Là nhị muội theo đuổi kĩ nam làm ảnh hưởng đến danh tiếng của phụ thân với Hình phủ sao? Là người không muốn thay nàng ta gả đi? Vị muội muội xấu xí được lòng thái hậu?
Mấy năm không để ý, nay thấy thật đáng ngại cho nàng ta.
Hình Hoa Hoa...
Đóa hoa màu hồng nằm giữa hồ nước trong yên ắng, thanh tịnh chầm chậm nở rô... đóa hoa một khi tung cánh là phát ra ánh sáng cao ngạo mà bao hoa muốn có.
Tại sao? Cho nàng ta cái kinh ngạc như này?
"Tỉ tỉ, mắt tỉ sắp rớt ra ngoài rồi." Giọng nói Hình Hoa Hoa đánh thức Hình Tự Ngọc từ suy nghĩ, tay ngọc ngà sờ lên mắt theo bản năng, sờ hết rồi mới biết mình vừa làm gì, chút ngại ngùng lộ ra.
Hình Hoa Hoa không chờ Hình Tự Ngọc hết ngại đã nói: "Muội muội còn có việc, xin đi trước."
"Muội muội dừng bước." Hình Tự Ngọc nhanh chân di chuyển, chặn đường đi của Hình Hoa Hoa, tay tự nhiên cầm lấy tay Hình Hoa Hoa, "Muội muội, có thể nể tình tỉ muội chúng ta... muội giúp ta được không?"
Hình Hoa Hoa rút mạnh tay về, vẻ mặt như vừa nghe được chuyện cười, "Trước giờ, hai ta, chẳng liên quan đến nhau đâu. Ta sẽ không tự mua dây buộc mình, vả lại ta và tỉ không hề có ba từ tình tỉ muội. Xin đi trước." Xí xí xí... dù có là mỹ nhơn đẹp đến mấy thì bà đây cũng không nể mặt!
Tình tỉ muội? Bà đây còn tưởng thật sự có khi nghe ngươi nói đó!
Hình Hoa Hoa hờ hững bước rời khỏi, Hình Tự Ngọc mặt không dày được đến độ chạy theo nàng, đành trơ mắt nhìn nàng rời đi.
Không có Hình Hoa Hoa vẫn còn người có thể thay nàng ta gả đi, không thì hủy hôn sự... có điều quyết định là ở phụ thân...
...
Trong thư phòng, Hình Ngao Hiển ngồi trên ghế. Sắc mặt không màu huyết, tay gõ gõ lên bàn, vẻ mặt suy tính. Hình Tự Ngọc đứng một bên, nhìn Hình Ngao Hiển, mong chờ.
Chốc lát, Hình Ngao Hiển mới lên tiếng, quyết định: "Để tam muội con gả đi." Hình Tự Ngọc nhíu mày, nói: "Người thật sự làm thế? Tam muội chắc chắn sẽ không đồng ý, còn náo loạn lên. Phụ thân... hay hủy hôn?"
Hình Ngao HIển rối rắm: "Không được! Truyền ra ngoài thì sẽ không tốt! Thôi, chuyện này tạm gác lại, con hiện tại lo mà bên Dung vương gia đi."
Dung vương hào hoa, phong lưu, một vương gia quyền quý, cánh tay trái của hoàng thượng...ông ta muốn Ngọc nhi gả cho Dung vương. Dung vương bề ngoài trầm mê nữ sắc lại cuồng bạo, nhưng quyền lực, địa vị đều hơn các vị vương gia khác một bậc, có đủ bản lĩnh, đủ tàn nhẫn là đối tượng tốt để kéo về phía ông ta,
Ông ta có bình quyền... còn Dung vương có phe phái, một kết hợp vô cùng hoàn hảo.
Lý do ông ta chọn Ngọc Nhi... bởi tài và sắc của con bé, phần nữa con bé thích Dung Vương Gia.
Còn chỗ Dương phủ, vốn chọn Hình Hoa Hoa nhưng sự việc biến thành như vậy... Hoa Hoa kia đã có can đảm nói thì ắt đã có người làm chỗ dựa. Haizz... thay đổi đột ngột như thế, phá hỏng kế hoạch của ông ta mất rồi.
Hình Tự Ngọc dạ vâng, vẻ mặt nghe tới ba chữ Dung Vương Gia thay đổi thành buồn bã.
Truyện khác cùng thể loại
795 chương
122 chương
11 chương
177 chương
17 chương