầu hắn muốn lập một kế hoạch đánh rắn dập đầu, tiêu diệt cơ quan đầu não của kẻ địch. Thế nhưng đến khi trông thấy đội hộ vệ có hơn 10 tên luôn đi sát bên cạnh hắn lại thêm đoàn chiến sĩ và đấu sĩ ở phía sau, David vì an toàn của đội viên nên chỉ có thể từ bỏ kế hoạch này. Thay vào đó là lựa chọn đánh vào bên sườn nơi của những tên pháp sư và cung thủ đang xếp thành từng nhóm mà bước đi. Tuy rằng có hơi thắc mắc và khó hiểu khi đám người này vẫn không có quá nhiều đề phòng dù đã bị tập kích hai lần, chết đi một số lượng lớn đội viên. Nhưng sau khi đã quan sát kỹ lưỡng xung quanh, không tìm thấy được bất cứ nhóm người nào mai phục, tập kích nên David cũng không có quá nhiều suy nghĩ và lo lắng về vấn đề này. Ba người Dendi, Jimmy và Tom sau khi nghe được kế hoạch của David liền trầm ngâm một chút như đang mường tượng ra diễn biến của cuộc tấn công lần này. Sau đó cả ba người đưa mắt nhìn nhau rồi âm thầm gật nhẹ đầu. Sau đó cả nhóm người đứng lên, quay trở về đội của mình bắt đầu điều chỉnh sắp xếp, phân công chi tiết cho từng người. … Ở phía bên dưới vách đá, đội Lính Đánh Thuê [The Throne] với hơn 2.000 người cứ chậm rãi cất bước tiến về phía trước. Henry cùng với ông lão quản gia và hơn 10 tên hộ vệ vẫn là nhóm người đi đầu, dẫn đường cho đoàn đội ở phía sau. Gương mặt của tên Henry lúc này dường như đang rất vui vẻ, khóe miệng liên tục cười mỉm không ngừng. Không khí dường như có chút buồn tẻ làm hắn không nhịn được quay sang nói chuyện tán dóc với ông lão quản gia. - “Này chú Tim, lần này nếu kế hoạch thành công thì không biết cổ phiếu của [The Throne] sẽ tăng lên bao nhiêu nhỉ? Chú đoán thử xem.” Đi ở bên cạnh, ông lão quản gia Tim đang thất thần suy nghĩ điều gì đó, khi nghe được giọng nói của Henry thì không khỏi giật mình một cái. Có chút lúng túng vì không nghe rõ được toàn bộ câu hỏi, ông lão có chút lúng túng mà nói. - “Thưa thiếu gia, ta cũng không biết nữa…” Câu trả lời của ông lão Tim dường như làm cho Henry có vẻ cụt hứng một hồi. Hắn liếc mắt nhìn qua gương mặt già nua với nhiều nếp nhăn bên cạnh của ông ta rồi thu hồi ánh mắt, không nói gì nữa. Bất quá dường như hắn đang suy nghĩ tự tìm câu trả lời cho mình, nên đôi mắt nhìn về phía trước không hề có một tiêu cự nhất định. Nụ cười trên khóe miệng cũng lập tức xuất hiện trở lại như đã quên chuyện của ông lão Tim trước đó. Cũng ngay lúc này, ở trong đoàn người phía sau, đội hình đã có chút lộn xộn không được ngay ngắn như lúc trước đó. Mà bốn tên đội trưởng cũng đang túc trực tại chính trong đội ngũ mà mình chỉ huy. Bên cạnh mỗi người bọn họ thường tập trung từ 4 - 5 tên thành viên khác, có vẻ như là thân tín cấp dưới của họ. Những nhóm người này liên tục châu đầu ghé tai vào nhau như đang thảo luận, âm mưu điều gì đó, vì nụ cười gian xảo đôi lúc lại xuất hiện trên gương mặt của họ. Đoàn người cứ chậm chạp mà đi tới, đến khi đoàn đội nghề nghiệp viễn trình, do tên Ollay và Ai Kiu Ai chỉ huy, vừa vượt qua một vùng núi đá dựng đứng, có chút cao, chợt không biết từ đâu lại xuất hiện những cái bóng che khuất ánh sáng trên đầu họ. Một vài tên người chơi nhận ra dị thường lập tức ngẩng đầu dqyO354b lên nhìn bầu trời, nhưng vì ánh nắng chói chang làm hắn không nhìn thấy được gì ngoài một điểm đen đang dần dần phóng to, rơi xuống vị trí của mình. Đến khi bọn họ nhìn ra kia là quái vật thì đã quá muộn. ‘Rầm rầm rầm…’ -130 -260 (Điểm yếu) … Âm thanh va chạm liên tục vang lên, những con Song Giác Thú không đột nhiên từ trên vách đá, bay tự do rơi xuống ngay vào giữa đội hình của những tên pháp sư này. Lực va đập khi rơi xuống lại thêm trọng lượng nặng nề của những con Song Giác Thú này làm cho những tên pháp sư và cung thủ không kịp trở tay, ngay lập tức bị đè xuống ngã nằm ra đất, nhận lấy sát thương thay cho bọn chúng. - “Báo động có kẻ địch tập kích!” - “Địch tập kích! Mau mau cứu viện!” … Tiếng hô hào lập tức lan rộng ra khắp cả đoàn người. Những tên thợ săn, đạo tặc và thích khách lập tức làm ra phản ứng, nhanh chân mà tới trước. Tuy nhiên, do đội của bọn họ là đi trước nên khoảng cách cũng khá xa với nơi bị tập kích, vì vậy mà phải tiêu tốn một chút thời gian mới tiếp cận được đoàn người chơi nghề nghiệp đánh xa đang bị những con Song Giác Thú hành hạ ở phía sau. - “Á! Tanker đâu rồi! Mau giúp đỡ nhanh lên!” - “Cứu mạng! Khốn kiếp! Mau giết con Song Giác Thú này nhanh lên.” … Tiếng gào thét kêu thảm, cầu cứu vang lên liên hồi. Tên đội trưởng Ollay và Ai Kiu Ai cũng rất nhanh phản ứng lại, liên tục gào thét ra lệnh, chỉ huy đám đội viên của mình làm ra chống trả. Bất quá dường như những tên triệu hồi sư đã nhớ rõ mặt của bọn họ, nhìn ra đối phương là chỉ huy nên lập tức điều động Song Giác Thú chạy đến công kích quấy rối. Đứng ở trên vách đá, David và hơn 60 tên đạo tặc còn lại vẫn đang chờ đợi thời cơ. Ngay khi đàn Song Giác Thú đã xé rách được một khoảng không bên trong đội hình của đối phương, hắn lập tức thét lên. - “Toàn đội tấn công, giết!” ‘Giết…’ Vừa hét lên hắn vừa thả mình nhảy xuống mặt đất bên dưới. Những tên đội viên ở phía sau cũng lập tức rống lên, nhảy theo chỉ huy trưởng của mình. Để lại một nhóm người triệu hồi sư vẫn ở lại trên vách đá, tiếp tục điều khiển Song Giác Thú. Không ai trong số bọn họ lại chú ý được bên trong đội hình của nhóm người chơi pháp sư và cung thủ này lại đang lấp ló vài tên người chơi trang bị giáp nặng như Terrell.