Nói là làm, chiều hôm đó anh chở nó về nhà mình. Khi vừa bước xuống khỏi chiếc xe của anh nó không còn tin vào mắt mình nữa. Trước mắt nó không phải là nhà nữa mà là một cung điện đẹp như tranh vẽ.
-Oa nhà anh đẹp thiệt đó. -mắt nó long lanh nhìn ngắm ngôi nhà
Anh không nói gì chỉ đứng tựa lưng vào xe nhìn nó và mỉm cười. Lão quản gia của nhà anh bước ra cung kính chào anh
-Cậu chủ đã về
-Bác không cần cung kính vậy đâu. Đây là bạn cháu ,cô ấy sẽ ở đây một thời gian, bác hãy sắp xếp chỗ cho cô ấy nhé - anh dịu dàng nói với lão quản gia.
-Vâng thưa cậu -nói rồi lão quản gia lui vào sắp xếp chỗ ở cho nó, còn nó thì đi theo anh vào nhà.
Trong phòng khách
Nó đang còn ngơ ngác nhìn xung quanh thì lão quản gia đã đi đến chỗ nó
-Xin mời tiểu thư theo tôi -ông bước đi. Nó thấy ông đi thì chạy theo ông
-Tiểu thư là bạn của thiếu gia ạ?
-Vâng ạ! Nhưng cháu không phải thiểu thư gì đâu ạ. ồn cứ gọi cháu là Thiên Di thôi ạ -nó lễ phép trả lời lão quản gia. Lão quản gia dường như rất thích nó, cứ khen nó hoài, nào là lễ phép, xinh xắn, đáng yêu bla...bla. Nó nghe ông nói mà đỏ cả mặt. Lão quản gia xắp xếp phòng nó đối diện vời phòng của Bảo Nam. Có lẽ ông đã hiểu ra điều gì đó '' cậu chủ chưa bao giờ đưa cô gái nào về nhà. có lẽ lần này cậu chủ đã...'' ông mỉm cười bước xuống nhà. Nó vào phòng, tắm rửa rồi sau đó ngủ lun một giấc. Có lẽ mấy ngày nay nó đã quá mệt mỏi.
Truyện khác cùng thể loại
50 chương
3 chương
41 chương
6 chương
23 chương
80 chương
21 chương