Trò chơi hệ sinh hoạt

Chương 2 : Nhiệm vụ chi nhánh

Ngày hôm sau Giang Kiến Khang và Vương Tú Liên thức dậy thật sớm đi mở quán, ban đầu Ăn vặt Kiện Khang không bán đồ ăn sáng, nhưng áp lực từ "món nợ cực lớn", Giang Kiến Khang quyết định từ bỏ giấc ngủ chăm chỉ kiếm tiền, tạo nền tảng tốt đẹp trong ngành ăn uống cho con cháu sau này. Tuy tay nghề của Giang Phong không tồi, ít nhất lúc nhỏ do chính tay Giang Vệ Quốc đồng chí dạy nên, nhưng chỉ xem mỗi bề ngoài Giang Kiến Khang cảm thấy con của ông không thể kế thừa sự nghiệp này. Nhỏ nhỏ gầy gầy nhìn qua có vẻ rất cảnh đẹp ý vui, nhưng tuyệt đối không phải người làm nghề bếp núp. Trong mắt Giang Kiến Khang, ba thằng cháu trai của ông mới nên làm đầu bếp, tiếc rằng tài năng của cả ba người cộng lại cũng không bằng Giang Phong. Cảm thấy tiếc nuối Giang Phong có thể cải thiện gien cho nhà họ Giang vẫn không thể nào trở thành đầu bếp ưu tú, Giang Kiến Khang bắt đầu buôn bán...... Làm đứa con trai độc nhất của Giang Kiến Khang, Giang Phong di truyền thói quen tốt đẹp ngủ dậy muộn của ba. Mười giờ chuông báo thức reo, Giang Phong thuần thục nhắm mắt tắt chuông, lại bị âm thanh ồn ào trong đầu nháo tỉnh."Đinh, phát hiện nhiệm vụ chi nhánh. Đề nghị người chơi tự lựa chọn."Nằm trên giường trừng mắt mở giao diện, quả nhiên tại khung nhiệm vụ chi nhánh đã thay đổi. Nhiệm vụ chi nhánh: (Có thể lựa chọn)(Tâm nguyện của ba) Giang Kiến Khang vừa tự hào con trai ông vừa cao vừa gầy lại lo lắng con ông không đủ to con, đề nghị người chơi hoàn thành tâm nguyện của ba, biến thành một người con trai vừa cao vừa gầy vừa to con.(Lựa chọn: có/không)2.(Tâm nguyện của mẹ) Vương Tú Liên luôn hi vọng có cô con dâu vừa dịu dàng xinh đẹp vừa hiểu ý mọi người, đề nghị người chơi hoàn thành tâm nguyện của mẹ, tìm một cô bạn gái vừa dịu dàng xinh đẹp vừa hiểu ý mọi người. (Lựa chọn: có/không)3.(Tâm nguyện của hàng xóm) Dạo gần đây con gái Trần Đốc Tụ - Trần Tú Tú trầm mê nhịn ăn giảm cân, đề nghị người chơi hoàn thành tâm nguyện của hàng xóm giúp Trần Tú Tú khôi phục ẩm thực bình thường. (Lựa chọn: có/không)Giang Phong:.... Trầm mặc ấn vào nút không ở nhiệm vụ một, đến nhiệm vụ ba có vẻ bình thường ấn vào có, nhiệm vụ hai để đấy. Dù không biết nguyên nhân vì sao Vương Tú Liên đồng chí lại chọn con dâu tương lai bằng yêu cầu kì quái như thế, nhưng không hề nghi ngờ gì Giang Phong cần một cô bạn gái. Nếu trò chơi tặng cậu một cô bạn gái thì tốt quá rồi. Nhiệm vụ chinh nhánh: (Có thể lựa chọn)(Tâm nguyện của mẹ) Vương Tú Liên luôn hi vọng có cô con dâu vừa dịu dàng xinh đẹp vừa hiểu ý mọi người, đề nghị người chơi hoàn thành tâm nguyện của mẹ, kiếm một cô bạn gái vừa dịu dàng xinh đẹp vừa hiểu ý mọi người. (Lựa chọn: có/không)2.(Tâm nguyện của hàng xóm) Dạo gần đây con gái Trần Đức Tụ - Trần Tú Tú trầm mê nhịn ăn giảm cân, đề nghị người chơi hoàn thành tâm nguyện của hàng xóm giúp Trần Tú Tú khôi phục ẩm thực bình thường. Nhiệm vụ nhắc nhở: Vì Trần Tú Tú nhịn ăn quá đà, đã xuất hiện triệu chứng kén ăn. Giang Phong nhíu mày, tắt giao diện. Trong nồi còn hai cái bánh bao, là bữa sáng Vương Tú Liên để lại cho cậu. Giang Phong ngồi bên bàn ăn, vừa im lặng ăn bánh bao nguội, vừa nghĩ cách để Trần Tú Tú khôi phục ẩm thực bình thường. Theo ý nghĩa nào đó, Trần Tú Tú là thanh mai trúc mã của Giang Phong. Trần Tú Tú nhỏ hơn Giang Phong một tuổi, còn sống trong gia đình đơn thân, ba em ấy bận rộn làm việc, vì vậy toàn ăn cơm trưa và tối tại quán của nhà họ Giang, được nuôi dưỡng bằng tình thương của cha từ Giang Kiến Khang đồng chí, Trần Tú Tú lớn lên mang đậm phong cách đặc sắc của nhà họ Giang. Bây giờ ngẫm lại, Giang Phong không gặp Trần Tú Tú hơn một năm. Là hàng xóm lâu năm, đây hiển nhiên là một chuyện không bình thường.Ăn xong bữa sáng, thay đồ, kim đồng hồ chỉ vào 10 giờ 40, đến tiệm là 11 giờ, vừa hay là lúc tiệm đông khách cần người giúp đỡ. Bây giờ là kỳ nghỉ, không thể thuê lao động giá rẻ (sinh viên), chỉ có thể bắt người nhà làm lao động miễn phí. Đẩy cửa ra, ngồi ở bàn đầu tiên là Trần Đốc Tụ và một cô gái hơi mập. Trần Tú Tú. Trần Tú Tú - một người từng cùng Giang Phong và ba người anh họ đi chơi, còn bị hiểu lầm là em gái của bọn họ, nhìn vóc dáng cô bây giờ nói thay da đổi thịt cũng không quá đáng. Trên bàn bày bốn món, đều là món sở trường của Giang Kiến Khang đồng chí. Thấy Giang Phong đi tới, Trần Tú Tú gật nhẹ đầu với cậu, mày vẫn nhăn như cũ.(Một đĩa gà Kung Pao đầy đủ màu sắc lẫn hương vị)(Một đĩa ớt chuông áp chảo được xào khá tốt)(Một đĩa Cửu Chuyển Bao Tử hơi mặn)(Một đĩa củ sen thái lát xào thanh mát)Một năm Giang Kiến Khang đồng chí chỉ nấu Cửu Chuyển Boa Tử vài lần, có chút tì vết là chuyện bình thường."Tú Tú, món bao tử này là chú Giang Kiến Khang nấu riêng cho con, con ăn một miếng, một miếng thôi." Trần Đốc Tụ khuyên."Con không ăn!" Trần Tú Tú đè nén, vẻ mặt mất hết kiên nhẫn, "Con nói rồi con muốn giảm cân, ba dẫn con đến tiệm của chú ăn nhiều món thế này làm gì! Ba cố ý làm con béo chết hả!""Ngày nào con cũng uống cháo, còn luyện yoga gì gì đấy, sao thân thể con chịu được, đang yên đang lành, tự dưng vào đại học liền đòi giảm cân, con gầy lắm rồi, không cần giảm!" Trần Đốc Tụ vẫn nhỏ nhẹ khuyên bảo."Trời nóng em ấy ăn không vô đồ ăn dầu mỡ." Mắt thấy hai cha con sắp sa vào chiến tranh, Giang Phong ra trận giải hoà: "Ăn thêm chút củ sen, anh đi trộn dưa chuột cho em."Bữa tối của Trần Tú Tú bắt đầu bằng một cây dưa chuột trộn từ bé. Trong tiệm chỉ còn một bàn, không cần Giang Phong giúp, cậu lập tức vào phòng bếp, sóng nhiệt ập thẳng vào mặt. Vương Tú Liên đang rửa rau, ngẩng đầu thấy Giang Phong, liền muốn đuổi cậu ra ngoài."Con vào đây làm gì, trời nóng thế này, Tú Tú còn ở bên ngoài không? Con đi khuyên ba em đi, nữ sinh vốn dĩ thích đẹp, ai đời lại bắt ép người ta ăn cơm bao giờ. Hơn nữa con thấy mấy món ba con nấu chưa, vừa dầu vừa ngấy, đến mẹ còn không muốn ăn."Đã phát huy hơn mức trung bình - Giang Kiến Khang:...."Anh cảm thấy vóc dáng cũ của Tú Tú cũng tốt, tuy hơi mập nhưng nhìn rắn rỏi." Giang Kiến Khang nói nhỏ, bày tỏ có chút nhớ Trần Tú Tú của ngày xưa. Giang Phong nhanh nhẹn lấy một cây dưa chuột trong đống rau Vương Tú Liên đồng chí đang rửa, gọt vỏ, cắt khúc, lại dùng dao đập bẹp."Con trộn dưa chua cho em ấy." Giang Phong giải thích. Đổ giấm, thêm sa tế đặc biệt được làm từ Giang Kiến Khang, bỏ vào cái đĩa tối qua được cậu rửa sạch bóng loáng.(Một đĩa dưa trộn theo công thức bình thường)Bưng đĩa đặt trước mặt Trần Tú Tú, cô ấy vẫn còn giận dỗi với ba, bướng bỉnh không chịu cầm đũa."Con bé này thật là, lúc nhỏ không phải con thích ăn dưa trộn nhất à?" Thấy Tú Tú vẫn không chịu ăn, Trần Đốc Tụ lo lắng. Trần Tú Tú cúi đầu không dám nhìn ba. Hai cha con giằng co một hồi, quán lại có khách, Giang Phong vội phục vụ khách, không ngừng đưa thực đơn khách gọi vào phòng bếp."Đinh, đạt được 3 kinh nghiệm." Nghe tiếng nhắc, Giang Phong vô thức nhìn về phía Trần Tú Tú. Em ấy đang ăn dưa trộn."Tiểu Phong, nhờ cháu đóng gói." Trần Đốc Tụ bất đắc dĩ. Giang Phong đi lấy hộp, thấy Trần Tú Tú lại gắp một miếng dưa."Đinh, đạt được 3 kinh nghiệm."Người khác ăn đồ ăn cậu nấu sẽ có kinh nghiệm. Trong lòng cậu đã có phán đoán. Trần Đốc Tụ có việc rời đi trước, chỉ còn Trần Tú Tú ngồi tại chỗ giúp Giang Phong bỏ thức ăn vào hộp."Không phải em chê món của chú Giang không ngon." Trần Tú Tú lí nhí "Em sợ, ăn một miếng xong, sẽ khống chế không được miệng của mình nữa.""Nhịn ăn giảm cân không tốt." Giang Phong nói. "Ăn xong nôn ra càng không tốt."Trần Tú Tú không đáp, cầm lấy hộp thức ăn, rời khỏi.