Trò chơi hệ sinh hoạt
Chương 5 : Cháo dưỡng dạ dày
Ăn xong bữa sáng, Trần Tú Tú gấp gáp chạy về nhà, để tiêu hoá sạch lượng carlo vừa mới hấp thu từ sủi cảo hấp ác độc."Ăn xong không thể hoạt động mạnh." Giang Phong không nghĩ ngợi liền từ chối."Vậy phải làm sao?" Trần Tú Tú nhìn đống đĩa trống rỗng, trên mặt hiện lên chút ảo não..
Vốn cô tính ăn hai cái liền dừng, kết quả ăn hết cả dĩa từ lúc nào không biết.
Thậm chí cô còn bắt đầu hối hận nghe lời ma quỷ của Giang Phong, tới đây chạy bộ."Đi chậm thôi, lát nữa em muốn đến quán ăn nhà anh không?" Giang Phong nói."Không đi."Kế nhỏ thất bại, có điều nó nằm trong dự kiến của Giang Phong. Lừa Trần Tú Tú lần đầu dễ, muốn lừa cô đi ăn cơm lần hai lần ba liền khó.
Đi chưa bao xa, Trần Tú Tú đau dạ dày.
Nguyên nhân vì nhịn ăn giảm cân quá đà, đau dạ dày đã thành chuyện thường ngày với Trần Tú Tú, nhưng hôm nay nghiêm trọng hơn. Qua một lúc, bởi vì quá đau mặt mũi cô tái nhợt mồ hôi đầy trán."Giang Phong, em đau dạ dày, anh đi mua thuốc hộ em, em đợi anh ở đây." Trần Tú Tú kiên trì không nổi nữa, tìm một gốc cây gần đó ngồi bệt xuống, ôm bụng."Đi bệnh viện." Giang Phong đỡ Trần Tú Tú, nói dứt khoát.
Gần chỗ này có một nhà bệnh viện tư, học sinh thấy đau đầu phát sốt đều tới đây khám bệnh.
Bác sĩ trực ban hôm nay, Giang Phong quen.
Trước kia lúc học cấp ba, dạ dày của Trần Tú Tú bách độc không xâm, ngày ngày kéo Giang Phong đi ăn uống thoả thích chẳng thấy cô bị gì, Giang Phong trái lại luôn đau bụng, xem như khách Vip ở chỗ bác sĩ nọ.
Bác sĩ Trần rõ ràng nhận ra Giang Phong, thấy Giang Phong mày liền nhướng lên: "Lại cùng cô bạn thanh mai của chú đi ăn đấy à?""Bác sĩ, là cháu, cháu đau dạ dày." Trần Tú Tú ôm bụng.
Khám bệnh xong, bác sĩ Trần quay đầu liền tức giận mắng Giang Phong một trận: "Chú làm bạn trai kiểu gì thế hả? Bệnh đau dạ dày của bạn gái chú nặng đến thế còn kéo cô ấy đi ăn bậy ăn bạ, bệnh này do con bé ăn quá nó."Giang Phong: ???
Không kịp giải thích Trần Tú Tú không phải bạn gái cậu, Giang Phong vội vàng kêu oan: "Cô ấy chỉ ăn một đĩa sủi cảo và một ly đầu nành.""Một đĩa sủi cảo?" Bác sĩ Trần không tin. "Đĩa to cỡ nào?""Size bình thường!" Giang Phong cảm thấy thời thế sẽ thay đổi, cấp ba cậu ăn đến đau bụng, Trần Tú Tú cùng cậu đi bệnh viện, cô ấy bị mắng. Lần này đến lượt cậu bị mắng rồi."Hơn nữa, bác sĩ Trần, dì không nhận ra em ấy sao? Em ấy là Trần Tú Tú." Giang Phong cảm thấy anh quá oan ức.
Sao anh có thể đoán ra một đĩa sủi cảo hấp có thể làm đau dạ dày Trần Tú Tú chứ."Tú Tú?!" Bác sĩ Trần kinh hãi, sau đó liền nhíu mày. "Cháu nhịn ăn giảm cân phải không?"Trần Tú Tú không cam lòng gật đầu."Vớ vẩn!" Mày bác sĩ Trần càng nhíu chặt, Giang Phong cảm thấy đại sự không ổn.
Quả nhiên, giây tiếp theo bắt đầu mở buổi toạ đàm về việc khoa học đã chứng minh nhịn ăn là giảm cân không lành mạnh.
Trong kỳ nghỉ bác sĩ Trần không có người bệnh cần tiếp, khó khăn lắm mới có khách quen, không thể không giáo dục tư tưởng."Về nhà uống nhiều cháo, khôi phục ẩm thực bình thường. Còn trẻ đã đau dạ dày vì giảm cân, sau này cháu sẽ hối hận." Nửa tiếng sau, bác sĩ Trần nói ra một câu có ích duy nhất. "Thôi, đi lấy thuốc, nhớ uống thuốc và ăn uống đều độ."Mặt Trần Tú Tú khổ sở.
Giang Phong đoán cô ấy đang nhớ lại quãng thời gian cấp ba bị bác sĩ Trần mắng.
Đau dạ dày, hiển nhiên không thể tập thể thao. Giang Phong và Tú Tú ngồi xe buýt về nhà, tiễn Trần Tú Tú đến trước cửa, Giang Phong ghé tiệm lấy chút nguyên liệu.
Giải thích tình hình với Vương Tú Liên và Giang Kiến Khang đồng chí, Giang Phong xách một túi nguyên liệu được lựa chọn kỹ càng tới nhà Trần Tú Tú.
Lúc Trần Tú Tú mở cửa cô đã thay quần áo khác, trong phòng khách có một tấm lót tập yoga màu tím, xem ra cô ấy chuẩn bị luyện yoga."Em không đau à?" Giang Phong để đồ ăn trong bếp, thấy chén cháo lạnh hôm qua, hỏi: "Bữa trưa em tính ăn gì?""Thuốc." Có vẻ cô ấy chuẩn bị nhịn ăn.
Giang Phong không nói thêm, trực tiếp bậc lửa nấu cháo."Em không ăn trưa." Trần Tú Tú muốn cản anh."Anh vừa nhắn tin trên wechat hỏi bác sĩ Trần, cô ấy chỉ trực ca sáng, em dám không ăn gì, anh liền dám gọi điện cho cô ấy." Giang Phong trực tiếp tung hung khí ra, bác sĩ Trần ở cùng khu bọn họ."Em chỉ uống một chén nhỏ." Trần Tú Tú nhấn mạnh, thấy Giang Phong lấy đồ trong túi ra lần lượt là gạo tẻ, gạo nếp, táo đỏ, đậu đen, gạo kê, hai túi thịt, tò mò hỏi: "Anh nấu cháo gì?""Cháo dưỡng dạ dày." Lúc bé dạ dày Giang Phong không tốt, cách một khoảng thời gian Giang Kiến Khang đồng chí lại nấu một lần cháo dưỡng dạ dày cho cậu, hơn nữa cháo dưỡng dạ dày của Giang Kiến Khang đồng chí mang phong cách của nhà họ Giang, gì mà giò xông khói, đùi gà, tôm tươi, thịt bò đều không thể thiếu.
Giang Phong nhớ rõ lúc bé không thích ăn cháo, Giang Kiến Khanh vừa quay lưng cậu liền bưng nguyên nồi sang nhà Trần Tú Tú."Em không ăn thịt!" Khắc sâu nguyên liệu phong phú trong cháo dưỡng dạ dày nhà Giang Phong, Trần Tú Tú càng nhấn mạnh."Ừ." Giang Phong thoả hiệp, không có chân giò, thịt gà, tôm tươi, thịt bò, với tay nghề không tốt của Giang Phong, không biết cậu sẽ nấu cháo thành kiểu gì...
Dù gì nấu xong cậu cũng không ăn.
Cháo nấu trong nồi áp suất, mất một lúc để chín.
Giang Phong nhìn nguyên liệu còn lại, bỏ hỗn hợp hạt bắp, thịt gà, thịt hun khỏi vào nồi, chuẩn bị xào.
Những thứ khác buổi chiều lại đem về tiệm.
Trong túi còn có một cây dưa chuột xanh tươi thon dài, vỏ dưa nguyên vẹn, đây là cây dưa do anh tỉ mỉ lựa chọn tẩy rửa trong bảy tám cây dưa khác.
Vì sao lại chuyên môn chọn một cây dưa chuột sao...
Có lẽ trộn dưa sẽ nghiện!
Độp độp độp.
Vốn chỉ muốn uống một chén cháo, Trần Tú Tú bị thanh âm đập dưa thu hút, trông thấy đĩa dưa trên bếp, nhịn không nổi lấy đũa gắp một miếng."Đinh, đạt được 2 kinh nghiệm.""Chua quá." Trần Tú Tú ghét bỏ.
Giang Phong:....(Một đĩa dưa trộn quá nhiều giấm)(Một đĩa hỗn hợp bắp xào khống chế lượng lửa không đúng)Kỹ năng giám định rác rưởi.
Trần Tú Tú không có hứng thú với đĩa bắp xào thập cẩm được đặt bên cạnh đĩa dưa trộn: "Anh thích ăn bắp xào từ bao giờ thế?""Tiện tay nấu." Giang Phong giải thích, làm sao cậu có thể nói cho Trần Tú Tú, đến bản thân cậu cũng không dám ăn cháo trong nồi áp suất.
Chờ thêm nửa giờ, Giang Phong thấy cháo được rồi, tắt lửa, mở nồi áp suất, múc một chén cháo.(Một chén cháo dưỡng dạ dày vị kì quái)Im lặng để cháo lên bàn, Giang Phong bắt đầu ăn bắp."Anh không ăn cháo à?" Trần Tú Tú hỏi.
Chết cũng không uống!"Anh không thích ăn cháo.""Đinh, đạt được 1 điểm kinh nghiệm."Trần Tú Tú thả muỗng xuống bàn, trầm mặc hồi lâu mới hỏi: "Anh bỏ muối vào chưa?"Giang Phong: ..."Ăn nhiều muối không tốt cho dạ dày."Trần Tú Tú:....
Nể mặt bạn tốt vất vả nấu cháo cho cô, miễn cưỡng ăn xong chén cháo dưỡng dạ dày vị rất chi là kì lạ đó, lại nhìn nồi áp suất: "Anh không ăn thật à?""Anh không thích cháo." Giang Phong kiên quyết."Vậy làm sao với nồi đó đây?" Trần Tú Tú chỉ ra vấn đề nghiêm trọng cực kì.
Giang Phong ngẫm nghĩ, nghĩ tới một phương pháp tuyệt diệu: "Buổi chiều anh mang ra quán làm quà tặng kèm."Đang nói, cậu vào phòng bếp đậy nấp nồi lại."Đinh, đạt được 9 điểm kinh nghiệm."Giang Phong quay đầu, nhìn đĩa bắp xào thập cẩm trước mặt Tú Tú, Trần Tú Tú lại cúi đầu xem chén rỗng của cô.
Cô ấy...ăn vụng?
Truyện khác cùng thể loại
135 chương
162 chương
31 chương
998 chương
813 chương
131 chương
119 chương
339 chương
1502 chương