Chiều....Những tia nắng len lỏi qua từng tán lá xanh.Ánh chiều tà dần buông xuống nhường chỗ cho màn đêm. Cô đi siêu thị mua vài món đồ rồi về tự nấu ăn. 6h chiều,hắn về. Chiếc xe Maybach từ từ tiến vào cổng. Cô chạy ra đón.Nhưng...lại đứng sững trước cảnh tượng kia. Một cô gái tầm tuổi cô. Mái tóc màu vàng chanh,chiếc váy ngắn cũn cúp ngực đang ôm tay hắn. Hình như đây là người yêu của hắn. -A Vy tiểu thư!-Cô ta reo lên. -Chào cô!-Hạ Vy mỉm cười đáp lại. -Tôi là Đình Kiều,là bạn gái của anh Phong!-Đình Kiều nở nụ cười rồi nhìn Phong bằng ánh mắt trìu mến. -Tôi là Hạ Vy! -Tôi biết cô,cô là vợ sắp cưới của Phong.-Kiều nói. -...-Cô không nói gì,chỉ gắng mỉm cười. -Phong à,em đau chân quá! Anh cõng em được không?-Kiều nhõng nhẽo nói. -Được!-Hắn mỉm cười rồi bế cô ta lên phòng. Hạ Vy cười gượng.Đây chính là khẳng định chủ quyền của cô ta rồi! Haz! Cô đoán bữa cơm kia một mình cô ăn rồi! Cô là gì của người ta chứ? Chỉ là ép buộc hôn nhân mà thôi! Cô cũng chưa từng ảo tưởng được Phong yêu thương,cưng nựng. Cô có cuộc sống riêng.Phong có cuộc sống riêng. Mỗi người nước sông không phạm nước giếng....