Đoạn Ngữ Đường cũng không phải thằng đần, chỉ là chưa nghĩ tới loại cảm tình như vậy, vượt xa tình thân.cậu cũng đã 24 tuổi, được Đoàn Tĩnh Viễn giáo dục nghiêm khắc, tư tưởng do đó cũng chính thống, cảm tình giữa những người thân, đối với Ấu Đường y cũng chỉ cho là tình anh em, cùng Tần Thiệu giống nhau. Nhưng giờ phút này lại cảm thấy Tần Thiệu phi thường chướng mắt, Tần Thiệu như muốn cướp em trai khỏi tay mình vậy! Đoàn Huyên sau một hồi suy nghĩ cảm thấy nội tâm thực buồn bực, không biết là làm sao, là do mấy năm nay y độc chiếm quá mạnh sao, hay mấy năm qua đem Ấu Đường thành người của mình, không có ai có thể cướp! Y cho rằng ví cậu là em mình nên sẽ không ai thần thiết hơn nữa! Y đương nhiên cho rằng Ấu Đường là em trai mình! Từ lúc nhỏ y đã ôm cậu vào trong ngực, xoa mặt đến khi cậu cười khúc khích, còn cùng cậu trải qua những năm tháng chống chọi với bệnh tật nữa! Y cứ tưởng rằng đây là món quà mà ba mình tặng cho! Sẽ bên y cả đời này! Y mấy năm nay gần như là chiều hư Ấu Đường, Ấu Đường muốn cái gì chỉ cần y có, đều mang cho cậu hết, chưa bao giờ cùng cậu tranh giành, chưa bao giờ trách phạt cậu…… Nhưng là…… Ấu Đường càng ngày càng xa y thì phải. Đoàn Tình nhìn anh mình thất thần, vì thế nhíu mi:”Anh sao vậy? À không phải anh nói tối mới về sao bây giờ lại về sớm như vậy?” Hai anh em quả thật giống nhau, đối với mấy loại cảm tình này luôn trì độn. Cũng không biết là nói Đoàn Tĩnh Viễn giáo dục hai người thành công hay là quá thất bại nữa! Đoàn Huyên phục hồi tinh thần nhìn cậu, Đoàn Tình vẫn là mng bộ dạng nhìn y, Đoàn Huyên nghi hoặc hỏi:”Ở trong phòng còn mặc áo khoác a, không nóng sao?” Đoàn Tình nhìn Tần Diệp Hoa cũng cười nói y náo loạn:”Vậy sao anh còn mặc áo lông, mới tháng11, còn chưa đến lúc tuyết rơi anh đã mặc nhiều như vậy. Sau này thì sao!” Đoàn Huyên bất đắc dĩ đáp lại:”Được rồi, điều hòa hình như hơi thấp. Mặc vậy cũng tốt.” Y có thói quen sủng nịch cậu. Quả nhiên Đoàn Tình nở nụ cười. Đoàn Huyên cũng cười lắc lắc đầu, lần này rốt cục bình thường, tiểu hài tử vẫn như vậy. Hai người kia nói đều là thời tiết? Tần Thiệu rốt cục tìm cơ hội chen vào nói:”Hai người cũng không phải mấy trăm năm rồi không gặp, ngồi xuống rồi nói, đứng làm gì?” Đoàn Huyên lần đầu tiên nhìn Tần Thiệu thấy chướng mắt, lôi kéo Đoàn Tình xuống lầu:”Đi thôi, chúng ta đi xuống dưới lầu ngồi.” Đoàn Tình cũng không có quên tiếp đón Tần Diệp Hoa:”Diệp Hoa, chúng ta đi xuống.” Cậu để Tần Diệp Hoa đi ở phía trước, ở phía sau nhìn hai người xuống lầu, hai người như vậy nhìn cũng rất xứng đôi, kim đồng ngọc nữ, trai tài gái sắc, môn đương hộ đối, trời đất tạo nên…… Mấy thành ngữ tốt đẹp trong sách đều có thể dùng trên hai người. Đoàn Tình trong lòng là có chút chua xót, cậu vốn nghĩ mình và Diệp Hoa giống nhau, đều bị mẹ bỏ, là con riêng, theo lý thuyết mà nói càng có nhiều điểm chung càng xứng đôi, kỳ thật có lẽ là không. Có câu nói rất đúng, bất hạnh nhân ghé vào cùng nhau chỉ biết phụ phụ gia tăng (người bất hạnh mà xúm lại với nhau thì bất hạnh sẽ gia tăng) Đoàn Tình lúc trước không phục lắm, cậu cũng chỉ kém Đoàn Huyên a, Đoàn Huyên thân thể yếu như vậy, Tần Diệp Hoa gả chắc chắn cũng sẽ thành quả phụ mà thôi? Đoàn Tình ý tưởng ác độc. Nhưng lần này bởi vì cậu rắp tâm bất lương không có tu thành chính quả, Đoàn Huyên thân thể dần khỏe lại, còn có thể đi làm, ngày nghỉ thời gian không chỉ có đi làm, còn có thể quản lý vườn trà Đoàn gia, không chỉ có thể quản lý vườn trà, còn có thể lấy người mình thích, cũng không sợ mệt!!! Đoàn Tình nội tâm không thoải mái chút nào! Có chút giống như không ăn được nho liền nói nho chua.. Tần Thiệu ở phía sau ôm cậu:”Làm sao?” Đoàn Tình dùng sức đẩy ra, đều tại anh hết! Tần Thiệu ho khan cùng cậu đi xuống lầu. Bốn người ngồi ở phòng khách, Tiểu Hồng pha trà xong cũng ngồi xuống, đem cậu lăn qua lăn lại hỏi chuyện ở trường, Đoàn Tình hỏi đến phiền, ôm đầu gối năn nỉ:”Chị Hồng, không phải ngày nào em cũng gọi điện thoại cho chị sao a?” Tiểu Hồng thực ủy khuất:”Chị biết, nhưng chị chỉ có thể nghe mà không sờ được.” Đoàn Tình vui vẻ:”Thứ kia cũng có thể nghe mà không sờ được.” Tần Diệp Hoa hiếu kì:”Thứ gì” Tiểu Hồng bỗng nhiên biến thành chuyên gia giới thiệu:”Chính là kịch truyền thanh. Ấu Đường trong trường học vào tỗ kịch truyền thanh. Ra rất nhiều kịch bản, cậu ấy phối âm cho nhân vật.” Tần Diệp Hoagật đầu:”Cái này em biết. Ấu Đường, cậu lấy vài ac1i cho mọi người nghe xem.” Đoàn Huyên rốt cục ổn trọng cũng cười nói:”Đúng lấy ra xem chút đi.” Đoàn Tình khụ khụ:”Thật sự không có cái gì hay để xem hết.Em ở bên trong chỉ phối hợp diễn! Vẫn chỉ là người qua đường.” Đoàn Tình nói là sự thật, bọn họ kịch truyền thanh có 18 cá nhân a, 15tiền bối, mọi người đều là tinh anh, bình thường mấy cái kịch bản hay đều không tới phiên cậu, nhiều lắm cũng chỉ nhập vai người qua đường hay linh tinh. Cho nên nhiệm vụ mỗi ngày là đọc radio, vào thời gian ăn cơm nhàn nhàm chán đọc vài thứ, nhóm học sinh thường nói, họ không chú tâm lắm tới nội dung, bất quá thanh âm ngược lại rất dễ nghe, có thể khống chế sự thèm ăn!!! Đây là những bình luận về Đoàn Tình Cậu dũng hay đọc bình luận, dù sao cậu cũng sẽ chuyên tâm đọc, tất cả đều là tiếng Anh. Cậu dùng tâm đọc tự nhiên cũng muốn kiếm được danh tiếng tốt, chỉ tiếc, không có ai thưởng thức. Mọi người chỉ thích xem kịch truyền thanh, Trần Vũ cũng đầu tư vào kịch truyền thanh để kiếm tiền! Cho nên trừ bỏ kịch bản ngôn tình, còn có đam mỹ kịch, Trần Vũ làm một bộ rồi lại một bộ! Nhưng không có tiểu cô nương nào muốn nhận kịch đam mỹ! Trần Vũ tìm không thấy người nên mới tìm cậu! Còn muốn cậu phá nhân vật! Mọi người không muốn nhận, cậu cũng vậy! tiếp Nhận cũng không cho bọn họ biết, tuyệt đối không nghĩ đến! Cho dù cậu phối ăn là tra công! Lúc Đoàn Tình đang chống chế, Tần Thiệu trong túi áo lấy ra đến 1 tấm áp phích:”Đợi đã tôi có. Cho mọi người xem. tác phẩm mới ra của Ấu Đường.” Tất cả mọi người muốn xem, Tần Thiệu đem ra, Đoàn Tình liếc mắt một cái liền muốn cướop, bị Tần Thiệu giơ cao. Đoàn Huyên từ không trung cầm lấy:”[ Thanh Bình thịnh thế ] tên này không tệ a!” Đoàn Tình nghiến răng, nếu nội dung cũng giống cái tên thì tốt rồi. Quả nhiên tiếp theo sắc mặt Đoàn Huyên liền thay đổi, mặt chậm rãi đỏ lên, Áp phích này do Lưu hạ vẽ, quá gần! Một người trong tấm áp phích mặc một chiếc áo trắng hờ hững lộ ra nội y đen! Miệng ửng đỏ lên! vừa nhìn là biết!!!! Tên này là nam quả thật kém cỏi, quả thực! Đoàn Tình náo loạn:”Đừng nhìn, đừng nhìn, cái này do Lưu Hạ vẽ lung tung thôi! Nói cái gì mời chào nhân khí!” Đoàn Huyên xem xong, Tần Diệp Hoa không nháy mắt:”Hảo xinh đẹp. Không phải vẽ cậu chứ. Người này nhìn rất giống cậu. Cũng là mắt phượng ……” Đoàn Tình phi thường muốn đứng lên đoạt lấy, sau hồi cũng vất vả ngồi xuống, đành phải dùng sức nắm đầu gối:”Không phải tớ! Đó là Hoàng đế, Hoàng đế không phải đều là mắt phượng sao! Tớ là tướng quân! Không ý tớ nói tớ phối âm cho vai tướng quân!” Nếu nói ra, Đoàn Huyên liền bắt đầu xem nhân viên phối âm, phối âm nhân viên rất nhiều, kịch bản này là theo một tiểu thuyết, cho nên một số góc độ xem rất hay, lại là kịch cổ đại, nhân vật xuất trướng rất nhiều. Đoàn Huyên nhìn ra bên ngoài đọc:”Lão Phật Gia: Hoa quý phi Dung ma ma: Thanh nhi…… Nhân vật chính: Cát Lãng Thai: Dung Ngự. Tình cách cách: Nhan Chấn…… Ấu Đường, cái nào là em?” Tần Thiệu tại một bên không nín được muốn cười, Đoàn Tình lấy tay nhéo hắn một cái, Tần Thiệu ho khan:”Mọi người đoán thử xem.” Phỏng chừng ai cũng đoán không được kịch tổ nhân vật tính cách Hoàn Châu đảo điên cỡ nào! Ai có thể nghĩ đến Tình cách cách ôn nhu mĩ lệ thiện lương sẽ là Đoàn nhị thiếu gia ngạo kiều, Đoàn Tình chứ. Người ta cũng không thể tưởng tượng được Dung ma ma là do Hoàng Dung xinh đẹp phối, cho nên này kịch truyền thanh nhiều năm thế này vẫn phi thường khiêm tốn. Thế nhưng đều là tại trên đường gặp đều không biết nhân vật. Đoàn Huyên vẫn là thông minh:”Em chắc chắn là nhân vật chính, Dung Ngự là Hoàng đế, Nhanh Chấn là tướng quân, vậy Tình cách cách là em?” Đoàn Tình dùng sức khụ thanh xem như cam chịu, vài người cười ha ha:”Tình cách cách, ha ha……” Đoàn Tình hắc mặt:”Cười đủ chưa!” Đoàn Huyên cười đủ mới bắt đầu nói:”Có thể hay không cho anh nghe một chút?” Đoàn Tình lắc đầu. Tiểu Hồng cũng cười:”Cho chúng ta nghe một chút đi. Mấy tuần rồi cũng không có trở về, không muốn cho mọi người xem thành quả sao?” Đoàn Tình nghe xong lời của nàng nghĩ, hay là cho bọn họ nghe, làm cho bọn họ cười, coi như là dời đi lực chú ý,về sau càng thêm lý do không đến. Liền nói là do cuối tuần bận rộn. Đoàn Tình sờ đầu gối nhìn bụng của mình, ánh mắt đều đen lại, hiện tại cậu mặc áo bông, cho nên còn nhìn không ra, nhưng là Hàn Dũ nói hài tử 6,7 tháng nhanh chóng lớn lên, khi đó liền không nhất định!! Đoàn Tình nghĩ đến đây cười cười:”Được rồi, cho mọi người xem một phần. Tần Thiệu, anh có mang đến hay không.” Tần Thiệu khụ khụ:”Có. Bất quá trên mạng có, hiện tại đã muốn phát hỏa.Để tôi cho mọi người trang web, đi lên nghe một chút. Áp phích bên dưới có ghi web đó ấy.” Tần Thiệu đưa cho Đoàn Huyên, Đoàn Huyên nhận lấy, nhìn hắn một cái, Tần Thiệu vẫn là bộ dáng kia, bất cần đời, thường niên một thân áo gió màu đen, áo không chịu gài ahi nút, bên trong liền là sơ mi, còn có khăn quàng cổ màu xám, tóm lại này cũng chẳng ra cái gì cả. Bất quá y xem thói quen này còn có thể cho qua, phỏng chừng Tần Gia Lạc không thích. Đoàn Huyên cười hỏi hắn:”Vuổi tối cậu có bận gì không?” Tần Thiệu tiếp thực tự nhiên:”Bận rộn a, gần nhất cùng Tần Gia Lạc. Vội vàng ăn cơm rồi đi họp” Tần Diệp Hoa thay hắn tiếp câu:”Còn có hẹn hò.” Tần Thiệu trừng mắt nhìn nàng liếc mắt một cái:”Ai nói anh hẹn hò?! Anhc ó ước với ai đâu!” Tần Diệp Hoa cười trộm:”Lâm gia đại tiểu thư, trừ bỏ nàng còn có ai? Chẳng lẽ anh hai còn có người?” Tần Thiệu bản năng lắc đầu:”Nói hưu nói vượn!” Tần Diệp Hoa lắc đầu:”Anh chỉ biết dấu tưởng em không biết chắc. Lại nói người nhà Lâm tỷ đến nhà chúng ta vài lần, ai cũng đều thừa nhận đến nói chuyện yêu đương, sao anh không thừa nhận a.” Tần Thiệu trong lòng hoa rơi nước mắt! Mình khi nào thì cùng Lâm Tĩnh nói chuyện yêu đương …… hắn gặp nàng chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay……//// Đoàn Huyên nhìn vẻ mặt của hắn cũng cười:”Lâm đại tiểu thư, chính là tổng giám đốc mới của phòng điền sản Lâm Thành? Là người chúng ta gặp lần trước?” Đoàn Huyên rốt cục nhớ tới lần trước đấu giá có một đối tượng thân thiết với Tần Thiệu, vốn tưởng rằng không có gì, nghe xong lời nói Tần Diệp Hoa, Đoàn Huyên cảm giác trong lòng thư thái, thoải mái liền có tâm tình trêu chọc:”Không hề nghĩ đến cậu lại thích mẫu người như vậy, ân, hiện tại mỗi người đều biết Lâm gia có một trợ thủ đắc lực, Lâm thị có người lãnh đạo trẻ tuổi. Năng lực phi phàm, hơn nữa còn xinh đẹp. Mắt nhìn người của cậu không tệ Lâm đại tiểu thư quả thật lợi hại. Ha ha……” Tần Thiệu không dám nhìn Đoàn Tình, như trước theo lí cố gắng giải thích:”Mới không có, cậu đừng nghe Diệp Hoa nói bậy!” Hắn càng biện bạch càng giống nói xạo, Tần Diệp Hoa cười hàm súc mà ý vị thâm trường: Anh không thể một chân đạp hai thuyền a! Tần Diệp Hoa vì thế tiếp tục nói:”Anh, mẹ đã chấp nhận người vợ này rồi, anh còn ngại ngùng gì nữa.” Tần Thiệu hết đường chối cãi:”Anh thật sự không có…… Các người không tin tính……” Cáp, này càng như là xấu hổ thành giận. Đoàn Huyên vẫn nhìn không thấu Tần Thiệu,, có đôi khi được ăn cả ngã về không để người khác đau đầu, có đôi khi bất cần đời để người nghiến răng, nói mười câu ắt có một câu đúng, nói năng ngọt xớt. Hai cái cực đoan, cho nên người này thật không tốt cân nhắc, càng không thừa nhận càng là sự thật. Lần này Đoàn Huyên suy xét sai lầm, Tần Thiệu lần này phủ nhận, cực lực phủ nhận, sợ Đoàn Tình hiểu lầm, hắn thật vất vả mới có tiển triển không muốn Lâm tiểu thư xen vào, lại nói hắn thật sự cùng Lâm Tĩnh không có quan hệ a, hắn là cùng nàng đi rất gần, đó là bởi vì hai nhà đều là đồng hành tham dự, ngay Cho nên một ít trường hợp tránh không được a! Tần Thiệu rối rắm xem trong mắt Đoàn Huyên đó chính là xác thực, hơn nữa Tần Diệp Hoa sẽ không nói dối, nàng nói nhất định là thật sự. Đoàn Tình ở bên cạnh ngược lại là không có phản ứng gì, đang xem áp phích. Tiểu hài tử nói không thích, kỳ thật mặt trên có tên chính mình chắc chắn cũng thấy tự hào! Hai người kia đều phản ứng thực bình thường thoái nhượng nên Đoàn Huyên trong lòng yên tâm, tuy rằng tạm thời không biết vì cái gì thả tâm, cho nên Đoàn Huyên đem vừa rồi nhìn đến cảnh tượng tự động bình thường trở lại, em trai mình cùng Tần Thiệu không hợp nhau. Hai người ở lại Đoàn gia ăn cơm chiều, cơm nước xong cùng Đoàn Huyên nói một hồi rồi mới đi ra cho y nghỉ ngơi. Đoàn Tĩnh Viễn đi công tác mấy ngày nay, cho nên bác sĩ Trần ở lại Đoàn gia, ông ấy nói cái gì, Đoàn phu nhân tự nhiên tôn sùng mấy lời nói ấy là thần minh, vì thế Đoàn Huyên cũng không thể không đi nghỉ ngơi.] Đoàn Tình cũng không mềm lòng trước chị Tiểu Hồng, dứt khoát đi. Tiểu Hồng liên tục thở dài:”Kim oa ngân oa không bằng ổ chó của mình a!” Đoàn Tình dở khóc dở cười:” Chị Hồng, em sẽ gọi điện thoại cho chị, chờ ba về em sẽ đến. Trong khoảng thời gian này, chị cũng thấy em bề bộn nhiều việc, cuối kỳ rồi, em không về nhà được……” Tần Thiệu lôi kéo Đoàn Tình rời khỏi Đoàn gia, trên đường hỏi cậu:”Đi cắt tóc nha?” Đoàn Tình bản năng lắc đầu, Tần Thiệu cười cười:”Anh mang em đi, không vấn đề gì đâu, chẳng lẽ em tiếc tiền?” Đoàn Tình hừ một tiếng, Tần Thiệu từ sau thật cẩn thận nhìn cậu, vẫn mang bộ dáng bình tĩnh, Tần Thiệu khụ khụ:”Cái kia, anh thật sự cùng Lâm Tĩnh không có quan hệ gì.” Đoàn Tình ngẩng đầu nhìn hắn liếc mắt một cái, ánh mắt thực rõ ràng, anh có bệnh à! Tần Thiệu vô cùng thất bại! Dù sao cũng phải giải thích rõ ràng, không thể không thanh không sở:”Cô ấy lần trước tặng anh một bức tranh, chính là bộ đang treo trong phòng. Cho nên anh mới hứa sẽ trả lại tiền, còn lại thật sự không có.” Đoàn Tình trong lòng có một chút vui vẻ, Tần Thiệu đây là cùng cậu giải thích sao? Sợ cậu hiểu lầm? Cậu có cái gì mà phải hiểu lầm? Đoàn Tình phúc chí tâm linh hỏi hắn câu:”Tần Thiệu, anh thật sự không thích nữ sao?” Tần Thiệu hết đường chối cãi:”Anh…… anh……” Thừa nhận thích cũng không phải, thừa nhận không thích cũng không phải! Đoàn Tình nhìn hắn cái dạng này tự động hiểu ra, thực khinh bỉ nhìn hắn:”Tôi biết rồi, vậy anh không được” Tần Thiệu bị cậu mỉa mai, hắn không được, kia, vậy hài tử trong bụng chui từ đâu ra!!! Tần Thiệu bị cậu ế không dám nói chuyện nữa, tiểu hài tử này không chỉ miệt thị tôn nghiêm của nam nhân, càng đáng giận là không chịu coi mình là nam nhân của cậu!!! Nói cách khác cậu một chút đều không thích hắn!! Sự thật này so cái thứ nhất càng thêm đả kích người hơn. Tần Thiệu bị khơi dậy ý chí chiến đấu, không sao, sẽ chậm rãi cố gắng. Dù sao hai người cũng đã gần nhau lâu đài, so với Nguyên Dịch hẩn là tốt hơn một chút. Ít nhất, tiểu hài tử này hiện tại chẳng phải hận hắn đúng không! Hắn sẽ không tái phạm sai lầm này nữa, cho nên sẽ cùng Lâm Tĩnh giải thích rõ ràng, hơn nữa, nguyên bản cả hai cũng không có gì, hắn không biết Lâm Tĩnh nhìn trúng hắn vì cái gì, trừ bỏ bối cảnh Tần gia chỉ sợ thì hắn nào có cái gì quý nữa. .Hắn muốn kết hôn với cậu, tuy rằng trước mắt cậu không để ý đến hắn, nhưng là vẫn còn thời gian…… Ân…… Tần Thiệu chính mình nghĩ thông suốt, hiện tại loại đả kích này căn bản không có gì, nghĩ thông suốt cũng cao hứng:”Anh mang em đi cắt tóc.” Hai người đi đến một nơi tương đối yên tĩnh, Đoàn Tình cũng thấy yên tâm, Tần Thiệu cùng thợ cắt tóc cười cười:”Này là em tôi, phiền anh gội đầu cho cậu ta.” Điếm chủ cũng chưa nói gì, mời bọn họ vào bên trong gội đầu. Tần Thiệu cởi áo khoác cho cậi, phủ thêm cái tạp dề lớn, Đoàn Tình chính mình lấy tay chống đỡ, ân cái dạng này nhìn không ra. Vì thế yên tâm giúp gội đầu phát, cùng đi ra. Thợ cắt tóc hỏi hắn tiễn cái dạng gì kiểu tóc, Đoàn Tình suy nghĩ:”Cắt ngắn là được” Thợ cắt tóc nở nụ cười:”Hay tôi cho cậu xem mấy mẫu mới? Cam đoan rất đẹp.” Đoàn Tình khụ cắt đứt lời:”Tôi chỉ muốn cắt ngắn anh cắt kiểu nàocũng được!” Tần Thiệu nở nụ cười:”Không có việc gì, anh cứ làm theo lời em ấy nói đi.” Thợ cắt tóc vừa mới bắt đầu thấy đáng tiếc, kết quả nhìn cũng không khó xem, gật đầu cười:”Như vậy cũng không tệ, ân. Còn có thể thấy qua đi.” Tần Thiệu cười cười, nguyên dạng lúc gội đầu phát, tóc thật sự thực rối, không dùng được mày, Tần Thiệu trực tiếp dùng khăn mặt lau khô, mặc vào áo khoác mới đi ra. Đoàn Tình thấy cắt tóc không mấy thống khổ vì thế hắn tâm tình cũng tương đối tốt, sau đó Tần Thiệu lôi kéo cậu đi, hai người đến một nơi, ít nhất nơi này Đoàn Tình chưa có tới qua, cũng không phải hoang vắng, trên đường cửa hàng mọc như nấm, ngọn đèn huy hoàng, chẳng qua này trên đường ít người, cảm giác hơi lạnh lùng, bất quá đã đến tháng 12, không có ai trên đường đi cũng đúng thôi. Vì thế Đoàn Tình đi một đoạn mới nhớ ra quay sang hỏi hắn:”Chúng ta đi đâu? Xe anh đâu?” Tần Thiệu nghiêng đầu hỏi han:”Đi mệt sao? Chúng ta tìm một chỗ nghỉ ngơi?” Đoàn Tình lắc lắc đầu:”Đây là đâu, tại sao không trở về nhà? Tôi đói bụng.” Đoàn gia hiện tại có mặt bác sĩ Trần, cho nên Đoàn Tình cũng không dám ăn cơm. Tần Thiệu nở nụ cười:”Em muốn ăn cái gì.” Đoàn Tình nhìn ven đường có biển quảng cáo đột nhiên muốn ăn tôm. Đoàn Tình chỉ chỉ:”Ăn tôm!” Tần Thiệu cười cười:”Được chúng ta đi ăn tôm!” Lúc hai người đến bên trong cơ hồ ngồi đầy, vì thế Tần Thiệu cùng Đoàn Tình an vị tại đại sảnh. Kêu đồ ăn vẫn là tương đối mau, đồ ăn đặc trưng ở đây chính là tôm. Tần Thiệu gọi hai phần lớn cùng vài món khác, Đoàn Tình nhìn một bàn đồ ăn chung cùng cảm giác trong bụng kiên định. Có cơm ăn không đói bụng cảm giác tương đối kiên định. Hai phần lớn, Tần Thiệu một bên giúp hắn cậu lau tay, Đoàn Tình chính mình ăn hơn phân nửa. Tần Thiệu không động đến, loại tôm này hơi ngọt, hắn không thế nào ăn. Tần Thiệu nhìn Đoàn Tình một bàn tay cầm tôm chấm dấm chua, tư thế nhìn rất thèm ăn vì thế cười cười, tiểu hài tử này như thế nào lại thích ăn ngọt, hơn nữa ăn nhiều cũng không hề béo. Ân, phỏng chừng là do nhi tử cuả mình ăn hết. Đoàn Tình ăn hơn phân nửa bắt đầu có tâm tình xem xét chung quanh, vừa mới bắt đầu xem không có gì, lại nhìn liếc mắt một cái liền cảm giác có điểm quái, nơi này tại sao các cặp tất cả đều là nam nam…… Đoàn Tình vì thế nhìn thoáng qua lại liếc mắt một cái, Tần Thiệu cười cười:”Em nhìn cái gì?” Đoàn Tình nhìn hắn nhỏ giọng nói:”Nơi này như thế nào đều là nam a, nhưng lại” Tần Thiệu thân đầu ngón tay thở dài:”Đợi lát nữa lại nói, ăn ngon không?” Đoàn Tình gật đầu, Tần Thiệu lôi kéo cậu ra quầy trả tiền rồi rời khỏi, Đoàn Tình nhìn nhìn bốn phía vẫn là nhịn không được hỏi hắn:”Nơi này là đâu?” Tần Thiệu cười cười:”Cũng không có gì, chỉ là nơi này người đồng tính tương đối nhiều một chút mà thôi.” Đoàn Tình nhìn hắn:”Anh mang tôi đến nơi đồng tính luyến ái?” Tần Thiệu lắc đầu:”Không phải nơi đồng tính luyến ái, nơi này là nội thanh, tương đối tự do, anh mang em đến, muốn cho em thấy tự nhiên thôi. Chứ không có ý tứ nào khác, hay là em cảm giác đồng tính luyến ái đáng xấu hổ, bọn họ nhìn thực ghê tởm? Khiến em ăn không ngon?” Tần Thiệu cùng cậu đứng ở dưới đèn đường, thần sắc thoạt nhìn chân thật, Đoàn Tình nghĩ nghĩ rồi lắc đầu, không phải đang thương hại Tần Thiệu, mà là cậu không phải người như vậy, không phải là người quản sự đời cho người khác, người ta có phải đồng tính luyến ái hay không cùng cậu không quan hệ, lại nói người vó tình có thể ở cùng nhau là niềm hạnh phúc, là nam hay là nữ có gì quan trọng? Có thể ở cùng nhau đã là rất tốt rồi. Tần Thiệu khóe miệng cong lên một lần nữa dắt tay cậu:”Chúng ta đi thôi.” Đoàn Tình nhất thời có chút thương cảm cho nên không có tránh tay, đi một hồi thấy đối diện có hai người đang đi tới, nói chuyện nhìn rất vui vẻ tại ven đường, không coi ai ra gì,, thân mật khăng khít, có lẽ là cũng là người đồng tính, hai người họ nhìn thực tự nhiên, người khác nhìn vào cũng hâm mộ. Đoàn Tình trong đầu nghĩ ra gì đó, sau đó cười nhạo, người ta là người ta, vĩnh viễn đều không phải là cậu cùng Tần Thiệu. Cậu cùng Tần Thiệu vĩnh viễn cũng sẽ không hình trở thành như vậy. Có lẽ đợi hài tử này sinh ra, bọn họ cũng không còn quan hệ gì nữa. Nghĩ như vậy Đoàn Tình gỡ tay ra, đút vào túi, chính cậu cũng không biết từ khi nào Tần Thiệu nắm lấy? Tần Thiệu cũng không có kì kèo, cùng cậu chậm rãi quay về đi. Địa phương này là nơi rất tốt để tản bộ. Chỉ cần có thể dẫn cậu đi tản bộ là tốt rồi, hắn muốn rằng cả đời này sẽ cho cậu tự nguyện, không ép buộc, hắn tin bản thân mình có thể tiến lên một bước cùng cậu, dù bây giờ có kém cỏi thế nào, nhưng tương lai chắc chắn sẽ tốt.. Tần Thiệu đi tìm Lâm Tĩnh, ngay lúc bị mẹ kêu về nhà, liền đụng phải Lâm Tĩnh, Tần Thiệu đối với việc bị mẹ mình lừa về cũng đã quen. Cái gì mới Lâm Tĩnh về nhà chơi, kêu hắn tới giúp. Tần Thiệu cười cười cũng không nói gì, hắn cũng đang muốn tìm Lâm Tĩnh, vô luận Lâm Tĩnh đối hắn có cái gì cũng phải nói cho rõ ràng. Bữa cơm trưa Tần phu nhân chuẩn bị tương đối long trọng, ngay cả Tần Gia Lạc đều bị bà gọi về, toàn bộ trên bàn cơm rất náo nhiệt, Tần phu nhân ưu nhã khéo léo cùng với Lâm đại tiểu thư, hai người vô cùng hợp nhau, Tần Thiệu mới phát hiện thì ra hắn xem nhẹ mẹ mình rồi, mẹ hắn tính cách rất mạnh mẽ, thế nhưng lại thích loại cường thế như Lâm đại tiểu thư, cùng nàng rất nhiều quan niệm không mưu mà hợp. Tần phu nhân xem ra đặc biệt thích Lâm Tĩnh, trên bàn cơm còn đem vòng tay tặng cho Lâm Tĩnh. Tần Thiệu ngồi ở một bên không có động, không có ngăn cản cũng không có phản đối, chỉ là thản nhiên cười. Tần Gia Lạc nhìn hắn một cái, cũng nhìn không ra ý đồ của thằng con này, không biết hắn là đồng ý hay không đồng ý? Tần Thiệu cũng không muốn ông thăm dò ra, toàn bộ quá trình đều chiều theo mẹ. Tần phu nhân thấy hắn hợp tác như vậy rất là cao hứng, còn kêu hắn đưa Lâm tiểu thư về nhà. Tần Thiệu đưa nàng trở về, Lâm tiểu thư trên đường liền nở nụ cười:”Tần Thiệu, có phải anh có chuyện muốn nói với tôi không.” Tần Thiệu nhìn nàng một cái:”Lâm tiểu thư, tôi có chút chuyện muốn nói với cô, không biết Lâm tiểu thư có thời gian hy không.” Lâm Tĩnh nở nụ cười:”Được, tôi biết anh theo tôi là khẳng định có chuyện nói mà.” Nhìn thấy Tần Thiệu nhìn mình, Lâm Tĩnh mới nở nụ cười:”Từ đầu tới đuôi đều kêu em là Lâm tiểu thư, liền biết Tần tiên sinh đối xử với tôi rất vô tình.” Tần Thiệu cười khổ hạ:”Thực xin lỗi, Lâm tiểu thư quả thật rất tốt, tôi đây không xứng với cô.” Lâm Tĩnh cười thực sang sảng:”Không quan hệ.Tôi kỳ thực rất thích anh.” Tần Thiệu lái xe thực ổn, cũng không có kích động, Lâm Tĩnh nở nụ cười:”Xem ra Tần bá mẫu giới thiệu cho anh rất nhiều người.” Tần Thiệu cười cười:”Mẹ tôi cũng đem chuyện này ra nói à.” Lâm Tĩnh cười cười:”Hẳn là có rất nhiều nữ nhân thích anh.” Tần Thiệucười:”Không có. Là vì mẹ tôi muốn cho tôi mặt mũi mới nói thế thôi.” Lâm Tĩnh quay đầu nhìn hắn:”Vì cái gì không có a, tôi thấy anh gia thế không tồi, người cũng tốt mài.” Tần Thiệu cười cười, quả nhiên là gia thế xếp hạng nhất. Tần Thiệu cười:”Tôi cảm thấy Lâm tiểu thư gia thế cũng không tệ, phú quý đến cực điểm, căn bản là không cần tôi vì Lâm tiểu thư mà dệt hoa thêu gấm.” Lâm Tĩnh nghe xong cũng không có uể oải, thực thản nhiên hỏi:”Có thể nói cho tôi biết tại sao anh không thích tôi không? Có phải hai ta không giống nhau?tôi cũng không biết con gái trong nước có cái dạng gì?” Tần Thiệu nở nụ cười:”Không phải là vì cô, mà do ở tôi.” Tần Thiệu nói tới đây không biết nói như thế nào nữa, hắn rất muốn tuyên bố rằng mình có người thích, hắn có người thích, người kia là Đoàn Tình, nhưng là không thể nói, không thể nói! Hắn lần đầu tiên hiểu được Tần phu nhân sẽ không thích Đoàn Tình. Nếu nàng một khi biết, hậu quả không thể tưởng tượng được, Đoàn Tình hiện tại là tình huống đặc thù, không thể có điểm sơ xuất. Mẹ hắn không phải Đoàn Tĩnh Viễn, sẽ không khoan dung với Đoàn Tình, bà có lẽ sẽ đem mọi tỗi lỗi đổ lên đầu cậu, như vậy hậu quả càng nghiêm trọng hơn!! Hắn tuyệt đối không để xuất hiện tình huống như vậy, tuyệt đối không thể! Mẹ hắn không thể biết, Tần Gia Lạc cũng có ý vô tình thử hắn, hắn lại càng không muốn cho họ biết. Tần Thiệu tay không ý thức nắm chặt tay lái. Lâm Tĩnh vẫn chờ hắn nói chuyện, tự nhiên cũng chú ý tới phản ứng hắn, tại một bên cười cười:”Nếu khó nói thì đừng nói.” Tần Thiệu nghĩ một chút:”Không phải, không phải Lâm tiểu thư không tốt, mà là tôi đã có người trong lòng.” Lâm Tĩnh vẫn nhìn hắn, chú ý tới thay đổi lớn, dám liều lĩnh nói ra, Lâm Tĩnh thở dài:”Cám ơn anh đã thành thực.” Tần Thiệu cười khổ:”Tôi cũng không lừa được Lâm tiểu thư. Tôi chỉ có một yêu cầu, mong Lâm tiểu thư thành toàn.” Lâm Tĩnh cười:”Anh nói đi, nếu giúp được tôi liền giúp” Tần Thiệu cười cười:”Tôi chỉ muốn Lâm tiểu thư giúp tôi giữ bí mật này, không cần lâu, mấy tháng là được.” Tần Thiệu cắn cắn môi:”Mấy tháng sau, tôi sẽ thẳng thắn nói cho gia đình biết.” Lâm Tĩnh cảm thán:”Lỡ ba mẹ nah không đồng ý nữ nhân kia thì sao?” Tần Thiệu cười khổ, Lâm Tĩnh vỗ vỗ bờ vai của hắn thực kinh ngạc:”Không thể nào, thời đại gì rồi, ba mẹ còn muốn quản? Nếu tại Mĩ, có thể bỏ trốn.” Tần Thiệu cười cười:”Trung Quốc cùng Mĩ không giống nhau, ba mẹ Trung Quốc đều hy vọng nhi nữ chính mình hạnh phúc. Cho nên, cũng không thể trách bọn họ. Nếu chúng ta có một đường hy vọng, tôi hy vọng bọn họ sẽ thích người đó. Hy vọng hôn nhân của tôi sẽ được bọn họ chúc phúc.” Lâm Tĩnh ndường như hiểu, Tần Thiệu nói tiếp:”Nếu thật sự không được, tôi sẽ suy xét ý kiến của Lâm tiểu thư. Ha ha.” Hai người nhìn nhau cười. Hai người kia thật là làm bằng hữu tương đối thích hợp. Lâm Tĩnh cuối cùng vỗ vỗ bờ vai của hắn:”Anh yên tâm, tôi sẽ giữ bí mật một thời gian, cái này gọi là bia đỡ đạn?” Tần Thiệu chắp tay:” Lâm tiểu thư, hy vọng Lâm tiểu thư sớm ngày tìm thấy người như ý.” Lâm Tĩnh thực sang sảng:”Được, tôi nhận lời chúc của anh.” Tần Thiệu thuyết phục Lâm Tĩnh xong, tiếp tục lái xe, hai người chìm vào hai thế giới.