Trọn kiếp yêu anh
Chương 58
Tại nhà Văn Thành.
Không khí u uất cũng chẳng vui vẻ là mấy, Nhược Mộng ngồi khoanh tay trước ngực sau khi thấy bản thân bị chồng mình hắt hủi và bênh vực người phụ nữ khác trước mặt mình thì cô ta càng trở nên điên cuồng hơn.
Mặc dù tờ ly hôn đã đặt trước mặt bàn, nhưng cô ta là ai cơ chứ, từng sống khổ cực ở nước ngoài bao nhiêu năm khó khăn lắm mới trở về thì biết tin chấn động chính em gái đã gài bẫy tống cổ mình ra nước ngoài.
Chí ít thì bây giờ cô ta phải đòi lại một chút bồi dưỡng vì đã bị như thế, vậy mà mới tiêu hoang có chút tiền cô ta cũng không ngờ đến độ người đàn ông kia lại tằn tiện đến vậy.
\- Tôi muốn 10% cổ phần công ty làm phí bồi thường sau khi ly hôn.
Văn Thành sau khi nghe đến chuyện sản nghiệp của cha mẹ anh bị người đàn bà kia đòi trắng mười phần trăm thì liền giận dữ mà đập mạnh tay xuống mặt bàn, anh quát lên.
\- Cô đừng có mà quá đáng, tiền bồi thường tôi sẽ đưa cô theo đúng quyết định của toà án, không hơn không kém một xu, và cô bỏ ngay cái ý định đụng đến cổ phần công ty cho tôi, tôi sẽ không bao giờ tôi cho phép cô nhúng tay vào phá hủy công sức của tôi suốt bao nhiêu năm qua đâu.
Nói xong Văn Thành lạnh lùng đẩy ghế đứng lên, anh túm lấy chiếc áo khoác rồi đùng đùng ra ngoài.
Nhược Mộng đôi mắt căm phẫn nhìn theo bóng lưng anh, trong lòng dâng lên một suy nghĩ đen tối.
"Nếu anh đã dồn ép tôi, thì lo mà nhận hậu quả đi, tôi sẽ không để yên như vậy đâu".
Cô ta cầm điện thoại lên gọi cho mẹ chồng tức mẹ Văn Thành, cô ta khóc lóc kể lể mọi chuyện.
\- Mẹ à....hức....hức.....Văn Thành anh ấy muốn ly hôn con....hức....hức....anh ấy còn đem người phụ nữ khác bên ngoài về.....mẹ ơi con phải làm sao đây....hức....hức....?
\- Được rồi, được rồi đừng khóc nữa, để mẹ giải quyết.
Cô ta tắt chiếc điện thoại quẳng nó sang ghế bên cạnh.
\- Hừ! Đấu với tôi, anh đừng hòng thắng.
Cô ta tiếp tục gọi cho mẹ đẻ kể tiếp, mẹ cô ta đùng đùng nổi giận một mạch chạy đến nhà mẹ Văn Thành làm náo loạn một trận.
\- Bà thông gia này, con gái của tôi dẫu gì cũng là cục cưng do tôi nuôi lớn. Bà xem con rể làm như vậy mà được à, bà muốn xem mặt mũi chúng tôi đặt vào đâu đây?
Mẹ Văn Thành thấy mẹ Nhược Mộng một mặt tức giận đùng đùng kéo đến đây xả một tràng, thì lấy rất làm khó chịu.
Dẫu gì cũng phải từ từ giải quyết, vả lại mọi chuyện có đúng thật là như vậy không thì cả hai bên còn chưa rõ.
Nếu đã xảy ra xích mích thì nên để bọn trẻ giải quyết trước, bây giờ bà ta đến đây làm ầm làm ĩ lên là muốn nhà này mất mặt đây.
\- Bà thông gia này, hai đứa còn chưa nói gì, mới nghe lời đồn đại vô căn cứ bà đã đùng đùng đến đây thế này, e là có hơi không phải.
\- Hừ. Ly hôn đến nơi rồi bà còn ung dung như vậy. Thật khiến tôi mở mang tầm mắt. Ban đầu mặc dù đến với nhau là qua môi giới hôn nhân nhưng con gái tôi cũng đã chịu thiệt thòi ở nhà cơm bưng nước rót, cung phụng con trai bà, bây giờ nó đòi ly hôn con tôi, há tôi có thể ngồi yên.
\- Bà.....
Mẹ Văn Thành không cãi lại bà ta, cái giọng điệu cứng đầu cứng cổ không chút lý lẽ này là cãi cùn cãi cố rồi.
\- Được hôm nào chúng ta hẹn hai bên gia đình cùng hai đứa đến đây giải quyết mọi chuyện.
Truyện khác cùng thể loại
11 chương
20 chương
153 chương
104 chương
11 chương