Xuyên qua thành nữ phụ
Chương 1 : Sự đời thật éo le
- Haizzzzzz ........... !!!!! Tại sao lại máu chó đến như vậy cơ chứ .....!!!! Tại sao........!!!
Câu thở dài thứ 101 của Hàn Mặc Ly lại vang lên nghe thật u uất nghẹn ngào khiến cho bầu không khí giữa đêm khuya càng thêm thê lương quỷ dị . Giữa cái nơi núi đồi rừng rậm âm u này , một cô bé nhếch nhác , tóc tai bù xù đang thở dài thườn thượt , đôi mắt màu đỏ ngọc như 1 viên ruby quý giá giờ đang nheo lại càng làm cho khuôn mặt bụi bặm càng thêm âm trầm
Liếc mắt nhìn bộ dạng không thể thảm hơn của mình , cô càng thêm oán thán ông trời . Không thể ngờ có một ngày Đệ nhất thần trộm như cô lại lưu lạc đến bước đường cùng này . Ôi số tiền khổng lồ cô dành dụm mấy năm nay giờ chắc phải sung công quỹ , không biết cô có được nhận bằng khen là "anh hùng lao động" hay người ta chôn cô xong khắc lên bia mộ là " công dân yêu nước " Chết thì chết luôn đi ai dè lại xuyên qua thành 1 cô nữ phụ đáng thương của cái bộ tiểu thuyết mà cô có cảm tưởng là " sôi máu " nhất . Đừng hỏi tại sao cô biết , đơn giản vì kí ức của cỗ thân thể này không khác mấy trong cốt truyện . Haizzz quả thực là đau thương cho số phận của cô mà tại sao lại bị biến thành như vậy chứ , sau này mà xuống Diêm la điện chắc chắn cô sẽ gửi đơn khiếu nại cho mà xem
Nhìn quanh nơi này một lượt , cô đoán chỗ này chắc cũng phải có thác nước hay một dòng suối . Hàn Mặc Ly cẩn thận nhặt một cành cây đề phòng có dã thú nào tối nay nổi hứng đi " ăn khuya " . Lần mò khoảng 15 phút cuối cùng cũng nghe được tiếng nước róc rách chảy , cô vội vàng phi đến . Xuất hiện trước mắt là một dòng sông nhỏ , dưới ánh trăng càng thêm lấp lánh xinh đẹp . Bỏ cành cây xuống , cởi từng lớp áo bụi bặm , Hàn Mặc Ly quyết định tắm rửa 1 phen . Dòng nước mát lạnh bao phủ tứ chi , cô thoải mái lấy tay chùi chùi khuôn mặt lấm lem bùn cùng cả cơ thể bụi bặm .
Xuất hiện giữa dòng nước trong suốt là 1 khuôn mặt trắng nõn như ánh sáng mặt trăng , mái tóc đen dài xõa xuống ngang hông như 1 dải lụa thượng hạng mượt mà . Ngũ quan tinh xảo xinh đẹp tựa thiên tiên , đôi môi anh đào chúm chím khoe hàm răng trắng ngà . Cả dung mạo đều linh khí bức người chỉ trừ đôi huyết mâu ma mị xinh đẹp làm người ta như bị quấn vào bên trong cả đời say mê mụ mị không thể thoát ra nổi . Giật giật khóe môi nhìn khuôn mặt yêu mị nửa tiên nửa ma kia , Hàn Mặc Ly khóc không ra nước mắt . Có cần phải yêu nghiệt như vậy không , nên nhớ rằng thân thể naỳ mới có 13 tuổi , bé tí mà đã dọa người thế này rồi lớn lên sợ cô không dám ra khỏi nhà nữa . Vuốt nhẹ đôi mắt màu ruby - đôi mắt bị nguyền rủa mà người đời hay kháo nhau , cô thật không hiểu sao ai cũng xa lánh cô bé này chỉ vì đôi mắt khác màu mà trong khi đó Bạch Khả Hân - nữ chính mang đôi mắt màu xanh dương lại luôn được mọi người yêu quý bảo vệ , Có lẽ chính vì vậy mà Mặc Lưu Ly < nữ phụ > luôn cảm thấy tủi thân uất ức rồi biến thành hận thù , phẫn nộ
Thở dài thườn thượt , cô toan lấy bộ quần áo thì một tiếng động vang lên , Hàn Mặc Ly lập tức cảnh giác núp sau hòn đá chuẩn bị tư thế chạy trốn
Truyện khác cùng thể loại
49 chương
10 chương
52 chương
94 chương
16 chương
15 chương
75 chương
10 chương
123 chương