Trò Chơi Sát Nhân
Chương 15
*Có hình ảnh nên đọc online là tốt nhất nhé^^
30.
Những loại thuốc mỗi ngày phải uống đều là Patrick thay Bá Viễn vứt đi. Bởi vì nếu vứt ở phòng Bá Viễn thì quá mức lộ liễu, cậu chỉ có thể đồng ý giúp anh vứt đống thuốc ở phòng mình.
Kỳ thực cậu cũng không biết chuyện gì đã xảy ra với Bá Viễn. Thỉnh thoảng, trong đêm anh sẽ bí mật bật khóc, vì Patrick cả đêm thức trắng, cho nên cậu nghe thấy. Có đôi khi Bá Viễn sẽ ở trong nhà vệ sinh rất lâu, hơn nửa tiếng đồng hồ, chỉ khi Patrick nhịn không được giả vờ muốn đi vệ sinh để gõ cửa, Bá Viễn mới hốt hoảng lao ra ngoài, lảo đảo ngã vào người cậu.
Cậu từng hỏi Bá Viễn, tình trạng sức khỏe của anh ngày càng suy yếu, có phải thật sự không cần dùng thuốc không.
Bá Viễn quay sang, né tránh ánh mắt thuần khiết như tuyết, cong hình mặt trăng của Patrick, thấp giọng nói, anh không muốn tỉnh lại, tỉnh lại sẽ phải gặp mọi người.
"Anh có thể giả bệnh, không cần thiết phải làm thế này."
"Anh không muốn diễn kịch." Bá Viễn nhìn về phía góc tối xa xa, cảm giác như chỉ cần nhìn chằm chằm như vậy sẽ có thể bị kéo xuống vực sâu, giọng nói của anh nghẹn lại, như bị dìm trong màn nước, "Hơn nữa, anh cần một chút đau đớn, để chứng minh bản thân vẫn còn sống."
Câu chuyện đến đó tạm thời kết thúc, AK thở dài.
"Khả năng là lỗi của anh." AK nói, "Em luôn dậy sớm hơn so với mọi người, ngày Lưu Vũ xảy ra chuyện, em có nhìn thấy em ấy cùng Bá Viễn đi chung, thậm chí còn chào hỏi hai người họ. Vốn dĩ em không nghĩ nhiều, vì trên người Bá Viễn chỉ đem theo đồ vệ sinh cá nhân, không có khả năng động thủ...Về sau, nghĩ lại, chỉ cần trong khăn mặt anh ấy giấu ít đồ, cũng không phải là không thể."
Lâm Mặc vẽ sơ đồ mối quan hệ lên giấy.
--
| Lưu Vũ Nine Trương Gia Nguyên |
| ↑ ↑ ↑ |
| Bá Viễn → Mika → ? |
--
AK duỗi tay chỉ vào một điểm trên sơ đồ.
"Bởi vì Santa và Trương Gia Nguyên là một nhóm, cái ? này có thể tạm thời là Santa. Người chết lúc đó chưa tìm được mối liên hệ trực tiếp, chí ít hiện tại chưa thấy...Bây giờ chúng ta cần nhanh chóng suy luận kẻ gây án làm thế nào được thừa kế từ những người phía trước."
Cậu dừng lại, suy nghĩ một lúc rồi nói tiếp, "Tóm lại, sự việc đã đến mức này, tổ chức kia nhất định sẽ xuất hiện thêm lần nước, uy hiếp một ai trong số chúng ta, hơn nữa điều kiện được đưa ra...chỉ e là không thể cự tuyệt. Để ứng biến, em mong mọi người thời điểm gặp uy hiếp và mệnh lệnh, có thể thực hiện cho em một chuyện."
Châu Kha Vũ hỏi chuyện gì.
"Có khả năng nạn nhân là do tổ chức lựa chọn, nhưng em nghĩ là, chuyện mối quan hệ thừa kế giữa những kẻ gây án có thể là được kiểm soát bởi chính chúng ta. Tức là, kẻ gây án tiếp theo thừa kế từ kẻ gây án trước đó." AK chỉ bút vào Santa, vẽ bên cạnh một dấu →, ?, và rồi thêm một dấu → phía sau viết hai chữ rồng bay phượng múa AK, "Nếu như không may, vòng sát nhân kế tiếp chúng ta vẫn thất bại, em hi vọng những người tiếp theo khi bị đe dọa, hãy truyền lại hung thủ cho em."
"Không thể thực hiện được."
AK quay sang nhìn Lâm Mặc.
"Nếu như theo lời anh nói, nạn nhân là do tổ chức lựa chọn." Lâm Mặc đẩy mắt kính nhìn AK, "Anh nói nhiều như vậy, người tiếp theo chết chính là anh."
"Ừm...em nói đúng, có khả năng." AK gật đầu, không để ý ánh nhìn kì lạ của Lâm Mặc, "Anh sẽ chọn một người, nói cho người đó biết nếu anh làm hung thủ anh sẽ làm gì. Nếu anh bị giết, người đó sẽ hoàn thành nốt việc kia."
"Nếu người anh chọn chính là tổ chức thì sao?"
"Người đó không thể."
AK mỉm cười, sự tự tin trong nụ cười khiến người ta mê muội.
Châu Kha Vũ có chút tức giận, "Anh rốt cuộc muốn làm gì?"
"Thi đấu." Trước khi AK đứng dậy rời đi, cậu chỉ để lại một câu hàm ý không rõ ràng, "Một trò chơi ai giành được quyền kiểm soát trận đấu này."
31.
Không ai trong phút chốc đó hiểu được ý nghĩ của AK, có thể đó là một trong những mong muốn để đạt được mục đích của cậu ấy.
Trong đám người, Lâm Mặc là người yên lặng nhất, không tham dự vào kế hoạch của AK. Cậu ngồi một mình suy nghĩ một hồi, rồi đứng dậy đi về phòng, đóng cửa khóa lại, bất kể ai gọi cậu đều không đáp.
Patrick cùng Châu Kha Vũ kết hợp đưa Nine về phòng, đặt thi thể lên giường và đắp chăn để không cho gió lạnh lùa vào. Còn Lưu Vũ, cũng được đưa về phòng đôi của Châu Kha Vũ. Trương Gia Nguyên được đưa về phòng lớn, ngoan ngoãn ngủ say, khuôn mặt hướng về phía ánh trăng nặng nề. Châu Kha Vũ nằm trên sàn ngoài phòng khách, mở mắt nhìn màn đêm, tự chủ canh gác cho ngôi nhà.
Để Santa tiếp tục nghỉ ngơi ở phòng khách cùng với Châu Kha Vũ, Riki trở về phòng, từ trong ngăn kéo lấy ra một chiếc máy tính, mở công cụ tìm kiếm và gõ vài chữ.
Nhấp nút chuột trái. Kết quả tìm kiếm mất 0,2 giây để tải.
"Không đúng..." Riki nằm xuống, dựa lưng vào ghế, nhìn bàn tay mình trước mắt, thấy vết trầy kia đã dần khép lại, chỉ còn một vệt đỏ dài.
Nhìn một hồi lâu lại hơi đau, Riki thả tay xuống, ngả người ngửa mặt nhìn chằm chằm lên trần nhà.
Ngọn đèn lóe lên vài cái, phát ra tiếng điện xì xì, rồi tạch, điện bị dập tắt, căn phòng chìm vào bóng tối, chỉ còn ánh sáng xanh mờ ảo từ màn hình máy tính.
Riki ngây người, từ trên ghế đứng dậy, quay người hướng về bên ngoài hô lên, "Bị mất điện sao?"
Không ai trả lời.
Anh nhìn màn hình máy tính, màn hình chập chờn những màu sắc kì lạ, không biết từ lúc nào đã nhảy sang một trang web kì lạ, hình ảnh và video khó coi thay phiên nhau nhấp nháy trên màn hình, phía dưới là đủ loại quảng cáo chào mời, không chút ngần ngại trải ra trước mắt.
Thật ghê tởm.
Riki cau mày. Bỏ ra rất nhiều tiền để mua thiết bị, nếu là virus, thì sẽ rất tệ...
Anh di chuyển con chuột qua dấu x để cố gắng đóng trang web kì quái này. Sau vài lần nôn nóng không tắt được, trên màn hình hiển thị một khung nhắc nhở.
Không có nói về ứng dụng nào cả mà, Riki di chuyển chuột xuống dưới cùng bên phải, nhấp chuột trái vào Không.
Khung nhắc nhở biến mất, tự động trực tiếp nhảy tới trang web tiếp theo. Máy tính của anh sau đó không ngừng phát ra những âm thanh điện tử đau đầu như đòi mạng, âm thanh rít cao.
"Tích tích tích! Tích tích tích! Tích tích tích!"
Riki đột ngột đứng dậy, chiếc ghế bị đầu gối đẩy ngã, ầm một tiếng nằm trên mặt đất.
Truyện khác cùng thể loại
54 chương
107 chương
46 chương
41 chương
15 chương
28 chương
108 chương