Trò chơi hệ sinh hoạt
Chương 4 : Chạy bộ
Trần Tú Tú ăn nửa đĩa dưa chuột, cô ăn một miếng, Giang Phong liền nghe thấy thanh âm nhắc nhỡ mỹ lệ của hệ thống."Đinh, đạt được 10 điểm kinh nghiệm.""Đinh, đạt được 8 điểm kinh nghiệm.""Đinh, đạt được 8 kinh nghiệm."...
So với Vương Tú Liên đồng chí một lát dưa1 kinh nghiệm, Trần Tú Tú ắt hẳn là vị khách vô cùng hào phóng, thanh âm mỹ lệ không ngừng vang lên, khiến Giang Phong nhớ lại khoảng thời gian học cấp ba cùng Trần Tú Tú.
Dồi nướng, đậu phụ chiên, bánh bao chiên, bánh cuốn, que cay, tiểu long bao, tang bao (bánh bao có soup), xíu mại, sủi cảo chiên,...
Chỉ nghĩ thôi cũng thấy đói rồi.
Bất giác, Trần Tú Tú ăn hết chén cháo.
Cô nấc nhỏ.
Chén cháo này nên cảm thấy hãnh diện, trước kia chỉ có giò ngâm xì dầu của Giang Kiến Khang đồng chí mới có đãi ngộ này."Thôi xong!" Một giây trước mặt Trần Tú Tú tràn đầy hạnh phúc vì được ăn no, một giây sau đột ngột thay đổi. "Hôm nay nạp quá lượng carlo rồi."Giang Phong không hiểu, một chén cháo trắng còn không thêm dầu thì lấy đâu ra carlo mà quá lượng."Chết tiệt." Trần Tú Tú đấm mạnh lên bàn."Một chén cháo mà thôi, không sao." Giang Phong khuyên nhủ.
Trần Tú Tú lắc đầu."Anh không hiểu, giảm cân là như thế, anh phóng túng lần đầu thì sẽ có lần thứ hai, mọi sự cố gắng lâu nay thành công cốc hết."Nữ sinh thật đáng sợ.
Giang Phong nhịn không nổi thầm cảm thán."Em có thể chạy bộ." Giang Phong nảy ra ý tưởng, đề nghị. "Bạn cùng phòng anh giảm cân bằng cách chạy bộ, rất hiệu quả. Giờ em gầy rồi, không khó đâu, tuỳ tiện chạy em cũng có thể chạy mười vòng.""Thật ạ?" Mặt Trần Tú Tú tràn đầy hoài nghi, năng lực bịa chuyện của Giang Phong cô đã thấy từ bé."Đương nhiên." Giang Phong tỏ vẻ rất chân thành.
Chẳng qua bạn cùng phòng cậu chạy bộ giảm cân, người gầy lại là người chạy cùng là cậu đây mà thôi."Bảy giờ sáng mai, anh đợi em dưới lầu." Giang Phong nói dứt khoác.
Trần Tú Tú do dự một lúc, gật đầu, xem như đồng ý.
Nói đến chạy bộ giảm cân, liền không thể không nhắc đến bạn học Vương Hạo của Giang Phong, được nuôi dưỡng bằng tình yêu nên Vương Hạo càng ngày càng béo, cuối cùng đánh mất bạn gái, sau cuộc tình ngoài mỡ ra cậu ấy chẳng chiếm được gì.
Thu được một đống thịt mỡ, Vương Hạo đau khổ suy nghĩ một hồi, quyết định chạy bộ giảm cân, lại lo lắng ý chí của mình không kiên định, đành kéo Giang Phong chạy cùng kiêm giám sát.
Chạy thì vẫn chạy, nhưng ăn thì cứ ăn.
Dạ dày bị tình yêu của bạn gái nuôi dưỡng quen rồi, vận động xong càng biến thành cái động không đáy, Vương Hạo từ một tên mập giả tạo thành công biến thành một tên mập mạp cường tráng.
Quá trình giảm béo bi thảm của bạn cùng phòng Giang Phong nhắc nhở cậu, tập thể thao tăng cảm giác thèm ăn của con người.
Hiện tại thân thể Trần Tú Tú kém cỏi, chỉ một năm đã biến dạ dày voi của cô thành dạ dày như chim nhỏ, rõ ràng muốn cô muốn ép mình chết.
Giang Phong không thể không cảm thán Trần Tú Tú tâm đại, nếu cậu dám làm như vậy, mỗi ngày Giang Kiến Khang đồng chí sẽ nhồi cậu như nhồi vịt, ép cậu ăn no mới thôi.
Giang Kiến Khang và Vương Tú Liên đồng chí đã ngủ rồi, Giang Phong tắm rửa nhẹ nhàng xong về phòng, tra xét bảng thuộc tính.
Tên họ người chơi: Giang Phong.
Level: 0 (100/100) (Có thể thăng cấp: có/không)Kinh nghiệm còn thừa: 109Kỹ năng: Giám định (Sơ cấp) Bạn có thể thu được một ít tin tức cơ sởNhiệm vụ chủ tuyến:(Tiệm nhỏ tiến công) Tăng độ nổi tiếng của Quán ăn Kiện Khang đến 100 trong đại học A, tiến độ nhiệm vụ (0/100)Nhiệm vụ nhắc nhở: Danh tiếng là mấu chốt để phát triển quán ăn, độ nổi tiếng chỉ đạt được trong phạm vi giảng viên và học sinh trường đại học A.
Phần thưởng nhiệm vụ: Không rõ.
Nhiệm vụ chi nhánh:(Tâm nguyện của mẹ) Vương Tú liên vẫn luôn hi vọng có cô con dâu vừa dịu dàng xinh đẹp vừa hiểu ý mọi người, đề nghị người chơi hoàn thành tâm nguyện của mẹ tìm một cô bạn gái xinh đẹp dịu dàng vừa hiểu ý mọi người. (Lựa chọn: có/không)2.(Tâm nguyện của hàng xóm) Gần đây Trần Tú Tú con gái Trần Đốc Tụ trầm mê nhịn ăn giảm cân, đề nghị người chơi hoàn thành tâm nguyện của hàng xóm giúp Trần Tú Tú khôi phục ẩm thực bình thường.
Nhiệm vụ nhắc nhở: Bởi vì Trần Tú Tú nhịn ăn và uống thuốc ép nôn quá đà đã xuất hiện triệu chứng kén ăn, đề nghị người chơi nắm chặt thời gian. (Trần Tú Tú thích ăn dưa trộn hơi chua)Phần thưởng nhiệm vụ: Không rõThành tựu: khôngDanh hiệu: khôngĐạo cụ: khôngĐánh giá: Tân thủ mới ra đời.
Nhiệm vụ nhắc nhở có thêm một câu, giải thích vì sao kinh nghiệm của bàn dưa chuột buổi tối Trần Tú Tú ăn lại nhiều hơn.
Đề nghị người chơi tự tìm hiểu, là như vậy à?
Phải tìm ra đồ vật, trò chơi mới giải thích, nếu không phát hiện, trò chơi sẽ không nhắc.
Nhiều năm như vậy, Giang Phong chỉ biết trong bữa cơm Trần Tú Tú thích ăn dưa trộn trước, hơn nữa đặc biệt thích dưa do Giang Phong trộn. Hoá ra không phải vì khổ luyện nhiều năm nên dưa trộn mới ngon, mà là lúc nêm giấm cậu mãi không khống chế được số lượng cho vào nên cũng lúc cũng chua.
Biết được chân tướng, Giang Phong suýt bật khóc.
Nhấn vào chữ có ở khung level, ngoài khung đẳng cấp và kinh nghiệm thừa raLevel: 1 (109/200)Kinh nghiệm còn lại: 0Những thứ khác không thay đổi.
Kinh nghiệm còn thừa và đẳng cấp không có tác dụng gì?
Giang Phong cảm thấy không phải, có lẽ vì cấp quá thấp chưa đủ điều kiện mở ra mục khác cũng nên.
Ngày mai phải tập chạy với Tú Tú, Giang Phong không tiếp tục nghiên cứu bảng thuộc tính, chỉnh báo thức thành sáu giờ rưỡi, ngả đầu liền ngủ.
Sáng sớm hôm sau, Giang Phong mang giày thể thao, mắt nhắm mắt mở ra khỏi nhà.
Trần Tú Tú đứng trước cửa, mặc đồ rộng thùng thình, một đôi giày thể thao.
Vì chạy bộ, cô còn đặc biệt cột tóc kiểu đuôi ngựa.
Nhìn cô, Giang Phong sửng sốt."Em tới sớm như vậy sao không gõ cửa gọi anh."Trần Tú Tú nhìn đồng hồ: "Nếu đúng bảy giờ anh không ra em sẽ gọi. Chạy thế nào đây?"Trần Tú Tú có vẻ nóng lòng muốn thử.
Chạy bộ trong khu này, khiến cô cảm thấy đắc ý vô cùng.
Cô đây trở lại với cân nặng 60kg nè, tạm biệt tên mập 85kg ngày nào đi nhé.
Loại cảm giác này dù có nhịn ăn ba ngày giảm hai cân cũng không đánh đổi được."Chạy đến Nhất trung đi." Nhất Trung là ngôi trường năm xưa Giang Phong và Tú Tú theo học, chủ quán ăn xung quanh trường có thể không biết hiệu trưởng là ai nhưng không thể không biết Trần Tú Tú.
Dù gì cô đã từng ăn hết một khu phố."Vừa hay đến cửa sau ăn sáng." Giang Phong giả vờ vô tình thốt ra."Ăn sáng?" Trần Tú Tú cau mày, hôm nay cô tập chạy để tiêu hao lượng carlo của chén cháo hôm trước, ăn thêm bữa sáng chẳng phải mất nhiều hơn được.
Từ điển của người nhịn ăn tuyệt đối không có hai từ bữa sáng."Lượng vận động lớn như vậy, không ăn sáng cẩn thận tụt huyết áp." Giang Phong nói, bọn họ chạy đến Nhất trung mất gần 3 km, đối với người mới như Trần Tú Tú không phải khoảng cách ngắn."Em uống ly sữa đậu nành là đủ." Trần Tú Tú thoả hiệp.
Chạy bộ từ từ nghe có vẻ dễ, nhưng chạy rồi mới biết không hề dễ với người mới.
Ví như ngày đầu tiên Vương Hạo quyết chí chạy 10km, kết quả chỉ chạy 4 vòng liền ủ rủ về căn tin trường tự thưởng cho mình đĩa sườn xào chua ngọt.
Có 3km chạy gần một tiếng đồng hồ.
Toàn thân Trần Tú Tú đổ đầy mồ hôi, ngồi trước máy quạt ở cửa sau Nhất Trung - khu ăn vặt huyện S hóng mát."Em muốn ăn gì?" Trần Tú Tú cảm thấy giọng nói của Giang Phong tựa như ác ma.
Cô muốn ăn thật, cô muốn uống sữa đậu nành thêm hai muỗng đường được nấu tại chỗ của bà Trương, muốn ăn trứng luộc nước trà được luộc đếm ngấm đều sốt ở trong ngõ nhỏ, muốn ăn mì trộn chỉ thêm dưa chuột với hành, còn muốn ăn món ăn vặt nổi tiếng của huyện S - sủi cảo hấp."Một ly đậu này là được, không thêm đường." Trần Tú Tú hoài nghi Giang Phong cố ý, mục đích của chạy bộ chính là đây, chỗ này!"Cháu gái không thử xem sủi cáo hấp quán bà hả? Ăn ngon lắm, trước đây có một cô bé học sinh Nhất trung mỗi ngày đều tới đây ăn mấy đĩa.""Giang Phong à, cháu khuyên bạn gái cháu đi, nữ sinh thời nay vừa tập thể thao vừa nhịn ăn thân thể không chịu nổi đâu.""Chủ quán, em ấy là Trần Tú Tú." Giang Phong cười nói, rồi gọi hai đĩa sủi cảo một ly chè đậu xanh."Tú Tú?!" Giọng nói của bà chủ quán lúc này giống hệt Vương Tú Liên đồng chí."Tú Tú trở nên xinh đẹp rồi! Thật là nữ đại 18 biến nha, dì không nhận ra cháu luôn ấy. Đến chỗ dì rồi sao có thể không ăn sủi cảo chứ? Tới tới tới, ăn một đĩa, đừng để đói hỏng cơ thể, con gái nào có thể thiếu bữa sáng. Không đủ nói dì, dì còn 6 đĩa, nếu vẫn không đủ dì trực tiếp gói thêm cho cháu!"Với lòng nhiệt tình của bà chủ quán, Trần Tú Tú chỉ đành lùi bước, từ một ly sữa đậu nành biến thành một đĩa sủi cảo hấp một ly đậu nành.
Trần Tú Tú kẹp lấy sủi cảo, hung hăng trừng Giang Phong: "Anh cố ý chứ gì, dẫn em ra đây ăn cơm.""Sao, sủi cảo hấp nhà này không ngon hả?" Giang Phong bất đắc dĩ :"Lúc nhỏ không hiểu chuyện, cho rằng sủi cảo hấp là món ngon nhất trên thế giới."Giang Phong một ngụm một cái, nhai vài lần liền nuốt."Sau này lên đại học, ra ngoài rồi, mới phát hiện sủi cảo hấp nhà này thật sự ngon nhất thế giới."Trần Tú Tú hết cách phản bác, vận động xong, huyết áp thấp, tiết insulin, dạ dày trống rỗng bắt đầu nhanh chóng co bóp, không ngừng kháng nghị với cơ thể cô.
Bỏ đói bản thân một năm, cô đã quen với cơn đói.
Thấy Trần Tú Tú không giống hôm qua từ từ ăn dưa trộn mà vội vàng ăn sủi cào hấp, Giang Phong thừa thắng xông lên: "Mai tiếp tục?""Ừ."Trần Tú Tú hung hăng cắn sủi cảo một ngụm.
Truyện khác cùng thể loại
96 chương
71 chương
182 chương
53 chương
20 chương
6 chương