Trở thành mẹ của năm vị lão đại
Chương 19 : Trở thành mẹ của năm vị lão đại
Nhờ câu hỏi tò mò của Cố Nguyên, Camille phun ngụm cà phê trong miệng ra ngoài, đùi thon dài, váy ngắn gợi cảm gì đó đều không thoát được thảm cảnh phải tắm cà phê nâu nhạt, ngay cả trên tóc cũng lấm tấm màu cà phê !
Cố Nguyên kinh ngạc nhìn Camille chật vật không nỡ nhìn, đột nhiên cảm thấy may mắn ban đầu mình chọn ngồi đối diện nên mới không bị ảnh hưởng !!!
Cố Nguyên :" Camille, cô không sao chứ ?"
Vừa nói vừa vội vàng lấy khăn giấy đưa qua.
Camille luôn luôn duy trì hình tượng gợi cảm, thong dong, nhã nhặn, làm sao có thể chịu nổi ở trước mặt người khác mà chật vật như vậy, cúi đầu nhìn bộ dáng thê thảm này của mình, lại nhìn vẻ mặt quan tâm, lo lắng của người trước mặt, thật sự là tức giận đến sôi máu não !!!
Mẹ nó chứ, muốn làm bạch liên hoa hay trà xanh đây ???
Từ trước đến nay, nếu mà nói đến làm việc xấu hay đâm chọt sau lưng, cô ta đứng thứ hai thì không ai đứng được thứ nhất đâu !! Thiên hạ vô dịch đấy !! Ai mà nghĩ tới hôm nay lại bị lật thuyền trong mương !!!
Camille nghiến răng nghiến lợi, hừ lạnh một tiếng: "Cố tiểu thư, tôi chưa từng đắc tội với cô, cũng không có mạo phạm gì tới cô, sao cô phải đối xử với tôi như vậy ?"
Cố Nguyên vô cùng vô tội cùng bất đắc dĩ: "... Tôi làm sao cơ ? ”
Không phải đại mĩ nữ này thích phân mèo à ?? Cô chỉ nhân tiện hỏi thêm có thích phân chó không thôi mà !! Có gì sai sao ???
Camille run rẩy chỉ ngón tay vào Cố Nguyên :"Thứ phụ nữ tâm cơ !! Cô cứ giả bộ nữa đi !!"
Nói xong liền mang theo một thân chật vật, tức giận chạy về phòng.
Chạy tới cầu thang thì vừa vặn Quý Chấn Thiên và Quý Kỳ Sâm từ trên lầu đi xuống, dáng vẻ của Camille tự nhiên đập vào mắt hai cha con.
Quý Kỳ Sâm nhìn thấy nhưng mặt vẫn không chút thay đổi, hay nói đúng hơn là không thèm quan tâm đến cô ta, trên thực tế anh đối với tất cả phụ nữ bên cạnh ba mình hoàn toàn không để ý, dù sao tháng này có thể là người này, tháng sau có thể đã là người khác rồi, trong mắt anh, Camille cũng chỉ là một trong số đám người có danh hiệu "bạn gái của ba " thôi !
Về phần người bạn gái này thế nào, quan tâm làm gì ??
Mà Quý Chấn Thiên cảm thấy rất bất ngờ, bạn gái này của ông lúc nào cũng giữ hình tượng tao nhã, từ tốn nha, sao lại thất thố như vậy ?
Camille trong lòng vô cùng ủy khuất, vô cùng khó chịu, vốn cô ta còn muốn chạy nhanh về phòng tắm rửa, trang điểm lại cho mình thật tốt, thật xinh đẹp rồi mới đi tìm cách trả thù, nhưng hiện tại nhìn thấy Quý Chấn Thiên, ủy khuất trong lòng lập tức không nhịn được, lập tức ôm mặt khóc nức nở.
Người đẹp bắt đầu khóc, vừa quyến rũ vừa đáng thương kéo tay áo Quý Chấn Thiên: "Chấn Thiên, em, em cảm thấy trong lòng rất khó chịu, em.... em vậy mà bị người ta nhục nhã như vậy... huhu ...."
Chu kỳ thay đổi bạn gái của Quý Chấn Thiên bình thường là ba tháng, vỏn vẹn ba tháng trải qua đủ quá trình "háo hức - yêu - bình thường - không thú vị - chia tay", bây giờ ông với Camille mới quen nhau một tháng, đang trong giai đoạn giữa "háo hức" và " yêu ", đương nhiên tình cảm rất sâu đậm rồi, thấy cô khóc đến lê hoa đái vũ như vậy, tất nhiên cảm thấy vô cùng thương tiếc, vội vàng hỏi: " Ai dám làm nhục Camille ?"
Camille chớp chớp mắt, cố ý để cho nước mắt rơi xuống từ lông mi, thân là nhà vô địch sắc đẹp, cô ta đương nhiên biết được góc độ nào của mình đẹp nhất, khiến người ta yêu thương nhất, quả nhiên nước mắt vừa rơi đã khiến Quý Chấn Thiên đau lòng không chịu được, thanh âm cũng trở nên ôn nhu hơn :" Camille, có chuyện gì vậy ?"
Camille cẩn thận liếc mắt nhìn Quý Kỳ Sâm vẫn lạnh lùng như tảng đá đứng một bên, cúi đầu, lau nước mắt, cố nở ra một nụ cười giả vờ thoải mái: "Không có gì, kỳ thật không có gì, có trách thì cũng trách em ..."
Quý Chấn Thiên quả nhiên bị lừa, trầm giọng hỏi: "Rốt cuộc làm sao vậy, nói ! Ai dám bắt nạt phụ nữ của ta ngay trên địa bàn của Quý Chấn Thiên ta ! ”
Rốt cuộc cũng là người sáng lập tập đoàn AK to lớn như vậy, khí thế tổng tài, uy nghiêm là không thể không có được !!
Camille khẽ kinh hãi, bất đắc dĩ nói: "Thật ra, kỳ thật ——"
Vừa mở đầu được hai chứ đã giống như không chịu nổi nữa, nước mắt ủy khuất đều thi nhau rơi xuống. Cô ta tố cáo hành vi vừa rồi của Cố Nguyên một phen, cuối cùng khóc lóc nói: "Em nghĩ cô ấy là mẹ của Kỳ Sâm, em, em chỉ hy vọng có thể quan hệ tốt với cô ấy, không ngờ cô ấy lại ghét em như vậy? Còn muốn làm nhục em bằng mấy lời thô tục nữa !!
Quý Chấn Thiên cũng thấy ngoài ý muốn, cho nên, người bắt bạt bạn gái mình, là Cố Nguyên ?
Camille túm lấy cánh tay Quý Chấn Thiên làm nũng: "Chấn Thiên, Cố tiểu thư hẳn là cũng không phải cố ý, có thể cô ấy quen nói những lời như vậy, nên mới theo bản năng ——"
Ừm ha, phải nhân cơ hội bôi đen cô ta thật tốt nha, Quý Chấn Thiên sẽ thích loại phụ nữ đem phân chó gì đó luôn đặt bên miệng sao ?
Dám làm nhục tôi như vậy, Cố Nguyên, coi như cô tới số rồi !!
Quý Chấn Thiên cau mày, mặt lạnh tanh .
Quý Kỳ Sâm vốn đã chuẩn bị rời đi để tránh bị đau mắt, nhưng hiện tại nghe cô ta nói vậy cũng không đi nữa, nhíu nhíu mày, bình tĩnh đứng ở nơi đó, giống như chuyện này hoàn toàn không liên quan gì đến anh cả.
Camille lén lút nhìn Quý Chấn Thiên, trong lòng tràn đầy chờ mong.
Trầm mặc chốc lát, Quý Chấn Thiên rốt cuộc nhìn về phía bạn gái của mình, thương tiếc kéo tay Camille, ôn nhu dỗ dành: "Camille, em phải chịu ủy khuất rồi. ”
Camille lập tức mở cờ trong bụng, quả nhiên Quý Chấn Thiên muốn trút giận thay cho mình mà !!
Cô ta vui vẻ ôm cánh tay Quý Chấn Thiên, trái tim cũng vô cùng ngọt ngào.
Mà trong khoảnh khắc ngọt ngào này, cô ta nghe được Quý Chấn Thiên nói: " Bất quá cô ấy cũng không cố ý, vậy nên cũng không phải lỗi của cô ấy, em cứ coi như không có chuyện này đi. ”
Camille hóa đá tại chỗ !!
Cái gì ? cái gì?
Anh đang nói cái gì ?? Tại sao tôi nghe không hiểu ???
Quý Chấn Thiên vỗ vỗ vai Camille, ánh mắt thâm tình, động tác ôn nhu, nhưng giọng điệu rất kiên định :"Một chuyện nhỏ mà thôi, có đáng đứng ở đây lải nhải không, còn không mau phòng thay quần áo đi ? ”
Camille không thể tin được, trong lòng cực kì ủy khuất.
Quý Chấn Thiên bắt đầu thiếu kiên nhẫn: "Còn không đi nữa sao? ”
Camille khó tin trừng mắt :"Cô ta bắt nạt em, sao anh lại nói em chứ ?? Chẳng lẽ là em làm sai sao ? Em là bạn gái anh hay cô ta mới là bạn gái anh ? Anh đang hướng về ai vậy ?”
Quý Chấn Thiên: "Đương nhiên em là bạn gái anh rồi. ”
Camille lên án nhìn Quý Chấn Thiên: "Vậy sao anh không đứng về phía em ? Sao không giúp em ??"
Quý Chấn Thiên cười lạnh: "Nhưng em phải hiểu, đây là mẹ của con trai anh ! Phụ nữ không có người này thì có người khác, còn mẹ của con trai thì chỉ có một ! ”
Camille ngẩn người, đỏ mặt bi phẫn chạy đi, sau khi trở về phòng liền tức giận ném tất cả quần áo xuống đất !
Quả nhiên, quả nhiên trong lòng Quý Chấn Thiên có người phụ nữ kia, hơn nữa còn một lòng hướng về cô ta !!!
Không được, tuyệt đối không được !!
Cô ta nhất định phải chiếm được tim của Quý Chấn Thiên, tống cổ người phụ nữ kia ra ngoài !!
......
Mà lúc này, Cố Nguyên vội vàng từ bên ngoài đi vào, vừa vặn gặp phải hai cha con Quý Chấn Thiên.
Bất ngờ không kịp đề phòng đụng phải ba của con trai, Cố Nguyên cũng có chút ngượng ngùng : "Cái kia, cái kia... Camille đâu rồi ?? Tại sao vừa rồi cô ấy lại đột nhiên chạy vào vậy ? ”
Quý Chấn Thiên đánh giá Cố Nguyên vừa vội vàng chạy tới, ông không hiểu vì sao cô lại phải lên tiếng nhục nhã Camille, điều này khiến ông có một loại ảo giác kỳ dị —— mặc dù loại ảo giác này không có lý do gì, nhưng rốt cuộc là không thể nha !!
Nhưng ngẫm lại hình như cũng có khả năng lắm, tuy rằng tuổi tác có chút chênh lệch, nhưng ông mới bốn mươi lăm tuổi, vẫn rất đẹp trai, rất hấp dẫn, không phải vẫn luôn được đánh giá là một trong mười kim cương vương lão ngũ được chú ý nhất thế giới sao?
Người có vô số kinh nghiệm tình trường như Quý Chấn Thiên nghĩ đến khả năng này, cũng không chịu nổi mà đỏ mặt, vội vàng ho một tiếng, nghiêm túc nói: "Không có gì, cô ấy gây chuyện lung tung thôi, không cần để ý. ”
Cố Nguyên càng thêm buồn bực, cô nhìn về phía con trai xin giúp đỡ : "Rốt cuộc cô ấy bị sao vậy? ”
Quý Kỳ Sâm cảm giác được sự khác thường của ba mình, anh thản nhiên liếc mắt nhìn ông một cái, sau đó mới hỏi Cố Nguyên : "Mẹ, mẹ và Camille vừa nãy nói chuyện gì vậy ?"
Cố Nguyên đang muốn đem chuyện nhầm lẫn của mình nói cho con trai nghe, vừa hay thấy con trai hỏi, vội vàng đem đầu đuôi câu chuyện kể ra, cuối cùng còn tự cảm thán : " Thật không ngờ nha, cô ấy vậy mà thích ăn phân mèo, nên ta mới tò mò trong lòng, hỏi cô ấy có thích phân chó luôn không , kết quả ——"
Cô buông tay: "Cô ấy đột nhiên thay đổi sắc mặt, cà phê trong miệng cũng phun ra ngoài, còn làm ướt chính mình nữa chứ, sau đó lại chạy về phòng."
Ban đầu cô còn muốn kéo chút quan hệ, tính hỏi Camille xem làm sao cô ấy đoạt giải trong cuộc thi sắc đẹp kia, rèn luyện thế nào, ai nghĩ tới thuyền tình bạn này còn chưa ra khơi đã lật rồi !!
Quý Kỳ Sâm nhìn bộ dạng bối rối của mẹ mình, trong mắt nổi lên ý cười: "Mẹ, tới đây với con."
Cà phê phân mèo quả thực là hơi khó tin đối với những người sống 25 năm trước đây.
Điều này cũng nhắc nhở anh cần thiết phải dạy cho mẹ nhiều hơn, có rất nhiều thứ cô ấy không hiểu được.
Nhìn Nguyên vui vẻ theo con trai rời đi mà không thèm liếc mình lấy một cái, Quý Chấn Thiên sửng sốt một lúc rồi lắc đầu.
Thật may quá, ông vừa bắt đầu tự hỏi liệu cô gái nhỏ có phải thích ông hay không, liệu ông có nên bỏ cô bạn gái xinh đẹp và gợi cảm kia, vượt qua sự chênh lệch tuổi tác, cùng cô ấy kết hôn, bước vào cuộc sống hôn nhân hay không !
Không có biện pháp mà, làm cha mà, lúc nào cũng phải nghĩ cho con trai nha !!
May là ông nghĩ nhiều rồi !!!
=======
Sau khi được con trai phổ cập lại kiến thức, Cố Nguyên cuối cùng đã hiểu cà phê phân mèo là gì.
Mặc dù vẫn thấy hơi kỳ lạ, nhưng Cố Nguyên ít nhất cũng hiểu được việc đề cập đến phân chó với phân mèo là bất lịch sự như thế nào.
Cô nghĩ đến cái nhìn tức giận của Camille lúc đó, lập tức vô cùng hối hận : "Chắc chắn cô ấy nghĩ tacố tình làm vậy, không được, ta phải đi xin lỗi cô ấy, haizzz, thực sự không biết thế nào nữa...."
Quý Kỳ Sâm : "Đây là tùy vào lựa chọn của mẹ, nếu mẹ cảm thấy một câu xin lỗi sẽ làm mẹ dễ chịu hơn, vậy thì cứ đi thôi !"
Thật ra, trong mắt Quý Kỳ Sâm, nếu người khác làm sai, thì đó chính sai, nhưng nếu là mẹ của anh làm sai, thì nhất định là do cô bất cẩn, là do vô ý gây ra, không phải cố tình.
Vậy nên suy ra không có chuyện cô ấy làm sai ở đây !!
Mà đã không làm sai, tại sao phải xin lỗi?
Tóm lại, mẹ của anh không cần phải xin lỗi người khác. Nhưng cô muốn đi, vậy thì đi !!!
Truyện khác cùng thể loại
17 chương
24 chương
5 chương
100 chương