Trở thành mẹ của năm vị lão đại
Chương 7 : Trở thành mẹ của năm vị lão đại
Ngày hôm sau, sau khi Cố Nguyên thức dậy, dì Tôn ân cần bảo cô xuống lầu ăn sáng.
Cố Nguyên phát hiện, có lẽ là do thân thể cô ngủ đông nhiều năm, nên hiện tại ngủ mấy cũng cảm thấy không đủ, hận không thể dính ở trên giường luôn ! Liếc nhìn thời gian không còn sớm, cô miễn cưỡng mở mắt ngồi dậy.
Dưới nhà ăn rộng lớn, Quý Kỳ Sâm mặc một bộ âu phục sang trọng ngồi trên ghế, nghiêm chỉnh chuẩn bị ăn sáng, nhìn thấy cô đi tới, gật đầu nói: " Chào buổi sáng. ”
Cố Nguyên vội vàng cười chào hỏi lại anh, sau đó trả lại điện thoại di động đã mượn lại cho anh.
Hai người ngồi đối diện ăn sáng cùng nhau.
Bữa sáng rất phong phú, có thể so sánh với khách sạn cao cấp, đầy đủ các món ăn Trung Quốc lẫn món Tây.
Cố Nguyên khó hiểu hỏi : "Chỉ có hai chúng ta ăn sao? ”
Quý Kỳ Sâm ngẩng đầu nhìn về phía cô, hơi im lặng một lát mới nói: " Đúng vậy "
Cố Nguyên : "À..."
Cô vốn khó hiểu một chút, nhưng nghĩ lại đây là con trai của Quý Chấn Thiên nha, người có tiền như vậy, người ta muốn ăn cái gì ăn như thế nào mà chả được.
Cô cúi đầu bắt đầu dùng bữa, hương vị thật đúng là không chê vào đâu được !! Cố Nguyên ăn tới không ngừng được miệng .
Ánh mặt trời xuyên thấu qua tấm rèm cửa rơi xuống trong phòng ăn , đem mọi thứ trong phòng ăn mạ lên một ánh sáng vàng nhàn nhạt, chung quanh rất yên tĩnh, ngoại trừ người giúp việc thỉnh thoảng sẽ tiến vào , một chút thanh âm nào cũng không lọt vào được, Cố Nguyên thậm chí còn cảm thấy mình đang sống trong một bức tranh sơn dầu của một nhà quý tộc phương Tây.
Sau khi Cố Nguyên ăn tới thỏa mãn, cô lặng lẽ quan sát đứa con trai lớn nhà mình.
Con trai bộ dạng thật đẹp, mái tóc ngắn sạch sẽ thoải mái, đôi môi mỏng khẽ mím lại, ánh mặt trời chiếu xuống trên khuôn mặt, khiến cho khuôn mặt như được phác họa lên.
Hắn hình như không thích cười, giơ tay nhấc chân đều tỏa ra khí thế của tổng tài bá đạo, ngay cả bộ dáng ăn cơm cũng không giống người bình thường.
Đây quả thực chính là phiên bản ngoài đời của nam chính trong tiểu thuyết ngôn tình, đáng tiếc đây là con trai cô !!
Nếu đây là một cuốn tiểu thuyết ngôn tình, cô có thể làm mẹ chồng cản trở tình yêu đích thực của nam nữ chính đó...
Kích thích biết bao !!
Quý Kỳ Sâm lúc này đương nhiên cũng cảm giác được ánh mắt của Cố Nguyên.
Quý Kỳ Sâm trước giờ đều tuân theo nguyên tắc ăn không nói, nhưng ánh mắt đánh giá của người phía đối diện quá mãnh liệt, lại nghe thêm được tiếng thở dài truyền ra, Quý Kỳ Sâm rốt cục mở miệng:" Mẹ, có chuyện gì sao ?"
Cố Nguyên vội vàng nén lại suy nghĩ lung tung của mình: "Không, không có gì... à, ta không biết khi nào mới lấy lại được nhà, cũng không thể ở đây mãi được... ”
Quý Kỳ Sâm đặt xuống dao nĩa xuống bàn : "Luật sư của con đã thu thập bằng chứng, đang bắt đầu làm thủ tục tố tụng pháp lý, có lẽ hai ngày nữa là xong."
Cố Nguyên : " Hai ngày ? Thật tốt quá !!"
Kỳ Sâm : "Vâng, theo kế hoạch thì là hai ngày, nếu có gì ngoài ý muốn thì có thể mất nhiều thời gian hơn, từ giờ đến lúc đó mẹ cứ yên tâm ở đây đi "
Cố Nguyên nhíu mày suy nghĩ : "Hôm nay ta muốn đến học viện điện ảnh, xem còn có thể làm thủ tục học lại hay không. "
Tuy rằng con trai rất tốt, rất hiếu thuận, cũng nguyện ý nuôi dưỡng cô, nhưng cô mới chỉ cống hiến một quả trứng, không thể mặt dày sống mãi ở chỗ này, phải tính toán dài lâu mới được !!
Quý Kỳ Sâm cảm thấy việc này hơi bất khả thi, nhưng vẫn tỏ ra ủng hộ : "Được, con để quản gia Tư Mã đi chung với mẹ. ”
Cố Nguyên : "Quản gia Tư Mã ? ”
Kỳ Sâm :"Đúng vậy, là người mà mẹ gặp hôm qua."
Họ Tư Mã ? Nghe thật đặc biệt !!
Cố Nguyên vội vàng nói: " Không ... không cần đâu, ta đi một mình là được rồi, lúc trước từng học 1 năm ở đó, cũng khá quen thuộc. ”
"...."
"Bây giờ bên ngoài thay đổi rất nhiều so với 25 năm trước, không nói chắc được đâu. ”
Cố Nguyên nghe được lời này, kinh ngạc nhìn về phía Kỳ Sâm.
Từ sau khi gặp mặt, cô cảm thấy đứa con trai này tuy bề ngoài lạnh lùng, khí thế bá đạo, nhưng vẫn rất dễ nói chuyện, nhưng lời vừa rồi không thể dấu được sự kiên quyết trong đó, đây là việc quyết định rồi, không thay đổi được.
Cảm giác được khí thế áp bức của tổng tải này, Cố Nguyên tuy làm mẹ người ta nhưng cũng không kìm được thấy hơi sợ : "Được rồi... Vậy nghe lời con đi. ”
Quý Kỳ Sâm đương nhiên nghe ra sự sợ hãi trong lời nói của cô, chỉ liếc cô một cái, cũng không nói gì.
Tuy chỉ mới quen nhau được một ngày, nhưng anh đã có một sự hiểu biết nhất định về người mẹ này.
Để cô đi một mình? Anh sợ trong lúc họp hội nghị quốc tế đột nhiên nhận được một cuộc gọi từ cảnh sát yêu cầu đi nhận người thân bị lạc quá !!
Vì thế sau khi ăn cơm xong, Quý Kỳ Sâm ngồi xe đi làm, còn Cố Nguyên dưới sự hộ tống của quản gia, bắt đầu đi tới học viện Điện Ảnh.
Cố Nguyên cảm thấy mình chỉ muốn làm một sinh viên bình thường, không cần phô trương lớn như vậy, huống hồ chiếc xe Rolls Royce này cũng không phải của cô, cho nên cô vẫn nên khiêm tốn một chút đi, thương lượng nửa ngày, quản gia rốt cục sai người lái chiếc xe trở lại gara, thay đổi một chiếc xe trông đơn giản hơn một chút .
Cố Nguyên đi theo quản gia Tư Mã vui vẻ ngồi lên xe :"Chiếc xe này bao nhiêu tiền vậy ? "
Quản gia: "Đây là chiếc xe rẻ nhất trong nhà, giá khoảng bảy, tám triệu, nếu Cố tiểu thư cần con số chi tiết, tôi sẽ sai người đi điều tra rõ ràng. ”
Khoảng bảy, tám triệu ?
Cố Nguyên cảm thấy chỗ ngồi dưới mông mình bây giờ có hơi nong nóng.
Bảy, tám triệu ! Còn là cái xe rẻ nhất trong nhà...
Tuy nhiên, nghĩ tới mình thân là mẹ ruột của người sở hữu chiếc xe 78 triệu đô la, Cố Nguyên thấy mình cần phải tỏ ra bình tĩnh, cô ho một tiếng, lắc đầu: "Không cần, tôi cũng không quá quan tâm, chú cứ tùy tiện đi. ”
Quản gia lễ phép gật đầu, một lúc sau mới cười nói: "Đã đến Học viện Điện ảnh Thủ đô. ”
Cố Nguyên ngẩng đầu nhìn qua, phía trước quả nhiên có một tấm biển led lớn đang giới thiệu bao quát trường đại học.
Đã hai mươi lăm năm trôi qua, vẫn là vị trí quen thuộc như trong trí nhớ, nhưng hình dáng của trường đã sớm thay đổi, các tòa nhà được xây kiểu cao tầng, tràn ngập không khí hiện đại hóa, hoàn toàn khác xa với bộ dáng hai mươi lăm năm trước.
Cố Nguyên suy nghĩ một chút, đề nghị: "Tôi tự mình đi vào, chú cứ thả tôi ở chỗ này là được rồi ! ”
Tư Mã quản gia hiển nhiên là không yên tâm: "Cố tiểu thư, nhưng thiếu gia phân phó ——"
Cố Nguyên không dám ở trước mặt Quý Kỳ Sâm nói, nhưng cô không thể thua một quản gia nha !!
Cố Nguyên nếu đã thi vào học viện điện ảnh, thì mục tiêu tương lai đương nhiên là muốn nổi tiếng, tuy rằng bây giờ cô vẫn là một sinh viên không ai biết đến, nhưng tương lai thì không phải vậy, mang theo quản gia cùng xe riêng vào trường thì giống làm quá rồi!
Cố Nguyên học theo bộ dáng bá đạo của Quý Kỳ Sâm, khoát tay trầm giọng nói : "Tư Mã quản gia, tôi tự mình đi là được, nếu chú đưa tôi vào, có thể sẽ gây chú ý. ”
Quản gia nhìn bộ dáng kiên định của Cố Nguyên, cảm thấy hơi ngoài ý muốn, vừa rồi trong nháy mắt, sao ông lại cảm giác Cố tiểu thư này có chút giống với thiếu gia nhà mình?
Chỉ là... Động tác như vậy do cô làm ra, giống như đứa nhỏ trộm bắt chước giống người lớn hơn...
Bên trán quản gia hiện lên ba vạch đen, cuối cùng cũng để tài xế dừng xe, lại dặn dò Cố Nguyên một phen, lúc này mới thả cô vào trường.
Cố Nguyên một mình đi vào học viện điện ảnh, vừa đi vừa tự mình thổn thức, hai mươi lăm năm thay đổi thật nhiều, chẳng những là kiến trúc trường học, mà còn có sinh viên của trường, hiện tại sinh viên ăn mặc hoàn toàn khác với hai mươi lăm năm trước.
Cố Nguyên một đường hỏi thăm, chuẩn bị sẵn tài liệu theo trí nhớ trước kia, đang đi thì thấy bên cạnh đại sảnh phía trước vây quanh một đám người, ai nấy đều kích động gào thét.
- Lục lão sư, Lục lão sư!
- Lục sư huynh tới rồi, tới rồi!
Họ Lục ??
Cố Nguyên buồn bực hỏi nam sinh bên cạnh :"Mọi người đang làm gì vậy ?”
Nam sinh nhìn thoáng qua Cố Nguyên, mắt hiện lên tia kinh diễm, cũng phải thôi, Cố Nguyên vốn là một mỹ nữ, hơn nữa còn là đại mỹ nữ có khí chất cổ điển, nhưng nghĩ lại cũng không có gì ngoài ý muốn, học viện điện ảnh nhiều nhất chính là mĩ nữ đấy!
Nam sinh :"Cậu không biết sao? Lão sư Lục đến trường của chúng ta đó ! ”
Cố Nguyên hơi buồn bực, Lục ? Chắc không trùng hợp tới vậy đi ?
25 năm trước khi cô chuẩn bị làm phẫu thuật, tên đàn ông cặn bã cắm sừng cô cũng họ Lục, cũng là sinh viên Học viện Điện ảnh, tuy họ Lục không phải là hiếm nhưng cũng không quá phổ biến.
"Lục ?Cái gì Lục vậy?"
Bạn học nam thắc mắc nhìn cô: "Cậu có phải học viên Học viện Điện ảnh không vậy ? Ngay cả giáo sư Lục Chi Khiêm cũng không biết? Ảnh đế Lục đó, cậu chưa bao giờ xem TV hay lướt mạng sao?"
Cố Nguyên vừa nghe thấy cái tên Lục Chi Khiêm thì nghiến răng căm hận, thực sự là anh ta, chính là tên chó chết đó !!
Cố Nguyên nén giận mỉm cười cảm ơn : "Ồ, là anh ấy sao!"
Nhìn thấy nhiều sinh viên vội vàng chạy vào hội trường với vẻ mặt ngưỡng mộ và sùng bái, Cố Nguyên không biết phải diễn tả tâm trạng mình bây giờ thế nào nữa.
25 năm trôi qua, Lục Chi Khiêm trở nên nổi tiếng, thành ảnh đế mà mọi người ngưỡng mộ.
Cố Nguyên thở dài, cũng theo chân mọi người đến hội trường , cô nhìn thấy một tấm biển lớn treo ngay giữa sân khấu, in một bức ảnh khổ lớn của Lục Chi Khiêm, phần giới thiệu được in bằng chữ nhỏ bên dưới.
Thông qua mấy dòng chữ nhỏ này, Cố Nguyên đại khái biết được giới truyền thông, điện ảnh bây giờ so với trước kia khác biệt rất lớn. Hezong World Media hiện là công ty truyền thông lớn nhất và có ảnh hưởng nhất cả nước, sở hữu nhiều đài truyền hình và rạp chiếu phim, là một tồn tại xưng bá ở giới giải trí, Lục Chi Khiêm là nam diễn viên dưới trướng của Hezong.
Cố Nguyên nhìn tiếp dòng chữ nhỏ phía dưới...
Lục Chi Khiêm là cựu sinh viên Học viện Điện ảnh Thủ đô, lúc trẻ từng yêu sâu sắc một người bạn gái, cho dù bạn gái bị bệnh nan y cũng không bỏ không rời...
Lục Chi Khiêm từng có cơ hội vào đoàn làm phim của một đạo diễn nổi tiếng, kỹ năng diễn xuất tuyệt vời gây chấn động cả nước, trở thành nam diễn nổi tiếng hàng vạn fan hâm mộ...
Lục Chi Khiêm tuy bốn mươi lăm tuổi , nhưng vẫn là Ảnh đế hàng đầu giới giải trí ....
Mẹ nó !!!
Cố Nguyên nhìn chằm chằm vào dòng chữ "không rời không bỏ bạn gái bị bệnh nan y của mình ", cảm thấy tức giận đến không thở nổi !
Đúng vậy, lúc đó Lục Chí Khiêm từng nói vô số lời ngon ngọt với cô, cô cũng cảm động, nhưng về sau thì sao ??
Về sau Lục Chi Khiêm đưa bạn gái tân nhiệm của mình đến thăm cô, nói rằng người này thay mặt cả lớp đến thăm bệnh, còn chúc cô mau chóng bình phục.
Kết quả bọn họ chân trước chân sau vừa ra khỏi bệnh viện liền nắm tay ôm nhau tình tứ !!
Ánh mắt của Cố Nguyên hướng lên trên hàng chữ in nhỏ cuối cùng, bốn mươi lăm tuổi!
Tuổi trẻ qua đi, tuy đã xuất hiện vết chân chim nơi khóe mắt, nhưng quả thực vẫn là một siêu sao quốc tế trưởng thành, quyến rũ, đầy mị lực !
Cố Nguyên cười lạnh một tiếng, cô quyết định phải đi vào để bày tỏ sự kính trọng đối với ảnh đế nha!!
Truyện khác cùng thể loại
17 chương
24 chương
5 chương
100 chương